← Quay lại trang sách

Chương 251 Lý Nguyên bắc vọng, mẫu nữ gặp gỡ tại quỷ vực, sai sứ đi phủ Bắc Giang (4)

Lý Nguyên đi ra.

Ngư Triều Cẩn nhìn Phương Kiếm Long nói: "Lão tổ làm vậy là bảo vệ Phương gia ngươi, để ngươi không lo lắng, nhưng việc này cũng không có ai thích hợp hơn ngươi."

Gã nâng hai mắt lên, nhìn nam tử, nói: "Có hung hiểm, cũng là cơ hội."

Ánh mắt Phương Kiếm Long hơi rũ xuống, nói: "Sẽ không phụ lão tổ, cũng không phụ môn chủ. Chỉ là lần này ra ngoài, xin mang theo vài tên tạp dịch và đệ tử đi theo."

"Đương nhiên có thể." Ngư Triêu Cẩn gật đầu.

Phương Kiếm Long hành lễ rời đi, Ngư Triều Cẩn xuất thần nhìn nơi xa, sau đó nhẹ nhàng thở dài: "Cũng không biết Thiết Sát ở phủ Bắc Giang có liên lạc được với Thánh Hỏa cung không."

Trong bóng tối phía sau gã, một thân ảnh đi ra, hạc phát đồng nhan, chính là Đinh lão từng theo Thiết Sát.

Đinh lão im lặng đứng ở phía sau gã, không tiếp lời, chỉ nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Phủ Bắc Giang...

Hung hiểm vạn phần.

Đó cũng không phải là một nơi mà thông minh và quả quyết có thể sống sót. ...

Vài ngày sau.

Một chiếc xe ngựa đi giữa quần kỵ tiến về phía bắc, thuận lợi đến Linh Dương khẩu rồi tiếp tục hướng bắc.

Trong xe ngựa, người ngồi là dáng vẻ của một vị công tử, mà người chung quanh thì ăn mặc như hộ vệ thương đội.

Công tử này, đương nhiên là Phương Kiếm Long.

Y biết phủ Bắc Giang hung hiểm, cho nên đương nhiên không có khả năng lấy thân phận võ giả đi, mà là giả trang thành công tử ca nhi của thương hội.

Vì muốn chân thực, bộ xiêm y này của y vẫn là mượn từ quán rượu Hành Vu, dù sao quán rượu Hành Vu hiện giờ có thương hội Ngưng Ngọc, thương hội này thành mậu dịch với khu vực xung quanh.

Y mặc quần áo như vậy sẽ không bị lầm thành võ giả. ...

Bên kia...

Lý Nguyên mang theo Tiểu Thánh năm tuổi mụ, đi trong bóng đêm tới quỷ vực chợ đen.

Mẹ con gặp nhau, Tiểu Thánh òa khóc lớn, nhưng quạ đen đầy trời lại bình tĩnh nhìn một màn này.

Diêm nương tử không thể chạm vào nàng, nhưng lại để cho nàng ngồi xuống, bắt đầu nói chút chuyện cho nàng, cũng bắt đầu dạy nàng một ít bản lĩnh.

Sự ra đời của Tiểu Thánh quả thật là chịu ảnh hưởng của Phượng Nhi.

Âm khí trên người Phượng Nhi rất nặng, ả tận khả năng thu liễm thì sẽ không ảnh hưởng Diêm Ngọc, cũng sẽ không ảnh hưởng những người khác. Nhưng hài tử trong bụng Diêm Ngọc lại không hề có lực đề kháng, hài tử bị ảnh hưởng trong quá trình mang thai mà sinh ra dị biến trời sinh, kết quả thành ngọc hài.

Mà phương thức dị biến của Tiểu Thánh thật ra là tương tự như Phượng Nhi.

Cho nên ở một mức độ nào đó mà nói, nàng chính là một ngọc hài nắm giữ "lực lượng của Phượng Nhi suy yếu".

Mà mặt khác, nàng lại thừa hưởng vài thứ từ cha mình.

"Thuần thú thuật" của Lý Nguyên rất là kỳ lạ, nhất là thuật thuần điểu lại càng thiên về hành hài.

Cho nên loại bản lĩnh này lại bị hấp dẫn rơi vào trên người Phượng Nhi.

Ở một mức độ nào đó mà nói, Tiểu Thánh thật ra là quái thai được thai nghén bởi cả Lý Nguyên, Diêm Ngọc và ác quỷ chợ đen, là tồn tại giống như Diêm nương tử lúc này, là tồn tại không thể phục chế.

Bây giờ Diêm Ngọc muốn dạy Tiểu Thánh sử dụng sức mạnh của Phượng Nhi.

"Nén quạ lại để chúng trở thành một phần của cơ thể con và thậm chí là đồng tử của con.

Giống hư thế này..."

Diêm nương tử áo trắng tâm niệm khẽ động, khuôn mặt, thân thể liền bắt đầu nứt ra, từng bạch y nữ quỷ bò sát liền rơi xuống.

Tiểu Thánh chớp đôi mắt ngọc màu trắng lưu ly, nhìn kỹ, lại phát ra tiếng cười vui vẻ.

Đó là tiếng cười thật sự.

Nơi mà người khác cảm thấy xa lạ sợ hãi, đối với nàng lại là ấm áp như nhà.

Mà bộ dáng có thể hù chết người của mẫu thân, đối với nàng lại không đáng sợ.

Nàng bắt chước mẹ mình và bắt đầu điều khiển quạ.

Diêm nương tử kiên nhẫn dạy dỗ.

Hạo nguyệt đương không, bạch y nữ quỷ và quỷ phó da người vẫn đang tiến hành đọ sức.

Lý Nguyên chưa khôi phục ảnh huyết, không cách nào lại tiêu hao quá nhiều, chỉ có thể lẳng lặng nhìn.

Mà phía sau hắn là hai mẹ con đang xì xào bàn tán.

Đợi đến rạng sáng, thời gian Diêm nương tử tỉnh táo sắp qua, hắn lại mang theo Tiểu Thánh rời đi.

Liên tiếp mấy ngày, đều là như thế.

Dần dần, sự dịu dàng của mẹ con khi mới gặp bắt đầu bị "phá vỡ".

Diêm nương tử ôn hòa khi dạy dỗ cũng bắt đầu bị nữ nhi ngốc bức cho mắng chửi người.

Tiểu Thánh cũng bắt đầu chu miệng, hô "mẫu thân xấu xa", sau đó chạy đến chỗ Lý Nguyên hờn dỗi, ra vẻ bộ dáng chỉ tốt với phụ thân.

Nhưng trong chốc lát, hai mẹ con lại hòa thuận như lúc ban đầu.

Hình ảnh ôn nhu này làm cho Lý Nguyên càng khát vọng sớm ngày giúp Diêm Ngọc hoàn thành dung hợp.

Đến lúc đó, hắn cũng không cần mỗi ngày đều phải chạy như vậy, bởi vì Diêm nương tử có thể giống như Phượng Nhi lúc trước, sau khi hắn và Tiểu Thánh đi vào giấc ngủ, kéo bọn họ vào trong phòng nhỏ trong mộng để đoàn tụ.

"Túp lều trong mơ" cũng ở đâu đó trên phố quỷ, chỉ là đó vẫn là bộ dáng trước khi dung hợp... sau khi dung hợp cũng không biết có sinh ra biến hóa mới hay không. ...

Ẽo ẹt...

Rắc rắc.

Lồng được mở ra.

Hai con bạch tước vỗ cánh bay ra ngoài.

Phương Kiếm Long thở phào nhẹ nhõm, đây coi như là hoàn thành một nhiệm vụ của lão tổ, tiếp theo sẽ tìm kiếm vị Diêm Mục kia.

Nhưng Diêm Mục ở đâu? Hắn không biết.

Tuy nhiên trước khi tới, hắn đã điều tra được thế lực thuộc Thần Mộc Điện - Nông Y phái.

Nông Y phái, là một thế lực tương đối đặc thù.

Tầng trên tầng dưới của thế lực này đều là nông dân, bọn họ lấy làm ruộng để luyện công.

Phương Kiếm Long chuẩn bị đi nơi đó để hỏi thăm tin tức.

Nông Y phái chính là một thế lực không nhỏ, chiếm bốn huyện trong 36 huyện phủ Bắc Giang này - huyện Đông Tuyền, huyện Tây Xuyên, huyện Hổ Bối, huyện Ngưu Vĩ.

Có thể nói, Nông Y phái là một bá chủ giang hồ trong phủ Bắc Giang, so sánh với phái này, Huyết Đao môn yếu hơn quá nhiều. Không chỉ như thế, Nông Y phái rất có thể cũng là loại đại môn phái cho dù trong chiến loạn cũng chưa bao giờ mất liên lạc với Thần Mộc điện.

Nghĩ đến điểm này, thiên tài địa phương nhỏ Phương Kiếm Long ở trong đáy lòng thật sự thấp thỏm không thôi, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ của lão tổ, rồi lại tỉnh táo lại, bắt đầu phân công nhiệm vụ cho đệ tử đi theo.

Mà ở trên đỉnh đầu bọn họ không nhìn thấy là bạch tước đang giương cánh bay, thu vào mắt bộ dáng mảnh đất xa lạ này. ...

Vài ngày sau...

"Tướng công, tướng công."

Bà chủ dịu dàng hô, nhưng ngực phập phồng cực nhanh, hai mắt trắng bệch, bộ dáng muốn ngất đi.

Lý Nguyên vội vàng dừng lại, từ phía sau lẳng lặng ôm nàng, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán nàng, sau đó cũng không nói lời nào, chỉ ôn nhu ôm nàng.

Thật lâu sau, bà chủ mới bình tĩnh lại, cười khổ nói: "Diêm tỷ tỷ không có ở đây, thiếp thân quả nhiên thất bại thảm hại."

"Bình thường chuyện của quán rượu Hành Vu, Bách Hoa tửu phường, thương hội Ngưng Ngọc đều do nàng quản, còn phải chăm sóc hài tử, rồi hôm nay ngay cả tới đây cũng là nàng, nàng không mệt ai mệt?" Lý Nguyên ấn ấn mũi nàng.

Đừng nhìn mỹ phụ ở trên giường phong tao như thế, ở bên ngoài chính là đại nhân vật chân chính, một lời không biết có thể quyết định bao nhiêu chuyện, nhưng nàng không chỉ bận rộn những chuyện kia, còn phải chăm non hài tử, phải quản tướng công, có thể không mệt mỏi sao?

Bà chủ dịu ngoan tựa vào ngực hắn, nói: "Mệt một chút cũng tốt, dù sao cũng không phải bận rộn cho người ngoài."

Lý Nguyên ôm chặt nàng, cùng mỹ phụ dán cùng một chỗ, cảm thụ nhiệt độ từ da thịt của nhau.

Mỹ phụ đột nhiên lộ vẻ áy náy trong ánh mắt, nói: "Ta gọi Tiểu Trúc đến, để cho nàng cùng..."

"Qua một thời gian nữa đi." Lý Nguyên nói.

Một lát sau, mỹ phụ mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Lý Nguyên không đánh thức nàng, mà nhắm hai mắt lại, mở tầm mắt ra ở phía bắc nơi cách một con sông.

Bạch tước bay cao bay xa, nhìn "Số liệu" trên mảnh đất này, lại nhìn xe ngựa của Phương Kiếm Long đang tiến lên trên con đường uốn lượn trên mặt đất.

Phía trước chính là Nông Y phái thuộc Thần Mộc điện.