← Quay lại trang sách

Chương 606 Bị đưa đi, thỉnh Lưu đại nhân tương trợ (2)

Nghe những lời này, không chỉ Giang Tuyền, trong lòng Đàm Thanh Thành cũng rất khó chịu: “Tỷ, tỷ đừng nói như vậy!”

Đàm Tư Dĩnh: “Ta thật sự yêu Giang Tuyền, đệ cứ coi như chưa từng có ta người tỷ tỷ này đi! Đệ về đi!”

Đàm Thanh Thành nghe xong cảm động, trong mắt có lệ quang lấp lánh.

Tuy hắn chỉ mới bảy, tám tuổi, nhưng thân là thế gia tử đệ, hắn vừa sinh ra cũng giống như Giang Tuyền, mãn nguyệt đã khai linh trí, cho nên tâm tư của hắn kỳ thật cũng không khác gì người trưởng thành.

Cho nên hắn cũng bị thái độ của Đàm Tư Dĩnh làm cảm động.

Nhưng đột nhiên, Đàm Thanh Thành lại lắc đầu: “Tỷ, lần này không phải ý của ta, là ý của phụ thân, ta cũng không làm khó Giang Tuyền, tỷ theo ta về là được!”

Đàm Tư Dĩnh nghe xong không nhịn được nhìn Giang Tuyền bên cạnh.

Lại thấy Giang Tuyền đang lắc đầu với nàng.

Cuối cùng, Đàm Tư Dĩnh quay đầu nhìn về phía Đàm Thanh Thành: “Được, ta đi với đệ!”

Giang Tuyền vội vàng nói: “Tư Dĩnh, không được!”

Hắn muốn tiến lên, lại bị Hợp Thể tu sĩ giơ tay ngăn lại, đồng thời còn có một cỗ áp lực rơi xuống người hắn, khiến hắn không thể động đậy.

Dưới ánh mắt của Giang Tuyền và Giang Kính Cửu, Đàm Tư Dĩnh từng bước đi đến bên cạnh Đàm Thanh Thành, sau đó cùng bọn hắn bay lên trời, biến mất không thấy.

Giang Kính Cửu phịch một tiếng ngồi bệt xuống đất, hiển nhiên vừa rồi bị dọa không nhẹ.

Giang Tuyền thì ngây ngốc nhìn về phương hướng Đàm Thanh Thành bọn họ biến mất, thật lâu không nói.

Giang Kính Cửu muốn mở miệng an ủi Giang Tuyền, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.

“Tuyền nhi, đừng buồn, đợi thêm một thời gian nữa Giang gia chúng ta có thể hoàn toàn quật khởi, đến lúc đó lại đón Tư Dĩnh trở về là được rồi!”

Giang Tuyền nghe xong lại đột nhiên lắc đầu: “Không được, ta không chờ được lâu như vậy!”

“Từng có một vị tiền bối nói với ta, khi nào nên mượn thế thì đừng do dự, quả quyết mượn, nếu không sẽ uổng phí rất nhiều công sức.”

Giang Tuyền vừa nói vừa lấy ra pháp khí truyền tin, bắt đầu truyền tin.

Không lâu sau, Giang Tuyền tay cầm pháp khí truyền tin mở miệng: “Lý đại nhân, vị hôn thê của ta bị Đàm gia bắt về rồi, phiền ngài liên hệ với Lưu đại nhân, để ngài ấy giúp ta một chút, sau này ta tất có hậu tạ.”

Đặt pháp khí truyền tin xuống, Giang Tuyền cả người như trút được gánh nặng.

Vì Đàm Tư Dĩnh, dùng hết lá bài tẩy lớn nhất của mình, điều này có đáng giá không?

Giang Tuyền cảm thấy đáng giá, hắn không muốn để nữ tử vì hắn mà liều lĩnh thất vọng, không muốn để nàng đau lòng.

Giang Kính Cửu nghi hoặc nhìn Giang Tuyền: “Ngươi liên lạc với ai vậy?”

Giang Tuyền không hề giấu giếm: “Châu Mục Thanh Minh Châu, Lưu Thừa Tiên!”

Nghe vậy, miệng Giang Kính Cửu từ từ há to, toàn thân kích động đến không thôi: “Ngươi nói là… Châu Mục?”

Giang Tuyền gật đầu: “Chính là hắn!”

Giang Kính Cửu liên tục gật đầu: “Tốt, tốt, tốt! Tư Dĩnh lập tức có thể trở về rồi!”

⚝ ✽ ⚝

Không lâu sau khi Giang Tuyền liên lạc với Lý Lực Dung, bên phía nhà họ Đàm nhận được truyền âm. Tương tự, nhà họ Chu cũng nhận được truyền âm.

Ngay sau đó, hai gia tộc liền dậy sóng.

Lúc này, Đàm Thanh Thành đang trên đường, đột nhiên nhận được truyền âm của gia chủ, cũng chính là phụ thân hắn: “Nhanh, nhanh chóng đưa Tư Dĩnh trở về, đồng thời xin lỗi Giang Tuyền!”

Nghe vậy, Đàm Thanh Thành ngây người: “Phụ thân, người có phải bị đoạt xá rồi không? Sao lại nói ra những lời hoang đường như vậy?”

“Tên tiểu tử thúi này, ngươi nói ai bị đoạt xá? Bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi, còn nói nhảm nữa, trở về lão tử cho ngươi hai roi!” Giọng nói phẫn nộ từ phía đối diện khiến Đàm Thanh Thành hiểu rõ, đây chính là phụ thân hắn, chỉ là đầu óc dường như chưa tỉnh táo.

Cùng lúc đó, vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ cùng Lôi lão cũng nhận được truyền âm của nhà họ Chu, sau khi kết thúc đều nhìn về phía Đàm Thanh Thành: “Đàm thiếu chủ, chúng ta vẫn nên nhanh chóng quay về thôi!”

Đàm Thanh Thành nhất thời ngẩn người, cuối cùng chỉ có thể gật đầu: “Được, đi thôi!”

Nhìn thấy hành động kỳ quặc đột ngột của mấy người, Đàm Tư Dĩnh đứng bên cạnh cũng có chút ngây ngốc, không hiểu bọn họ muốn làm gì.

Sau đó, Đàm Tư Dĩnh bị bọn họ đưa trở về nhà họ Giang, nàng liền nghi hoặc hỏi: “Chúng ta đi đâu?”

Đàm Thanh Thành ủ rũ đáp: “Đưa tỷ về nhà họ Giang!”

Đàm Tư Dĩnh: “Đưa ta về nhà họ Giang????”

Khi trở về nhà họ Giang, Giang Tuyền và Giang Kính Cửu đang ngồi trong đại sảnh uống trà, dường như đã chờ đợi từ lâu.

Mấy người vừa vào, vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ và Lôi lão liền trực tiếp quỳ xuống trước mặt Giang Tuyền: “Giang thiếu chủ, vừa rồi đa có đắc tội, mong thiếu chủ đại nhân đại lượng, đừng chấp tiểu nhân!”

Cả hai đều xuất thân tán tu, không có bối cảnh, cho nên mới đến nhà họ Chu làm khách khanh.

Khách khanh cũng chỉ là khách khanh, một khi bọn họ ở bên ngoài đắc tội với người không nên đắc tội, kết cục chính là trở thành vật hy sinh của nhà họ Chu, những chuyện như vậy bọn họ đã thấy không ít.