← Quay lại trang sách

Chương 319 Quan hỏa, dung kim, thính thiết, thai động, thông linh, văn thiên (4)

Dao Giác không nói gì, mà ánh mắt đột nhiên đỏ lên, nói: "Nương nương, xem ra người rất có tinh thần."

Âm phi sửng sốt, chậm rãi buông tay xuống, nói: "Dao Giác, nhớ kỹ, bổn cung là phi tử do thiên tử sắc phong, bổn cung không thể gả cho thảo dân bình thường này, cho dù hắn là Lục phẩm.

Hắn có tài hoa, lại muốn học tài nghệ Chúc sư, mà Chúc sư vừa vặn thiếu một người thừa kế, không bằng bổn cung thành toàn cho hai người bọn họ, cũng chỉ là vậy chứ không hơn."

Dao Giác lắc lắc ngón tay nói: "Ai, buồn chết người rồi."

Âm phi nhịn không được mà lại giơ tay lên.

Dao Giác lập tức chạy, vừa chạy vừa hô "Thử hoa thử diệp thường tương ánh, thúy giảm hồng suy sầu sát nhân"...

Âm phi tức giận đuổi theo, lớp băng dày bọc trên người nàng đang dần tan chảy......

Đầu tháng 8, 【 Đúc Binh Thuật (Cửu phẩm) 】 (160/160)

Giữa tháng Tám 【 Đúc Binh Thuật (Bát phẩm) 】 (80/80)

Lý Nguyên lần thứ hai bước lên đỉnh núi đi gặp Chúc sư.

Lần này, Chúc sư phụ dạy hắn "Dung kim".

Lưỡi dao sắc nhọn, thường cần thêm kim loại khác....

Đầu tháng 9, 【 Đúc Binh Thuật (Bát phẩm) 】 (160/160)

Giữa tháng 9, 【 Đúc Binh Thuật (Thất phẩm) 】 80/80).

Lý Nguyên lần thứ ba đi tới trước mặt Chúc sư.

Chúc sư dạy hắn "Thính thiết".

Búa sắt gõ lỗ mãng, chỉ mang lại kinh nghiệm thông thường. Đó chỉ là gõ lên những đồ vật vô hồn, nếu muốn sáng lập ra sinh mệnh mới, trước tiên phải nghe được hơi thở của nó.

Bước này, nói ra thì thấy khó hiểu, nhưng thực ra là "phân phối các kim loại đặc biệt vào sắt một cách hợp lí", từ đó có thể làm tăng chất lượng của sắt mà không tạo ra điểm yếu cho nó.

Kim loại lưu động nóng chảy bên trong sẽ phát ra âm thanh bất đồng, 【 Đúc binh thuật 】 Thất phẩm phải nghe rõ âm thanh này, sau đó dùng thiết chùy đem chúng nó dung hợp càng hoàn mỹ....

Đầu tháng 10, 【 Đúc Binh Thuật (Thất phẩm) 】 (160/160).

Hiện tại, Thôi Tam Đồng không cho hắn kỹ năng Lục phẩm tiếp theo.

Bởi vì kỹ năng tiếp theo, Thôi gia không có.

Kỹ năng đó do Chúc sư nắm giữ.

Cuối tháng mười, khi Lý Nguyên trở lại núi, Chúc sư kỳ quái nhìn vẻ mặt hắn.

"Ta chưa từng thấy qua người nào có thiên phú như ngươi, bất kể là ta, hay là Cộng Lãng, đều không có thiên phú giống ngươi..."

Nói xong, lão thở dài một tiếng, ánh mắt trở nên quyết liệt.

Ngay sau đó, lão đi tới đi lui vài bước trước mặt Lý Nguyên, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, sau đó bình ổn lại nói: "Ngươi làm như thế nào thuyết phục Hoa âm?"

Lý Nguyên nói: "Nàng thích thơ ca, mà ta vừa vặn biết một chút.

Nàng đợi hơn sáu năm ở trong viện, chung quy phải có người mang nàng ra ngoài."

Khuôn mặt nghiêm túc của Chúc sư càng thêm ngưng trọng, lão trầm giọng nói: "Nhưng các ngươi là thông gia."

Lý Nguyên suy nghĩ một chút nói: "Nàng thoạt nhìn quý khí, u sầu, nhưng cũng giống như tiểu cô nương có nhiều tâm tư nặng lòng. Ta cảm thấy ta có thể nhường nàng, vừa vặn dỗ dành nàng, ta am hiểu làm thơ, nàng lại rất thích thơ ta viết."

Chúc sư hơi cúi đầu, thật ra những thông tin này, lão đã hỏi thăm qua, lúc này nghe nam nhân trước mặt nói những lời này, chỉ cảm thấy thiên hạ không tìm được lương phối nào thích hợp hơn hắn.

Lão trầm mặc thật lâu, đưa tay vỗ vào trên vai Lý Nguyên, mắt hổ ửng đỏ, yết hầu lăn lộn, sau đó nói: "Chăm sóc nàng cho tốt."

Sau đó nói một câu: "Nếu nàng muốn ngươi báo thù cho mẫu thân nàng, cứ mặc kệ nàng... chuyện này, ta không cần ngươi quản. Ta sẽ viết một phong thư nói rõ việc này, thời khắc mấu chốt ngươi có thể đưa cho nàng."

Trả thù cho mẫu thân?

Vẻ mặt Lý Nguyên bất động...

Cái này... Còn tặng kèm cả nhân quả?

"Thù gì?" Hắn hỏi.

Chúc sư thấy hắn thiên phú yêu nghiệt, đã xem hắn như là con rể, cũng không giấu diếm, mang theo hắn đến vách núi ít người, sau đó nói: "Người nhà Cảnh Bạch Khấu, gọi là Cảnh Vân Hạc, là trưởng tử của Cảnh gia...

Khi đó, lão phu ở Thôi gia chỉ là ở rể, chưa từng tìm ý nghĩa đúc binh chân chính, lúc đó đang đi chu du khắp nơi.

Mà Cảnh Vân Hạc lại là một tên háo sắc.

Chuyện sau đó, lão phu thật sự không dám tin.

Trong một lần ra ngoài, Cảnh Vân Hạc lại đùa giỡn tiện nội. (*tiện nội: vợ mình)

Chuyện này Thôi gia không thể nào quản, một câu "nhận lỗi", phạt ba chén rượu bồi tội rồi cứ thế bỏ quả.

Mà tiện nội không đành lòng chịu sự sỉ nhục cùng cười nhạo, uống thuốc độc tự sát."

Sau khi trầm mặc một chút, Chúc sư nói: "Đây cũng là nguyên nhân làm cho Hoa âm sau này tính tình đại biến, tâm tư của nàng lão phu hiểu được, nàng muốn cao cao tại thượng, muốn áo gấm về quê, muốn Thôi gia hối hận, muốn Cảnh gia nợ máu phải trả bằng máu.

Lão phu nói với ngươi những điều này, chỉ là muốn nói cho ngươi biết Hoa âm cũng từng có thời điểm ngây thơ hồn nhiên, nếu sau này nàng không cẩn thận chọc ngươi tức giận, ngươi nể mặt chuyện cũ này, bỏ qua cho nàng."

Tiếp theo, Chúc sư thở dài một tiếng, sau đó trên mặt lại lộ ra nụ cười, nhìn về phía Lý Nguyên nói: "Con rể tốt, đi theo ta đi... Để lão phu truyền thừa pháp môn tiếp theo cho ngươi."

"Đúc binh thuật sở dĩ khó, là bởi vì mỗi một bước đều cần đạt đến cực đỉnh.

Nếu không có đại thiên phú, đại ngộ tính, không thể nào nhập được.

Trên thực tế, đúc binh thuật truyền thừa của ta, Cửu phẩm Bát phẩm Thất phẩm, không khác với các truyền thừa khác.

Mà đến Lục phẩm, mới bắt đầu sinh ra khác biệt.

Cửu phẩm quan hỏa, Bát phẩm dung kim, Thất phẩm thính thiết... nhưng trước khi chân chính tu tập kỹ năng tiếp theo, ngươi còn cần đem ba thứ này dung hợp thành một, đạt tới chân chính cực đỉnh.

Cực đỉnh này, giống như thai động.

Ngươi muốn từ trong kim loại không có sinh mệnh, nghe được dấu vết sinh mệnh, giống như thai nhi mới sinh nhẹ nhàng động đậy ở trong phôi sắt."

Chúc sư cẩn thận chỉ dạy.

Lý Nguyên nói: "Nhưng kim loại, không có sinh mệnh."

Chúc sư đáp: "Không có.

Cho nên đây là một dạng phỏng đoán, là một loại quan tưởng.

Kim loại không có sự sống, nhưng ngươi có sự sống.

Cho nên ngươi quan hỏa, hỏa chính là máu của nó.

Ngươi dung kim, kim chính là cơ quan của nó.

Ngươi thính thiết, nghe không chỉ là luồng khí tức kia, còn có tiếng thai động càng ngày càng rõ ràng.

Chỉ khi ngươi đặt quan tưởng của bản thân phóng chiếu vào kim loại không có sinh mệnh kia, mới có thể hoàn mỹ truyền nguyên huyết vào huyết tinh tại lúc đúc linh khí, khiến kim loại không có hồn nhưng có thịt kia sinh ra một luồng linh tính.

Nếu không, không thể làm được.

Khôi lỗi sư cần vẽ mạch, mạch kia là bí mật lớn của bọn họ.

Mà chú binh sư chúng ta thì cần lắng nghe thai động, lắng nghe như thế nào là bí mật lớn của chúng ta.

Nghe thai động, là Thất phẩm tuyệt đỉnh, từ đó về sau có thể vận dụng huyết kim tinh chế tạo binh khí Lục phẩm.

Thông linh, là Lục phẩm.

Văn thiên, là Ngũ phẩm.

Nếu có thể thông linh, ngươi có thể chế tạo linh khí Ngũ phẩm.

Về phần văn thiên, lão phu ở nơi thâm sơn này lâu như vậy, còn chưa tiến vào được, đoán rằng đó chỉ là một loại giả thuyết được truyền thừa lại mà thôi."