← Quay lại trang sách

Chương 276 Cẩu hệ thống, nói gì đi (1)

“Tiểu Loa kêu, Hải Âu nghe, Hải Âu bay lượn khắp trời mây!”

Tiêu Ngôn vừa ngâm nga bài hát, vừa thuận tay nhặt một khúc gỗ rồi hướng nhà Lữ Hiểu Tân mà đi.

Chuyện giết gà trong Tân Thủ Thôn hắn rất quen thuộc, mỗi lần khai mở trò chơi đều là như vậy, cho nên cảm thấy một khúc gỗ là đủ rồi. Chỉ là không biết có nơi nào nhận nhiệm vụ hay không.

Bất quá nghĩ lại hẳn là không có, dù sao đây cũng là thế giới hiện thực, không phải trò chơi, cũng không phải tiểu thuyết.

Rất nhanh sau khi dò hỏi khắp nơi, Tiêu Ngôn rốt cục cũng đến địa điểm làm nhiệm vụ - nhà của Lữ Hiểu Tân.

Lúc này Lữ Hiểu Tân cũng không có ở nhà, đã đi tìm Mục Trần và Tiểu Hắc Tử rồi.

Hai con gà con đang ở trước cửa vây bắt một con mèo đen nhỏ nhắn đáng yêu.

Dưới sự giáp công của hai con gà con, mèo con đã không còn đường lui, đang luống cuống chạy loạn ở giữa, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Nhìn mèo con hoảng hốt, trong mắt hai con gà con không khỏi lộ ra vẻ giễu cợt.

“Quả nhiên là ngang ngược bá đạo! Vậy mà lại đi bắt nạt một con mèo đáng yêu như vậy!” Tiêu Ngôn thấy vậy, cầm khúc gỗ đi tới.

Tiêu Ngôn cũng không nghĩ kỹ tại sao một con mèo con lại bị hai con gà con bắt nạt, ngược lại cảm thấy khá bình thường. Bởi vì dù sao đây cũng là thế giới tu tiên, chuyện kiến giết voi là chuyện thường tình.

“Dừng tay, hai ngươi sao có thể tùy tiện bắt nạt con mèo này?” Tiêu Ngôn giơ khúc gỗ chỉ vào hai con gà con.

Kê Kê Bạo và Anh Hùng đồng thời quay đầu nhìn lại, trong mắt đều không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, càng nhiều hơn là khiếp sợ.

Nhiều năm như vậy, vậy mà lại có người dám nói chuyện với chúng như vậy!

Trước kia cho dù là người trong thôn cũng tốt, hay là những lão già bên ngoài tới cũng được, ai nói chuyện với chúng mà không phải là ôn nhu nhỏ nhẹ.

Hôm nay lần đầu tiên nghe được có người vậy mà lại dùng giọng điệu này nói chuyện với chúng, thật sự là rất kỳ quái.

Mèo đen kia cũng tò mò ngẩng đầu nhìn Tiêu Ngôn đột nhiên xuất hiện, trong mắt vậy mà lại lộ ra vẻ tò mò như con người.

Bất quá lúc này Tiêu Ngôn căn bản không để ý tới những thứ này, hắn chỉ muốn nhanh chóng đánh hai con gà con này một trận hoàn thành nhiệm vụ. Như vậy là có thể nhanh chóng nhận được công pháp hủy diệt, tiến vào trạng thái tu luyện.

Hiện tại hắn cũng không phải là không thể tu luyện, chỉ là hắn cảm thấy, tu luyện vẫn là căn cơ là quan trọng nhất. Có công pháp hủy diệt, hắn liền có thể đặt nền móng vững chắc nhất.

Ngay sau đó, Tiêu Ngôn trực tiếp giơ khúc gỗ lên, xông về phía Anh Hùng màu đen trắng, khúc gỗ trực tiếp đập xuống.

Rầm ——

Khúc gỗ vỡ vụn thành từng mảnh, nhìn lại Anh Hùng, lông tóc không tổn hao gì, đứng tại chỗ giễu cợt nhìn hắn.

Tiêu Ngôn cũng ngây người, đầu gà con sao lại cứng như vậy?

Chẳng lẽ là khúc gỗ kia quá mục nát?

Tiêu Ngôn lúc này chỉ có thể tìm ra lý do này.

Ngay sau đó cắn răng một cái, Tiêu Ngôn nắm chặt nắm đấm, hướng về phía Anh Hùng đánh tới.

Lúc này, Anh Hùng vốn đang đứng im bất động đột nhiên phình to, trong nháy mắt che khuất cả ánh mặt trời.

Tiêu Ngôn đang ở trong bóng tối kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn con gà con màu xám khổng lồ kia, cả người đều ngây ngốc tại chỗ.

Ngay sau đó con gà con màu xám kia đột nhiên cúi đầu, há miệng, trực tiếp mổ Tiêu Ngôn vào trong miệng, đang định một ngụm nuốt xuống.

“Khụ khụ!” Lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng ho khan.

Anh Hùng nghe vậy, khựng lại, lúc này mới nhả Tiêu Ngôn ra.

Sau đó thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, rất nhanh liền khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

Tiêu Ngôn ướt sũng nằm trên mặt đất, hai mắt vô thần, vừa rồi hắn thật sự bị dọa sợ.

Nói cho cùng, hắn cũng chỉ là một thanh niên tốt của thế kỷ hai mươi mốt, sao có thể trải qua những chuyện này! Vừa rồi trong nháy mắt đó, Tiêu Ngôn lần đầu tiên cảm thấy mình cách cái chết gần như vậy.

Vốn tưởng rằng có hệ thống, mình hẳn là nam chính trong truyện huyền huyễn, nghịch thiên, nghịch địa, cuối cùng siêu việt tất cả.

Thế nhưng hiện tại xem ra, nhiệm vụ đầu tiên hệ thống giao cho hắn vậy mà lại là độ khó cấp địa ngục, không đúng, hẳn là độ khó ba tỷ cấp S.

Đúng rồi, hệ thống chó, ra đây cho ta, đây là cái quỷ gì?

Sau khi Tiêu Ngôn gào thét trong lòng, phía trước đột nhiên xuất hiện màn hình ánh sáng của hệ thống.

Ước lượng thực lực đối phương sai lầm, đang sửa chữa, đang hoàn thiện.

Đang hoàn thiện…

Hoàn thiện xong.

Chức năng thuộc tính địch nhân mở ra, có muốn xem thuộc tính địch nhân xung quanh không?

Tiêu Ngôn nghiến răng gầm lên: “Xem! Xem cho ta rõ ràng vào!”

Đang thiết lập! Hoàn thành.

Tên: Kê Kê Bạo

Chủng tộc: Tiên Thiên Âm Dương Thần Chủng

Tu vi: Hóa Thần

⚝ ✽ ⚝

“Ngươi mẹ nó bảo ta, một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ đánh với một con gà con Hóa Thần kỳ, hệ thống, là linh kiện của ngươi bị gỉ rồi sao? Hay là cảm thấy đầu óc ta có bệnh?” Tiêu Ngôn không khỏi gầm lên hỏi.

Trên màn hình ánh sáng của hệ thống, chữ viết chậm rãi hiện lên: Đừng để ý những chi tiết này!

Tiêu Ngôn nhịn xuống xúc động muốn chửi tục, ánh mắt nhìn về phía con gà con còn lại, lập tức bảng thuộc tính lại hiện ra.

Tên: Anh Hùng

Chủng tộc: Hỗn Độn Chủng

Tu vi: Hóa Thần

⚝ ✽ ⚝