Chương 331 Khống chế dưới lòng đất, đúc binh đấu pháp (4)
Tháng chạp, mùa đông giá rét, tuyết lớn.
Đây đã là năm thứ ba Lý Nguyên đến nội thành Thần Mộc Điện.
Hắn mặc áo bông đội mũ bình thường đi qua tuyết, mà đi đến đâu, phàm là người nhìn thấy hắn đều sẽ cung kính, mỉm cười gật đầu, chào hỏi, hô một tiếng "chào buổi sáng Lý sư","bái kiến Lý sư"...
Mà Lý Nguyên cũng đều cười đáp lễ.
Nhưng một lát sau...
Hắn đi tới trước một căn phòng bí mật ở khu vực Hắc Lang bang.
Đẩy cửa.
Gió tuyết cuồn cuộn.
Hắn chậm rãi đi vào.
Trong phòng, mười bốn người lập tức đứng dậy, cung kính hành lễ với hắn, miệng hô "Chủ nhân".
Lý Nguyên tháo mũ ra, khẽ gật đầu, sau đó sải bước đi đến ghế lớn ở chính giữa, ngồi xuống, nhất thời, khí chất của hắn biến đổi, hơi có chút hắc ám.
Bất quá, thật ra không phải như vậy, bởi vì hoàn toàn dựa vào sự trợ giúp của "thuộc hạ", dù sao trong mười bốn người này, có mười hai tên đại ác, hơn nữa là chân chính hung tàn hung bạo, ngụy quân tử, giết ma dọa quỷ, đã làm nên không biết bao chuyện nghịch thiên.
Thử hỏi, Lý Nguyên dưới sự bảo vệ chung quanh của những người này, cho dù không biểu lộ gì thì cũng được tôn lên giống như là một nhân vật boss phản diện.
Cũng chính bởi vì như thế, hắn dùng những người này mới không đau lòng.
Lúc này, hắn nhìn lướt qua xung quanh, sau đó hỏi: "Chuyện ta muốn các ngươi tra, tra được chưa?"
Mấy người đứng dậy, lần lượt báo cáo.
"Khởi bẩm chủ nhân, ta đã tìm được mấy tên giang hồ thích khách năm đó hiệp trợ cho Cảnh Vân Hạc nhục nhã Thôi Nhu Nương, độc dược cùng với tung tích Thôi Nhu Nương đều do những giang hồ thích khách kia bán cho Cảnh Vân Hạc.
Theo như mấy tên giang hồ thích khách kia nói, Cảnh Vân Hạc bình chân như vại, căn bản không lo lắng bị trả thù, giống như hoàn toàn biết sau đó sẽ phát sinh ra chuyện gì.
Trong đó còn có một tên khai rằng, Cảnh Vân Hạc dường như đã nói 'có điện chủ làm chỗ dựa cho hắn, trời sập xuống cũng không sợ'."
"Người đâu rồi?"
"Bị nhốt trong hầm ngục. Thuốc của Miên Châu đạo chúng ta quả thật tốt, không khiến bọn họ chết, cũng không thể chết được. Hắc hắc."
Người vừa báo cáo chính là lâu chủ Thanh Y Lâu — Vương Hạc Nhiên.
"Khởi bẩm chủ nhân, năm ngoái những người giúp Cảnh Vân Hạc tìm hiểu tin tức người nhà ngài, ta cũng đã tra qua.
Bọn họ nói Cảnh Vân Hạc cũng nắm chắc phần thắng, căn bản không có bộ dáng hoảng hốt gì.
Hơn nữa, có người miệng mồm còn ô uế."
"Ô uế gì?"
"Chủ nhân, ta đã tra tấn những kẻ buôn lậu tin tức kia đến nửa chết nửa sống.
Khặc khặc khặc khặc, dám lên tiếng nhục mạ chủ mẫu, ta muốn bọn họ cầu sống không được cầu chết không xong, khặc khặc khặc khặc khặc khặc.
A, đúng rồi, huynh đệ chúng ta đã thiết kế hai mươi sáu loại phương pháp chết một cách chậm rãi từ từ, ngài... ngài chọn một cái đi?"
"Thẩm vấn tin tức, nếu như không đào ra được tin tức tốt, vậy thì trực tiếp giết, dù sao bọn họ cũng không phải loại người đã nhục mạ người khác."
"Vâng, vâng, vâng..."
Lần báo cáo này chính là Âu Dương Đại trong "huynh đệ Âu Dương " của Vãn Phong.
"Chủ nhân a, bên ta tra xét rõ ràng, Chúc sư cũng không để ý tới chuyện Thần Mộc Điện lấy lòng mình, lão đã đi tới địa bàn Hồng Liên giáo, thậm chí đã chế tác linh khí cho cao thủ Hồng Liên giáo, muốn thực hiện kế hoạch của lão nhân gia.
Bất quá, điều kỳ lạ là Hồng Liên giáo bắt đầu trở nên rất loạn.
Ta có một tin tức không chắc chắn, nói là ngoại trừ Hồng Liên giáo, còn có ba giáo Hắc Liên, Bạch Liên, Thanh Liên, đều tập hợp lại."
Người vừa nói chuyện là quả phụ đại phu nhân cầm quyền "thương hội Phú Giáp", cũng là thống lĩnh của hội sát thủ ngầm "Ảnh Tử Hội".
Ả ta tên Ứng Mị Nhi, rất quyến rũ, rất lẳng lơ, cũng là một ác đồ hai tay nhiễm rất nhiều máu tanh. Kẻ chết trong tay ả, hay kẻ chết trên giường của ả, cũng nhiều như nhau.
Dù sao, có ai không muốn sở hữu tiền tài của "thương hội Phú Giáp", có được sắc đẹp của vị đại phu nhân này?
Cho nên, Ứng Mị Nhi ngoắc ngoắc ngón tay, có thể đem mục tiêu sập đổ, sau đó độc sát.
Ngày đó, ả ôm Lý Nguyên.
Lý Nguyên lên giường.
Sau đó, đeo "còng tay da người" cho ả.
Lúc này, vị Ứng Mị Nhi này đang báo cáo tin tức để lấy lòng, sau đó lại cười hì hì nói: "Nhờ chủ nhân ban ân, Mị Nhi trọn đời khó quên. Mị Nhi vốn tưởng rằng thực lực đã dừng bước không thể tiến lên, chưa từng nghĩ tới... lại còn có tiến triển như vậy, hì hì hì.
Đúng rồi đúng rồi, chủ nhân, binh khí ngài tặng cho ta, chúng ta bán rất tốt, có những thần binh lưỡi đao sắc bén này mở đường...
Rất nhanh, chúng ta có thể tiếp xúc với một ít thủ lĩnh của thế lực giang hồ.
Đến lúc đó, chúng ta sẽ để cho bọn họ tới gặp ngài, tiếp nhận ân điển của ngài."
Lý Nguyên gật đầu, thản nhiên nói: "Tốt lắm."
Thần binh Thất phẩm trên thị trường, đều do hắn thả ra.
Mục đích của hắn, một là tăng cường thực lực bên mình.
Hai là kiếm tiền, tăng cường quyền lực trên thị trường.
Ba là mở rộng mạng lưới, sau đó tìm kiếm, phát hiện, rồi thu phục các "điểm kết nối quan trọng" trong những mạng lưới này, mở ra cho hắn mạng lưới thông tin lớn hơn.
Lúc này, hắn yên lặng nghe những tin tức khắp nơi tập hợp lại.
Hắn có chút mờ mịt.
Hắn đã hoàn toàn hiểu được nhạc phụ viết câu "cẩn thận điện chủ" kia là có ý gì.
Thậm chí ngay cả chứng cứ, hắn cũng đã thu thập đầy đủ, những chứng cứ này là thứ nhạc phụ đều không thể lấy được.
Thế nhưng, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, mới khiến điện chủ "cải tà quy chính".
Một lão gia hỏa Tứ phẩm, sống trên đời mấy trăm năm, rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Lý Nguyên không biết.
Thế nhưng, hắn nghe đến đây, đã chuẩn bị xây dựng một thế lực ở bên ngoài, để cho người nhà lén lút dọn ra ngoài trước, ít nhất an bài đường lui sẵn sàng.
Nghĩ tới đây, hắn nói một tiếng: "Mị Nhi."
Ứng Mị Nhi lẳng lơ nói: "Chủ nhân, Mị Nhi ở đây."
Lý Nguyên lạnh lùng nói: "Thu hồi cái phong cách quyến rũ nam nhân của ngươi đi, ta không thích."
Ứng Mị Nhi rùng mình, không làm điệu làm bộ, mà khôi phục khí thế lạnh lùng bức người, nói: "Chủ nhân xin phân phó."
Lý Nguyên gật đầu, nói: "Để cho thương hội Phú Giáp của ngươi, trong lúc vô tình móc nối quan hệ cùng với tửu lâu Hành Vu, sau đó... Thành lập quan hệ, ta có thể sẽ đem tửu lâu Hành Vu chuyển vào trong thương hội của các ngươi."
Ứng Mị Nhi nói: "Vâng, chủ nhân!"
Sau đó ả lại thức thời bỏ thêm một câu "Gặp chủ mẫu như gặp ngài".
Lý Nguyên nhìn về minh chủ Bạch Mã Minh – Hàn Thiên Tiếu, ngữ khí nhu hòa nói: "Hàn huynh, ta biết sơn trang Bạch Mã của các ngươi xưa nay thần bí, trong đó còn có một chỗ chuyên môn thu giữ "những hiệp khách nên chết nhưng còn chưa chết, thế nhưng ngoại nhân lại nghĩ là đã chết."
"Chủ nhân..." Hàn Thiên cười, ra khỏi hàng ghế nói: "Ngài có muốn ta an bài một nơi bí mật, cung cấp cho chủ mẫu, cùng với người nhà ngài ở không?"
Lý Nguyên gật đầu.
Hàn Thiên Tiếu do dự nói: "Chủ nhân, nói thật, toàn bộ Miên Châu đạo khắp nơi đều có thị phi. Điểm này, nói vậy hừ... Đà chủ của Cái Bang và phó bang chủ là rõ ràng nhất."
Đà chủ Cái Bang "phủ Đông Sâm" Văn Thừa Vân cười nói: "Hàn minh chủ, hiện tại tất cả mọi người đều là người một nhà, đừng nói như vậy."
Dứt lời, y nhìn về phía Lý Nguyên, cung kính nói: "Chủ nhân, Hàn minh chủ nói không sai.
Bên trong Đại Chu Cửu Đạo, nơi an toàn, nếu như có cũng chỉ có những nơi cực kỳ hẻo lánh, khắp nơi là núi tuyết như Vân Sơn đạo."
Vân Sơn đạo?
Lý Nguyên chợt nhớ tới hai phu thê "Hàn Phong" lúc trước chính là từ Vân Sơn đạo đi ra.
Hình như hắn còn có một khối lệnh bài "Tuyết Sơn Thất Kiếm Minh ở Vân Sơn đạo ".
"Được, vậy đi điều tra Vân Sơn đạo.
Nếu như tìm được nơi ở của thủ lĩnh thế lực giang hồ, liền nghĩ biện pháp an bài y tới gặp ta."
"Vâng, chủ nhân!"
"Đúng rồi, chủ nhân, chúng ta cùng nhau tụ hợp ở đây, phải chăng nên có một cái tên mới cho thế lực chúng ta hay không?"
"Không cần vẽ rắn thêm chân."
"Vâng."...
Ban đêm.
Lý Nguyên nằm trong chăn đệm ấm áp.
Hôm nay người ngủ cùng hắn là Tiết Ngưng.
Bà chủ nhìn bộ dáng cau mày của nam nhân nhà mình, cái gì cũng không hỏi, chỉ ôn nhu nói một câu: "Đừng tạo cho mình áp lực quá lớn."
Lý Nguyên mỉm cười, nói: "Nàng ngủ trước đi."
Đêm đã khuya.
Bà chủ ngủ rồi.
Lý Nguyên vẫn còn thức.
Đôi mắt của hắn có thể nói là hoàn toàn thông thoáng.
Nhưng hắn không nhìn thấy nhân tâm, càng không nhìn thấy mục đích của vị Tứ phẩm kia.
Rốt cuộc là nguyên nhân gì?...
"Chúc sư, chúng ta đã xác nhận rồi, đó thật sự là đầu của Cảnh Vân Hạc.
Phủ Viên Thiên, Thần Mộc Điện Cảnh gia không chỉ giết Cảnh Vân Hạc, còn giết không ít đệ tử ngoan liệt trong gia tộc."
"..."
"Chúc sư, giáo chủ gặp ngài, nếu ngài có nghi hoặc, có lẽ có thể hỏi hắn."
"Đã biết", nam nhân trung niên sắc mặt nghiêm túc đứng bên lò lửa, nói: "Ta quả thật có vấn đề muốn hỏi hắn."
"Đúng rồi, Chúc sư, còn có một tin tốt.
Cao thủ của chúng ta, rất nhanh sẽ phát động bắn tỉa đối với cao thủ của Thần Mộc Điện.
Linh khí ngài đúc ra, có thể phát huy công dụng."
"Cảnh gia, Quách gia, Mã gia..." Chúc Ban đếm một lượt: "Chỉ những gia tộc này, các ngươi có thể tùy tiện giết, những nhà khác không được dùng linh khí của ta."
"Được được được, đều nghe lời ngài."...
Ngày hôm sau.
Tuyết, vẫn như cũ.
Một chiếc xe ngựa dừng ở ngoài ngõ Đào Hoa.
Sứ giả xin gặp Lý Nguyên, mang đến đơn đặt hàng của Quách gia chủ.