Chương 430 Tây Cực thần bí, muốn mượn thông gia tiến vào Băng tộc (1)
Phu thê xa cách xa lâu ngày lúc gặp lại sẽ ôn lại chuyện cũ.
Nhưng mà thân thể Lý Nguyên quá cường đại, Tiết nương tử là người bình thường đã không thể thừa nhận nổi.
Hắn chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí nằm ở trên giường, không dám chủ động dù chỉ một chút, chỉ mặc cho Tiết nương tử ôn nhu đối với hắn...
Hồi lâu, khi nhìn thấy Tiết nương tử người đầy mồ hôi, Lý Nguyên mới nhẹ nhàng kéo nàng ôm vào trong ngực, nói một tiếng: "Được rồi."
"Rõ ràng là chưa được." Tiết nương tử còn muốn cố gắng thêm nữa.
Lý Nguyên đè nàng lại, không cho nàng vất vả, miệng nói: "Ta nói được rồi là được rồi."
Tiết nương tử làm sao có thể chống cự lực lượng của Lý Nguyên, bả vai run rẩy hai cái, lại bị bàn tay to của Lý Nguyên đè chặt. Lúc này nàng chỉ có thể buông tha, trong miệng nhẹ nhàng nói một tiếng "Xin lỗi", sau đó chân dài giống như ve sầu bám vào cây, cả con chim nhỏ dựa vào hắn, muốn tiếp tục làm tròn trách nhiệm của thê tử.
Lý Nguyên siết chặt nữ nhân trong ngực, nói một tiếng "Đừng lộn xộn", Tiết Ngưng lúc này mới bất động...
Trong phòng yên tĩnh.
Lý Nguyên liếc nhìn chiếc váy dài bằng lụa treo trên cây gậy trúc cách đó không xa, lại nhìn thời tiết nóng nực ồn ào bên ngoài phòng, lập tức có chút thất thần...
"Tướng công cưới thêm mấy người nữa đi, thất phẩm hoặc lục phẩm càng tốt, sinh thêm vài hài tử, điều này hoàn toàn có lợi với tướng công." Tiết nương tử ôn nhu nói.
Mặc dù nàng đã dùng Trú Nhan đan, nhưng Lý Nguyên lại có thể cảm thấy cái thân thể trong ngực mình đang cất giấu một linh hồn suy yếu nhiều bệnh, cho dù ngày thường có bổ vật điều dưỡng, nhưng vẫn không thể khác.
Nếu Tiết Ngưng chỉ là một phu nhân sống an nhàn sung sướng trong phủ trạch, nói không chừng còn không đến mức như thế.
Nhưng nàng lại là cuộc đời gió sương, hết lòng lo lắng, chủ trì một thế lực lớn như vậy, làm sao mà không sinh bệnh cho được?
Hắn vuốt ve mái tóc dài của thê tử như vuốt ve mèo nhỏ, nhẹ nhàng rút trâm cài tóc ra cho nàng.
Trong chốc lát, người trong ngực hắn phát ra từng tiếng thở dài.
Tiết Ngưng quá mệt mỏi, mà cánh tay Lý Nguyên lại là bến cảng an toàn của nàng, chỉ có ở đây, nàng mới có thể thật sự nhắm mắt lại, nghỉ ngơi thật tốt...
Suốt một tháng sau đó, Lý Nguyên ở cùng Tiết Ngưng mỗi ngày, không cho nàng thức đêm đọc sổ sách...
Đồng thời bởi vì Lý Nguyên mang đến nhiều "còng tay da người", cho nên thủ đoạn giúp Tiết Ngưng giải quyết vấn đề cũng trở nên đơn giản thô bạo.
Thủ đoạn này chỉ có ba bước.
Tìm nhân vật cốt lõi của vấn đề, xác nhận giá trị tồn tại lâu dài, sau đó dùng còng tay da người chuyển hóa gã thành người một nhà.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều chuyện vốn khiến Tiết Ngưng đau đầu cũng được giải quyết dễ dàng.
Vòng qua vấn đề và trực tiếp giải quyết người tạo ra vấn đề, thật sự là một biện pháp tốt. Mặc dù có hơi lãng phí còng tay da người nhưng cũng sẽ để cho Tiết Ngưng đạt được năng lực khống chế lâu dài.
Hết thảy đang phát triển rất tốt, nhưng vào một ngày, Lý Nguyên quen đường cũ đáp xuống một cái trạch viện, chuẩn bị vận dụng còng tay da người với mục tiêu hôm nay.
Mục tiêu này là một đại quản sự của thương hội Xuất Vân, là tâm phúc của đại phu nhân "thương hội Phú Giáp" - Ứng Mị Nhi, cũng đang làm việc cho Tiết Ngưng.
Lý do Lý Nguyên muốn dùng còng tay da người với người này, là bởi vì thân phận và vị trí của nàng quá trọng yếu, Tiết Ngưng có rất nhiều việc đều cần thông qua nàng, thậm chí trong đó còn có chút chuyện bí ẩn.
Một khi người như vậy sinh ra dị tâm, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Lý Nguyên rất nhẹ nhàng trói còng tay da người vào tay vị đại quản sự này.
Nhưng mà một giây sau, cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
"A!!!"
Đại quản sự giống như bị kích thích, bắt đầu phát ra tiếng thét chói tai cuồng loạn.
Hai mắt nàng khi thì trắng bệch, khi thì lại xoay chuyển ùng ục, sau đó ánh mắt tan rã, nước bọt trong miệng hoàn toàn không khống chế được mà chảy ra ngoài khóe miệng, trên mặt như cười như không, trong miệng nói bậy nói bạ không biết cái gì.
Tình huống như vậy, Lý Nguyên vừa nhìn đã biết là điên rồi.
Trong trường hợp nào mà còng tay da người có thể khiến người ta phát điên?
Hắn nhớ tới Ngư Triều Cẩn.
Còng tay da người khiến mục tiêu phát điên chỉ khi mục tiêu đã bị "đạo cụ ác quỷ khác" khống chế, từ đó tạo thành âm khí xung đột.
Nói cách khác, vị đại quản sự này đã bị người ta khống chế.
Nhưng mà từ hai năm trước sau khi Diêm Ngọc rời khỏi huyện Sơn Bảo, còng tay da người của nàng đã rất khó mua, Liên giáo cũng không có khả năng dùng còng tay da người trân quý ở trên người một đại quản sự như vậy.
Trừ phi, bọn họ có đạo cụ ác quỷ khác có tác dụng khống chế tương tự như còng tay da người, cho nên mới mở rộng mục tiêu khống chế lên nhiều như vậy.
Trong lúc nhất thời, một luồng hàn khí từ gót chân Lý Nguyên dâng lên.
Nhớ tới địch nhân ở gần bà nương nhà mình lâu như vậy, mà các loại bí mật của bà nương nhà mình cũng sẽ bị tiết lộ ra ngoài, hắn càng cảm thấy quanh thân nổi da gà.
Giờ khắc này, hắn phát hiện hắn thật sự thiếu người.
Bởi vì nếu là lục phẩm, thật ra có thể làm cho loại đạo cụ ác quỷ này mất đi hiệu lực.
Nhưng dưới trướng hắn nào có lục phẩm gì?
Thấy đại quản sự nổi điên kêu rên, Lý Nguyên cũng không quản nàng mà là bay lên một tòa lầu cao, sau đó thi triển "Ẩn Thân Thuật" và "Liễm Khí Thuật", lẳng lặng ngồi trong bóng tối, đồng thời buông cảm giác quan sát "Đại quản sự nổi điên khiến cho những ai chú ý".
Dù sao, nếu như trong thương hội nhà mình có "gian tế", vậy cũng không thể nào chỉ có một.
"Xét từ góc độ thực tế, mục tiêu khống chế tốt nhất của đối phương thực ra là Tiết tỷ."
Chỉ có điều, ngày thường Tiết tỷ thâm cư ít khi rời nhà, làm người cẩn thận, hơn nữa trên người nàng mang theo rất nhiều treo bài bằng đồng, cho nên mới an toàn.
Nhưng nếu Tiết tỷ lạc đàn, chính là cho đối phương cơ hội ra tay... Đến lúc đó, đối phương nhất định sẽ xuất hiện.
Lý Nguyên vừa suy nghĩ vừa quan sát bốn phía.
Đại quản sự nổi điên đương nhiên sẽ khiến cho không ít người dò xét.
Lý Nguyên yên lặng ghi nhớ những người đó nhưng không phát hiện dị thường, bởi vì nếu là hành hài thì trong tin tức của bọn họ sẽ có thêm một dòng "thanh trang bị".
Sau đó, Lý Nguyên nhanh chóng trở về, tìm Tiết Ngưng và thuật lại chuyện này.
Tiết Ngưng nghe vậy cũng khẩn trương sợ hãi.
"Tiết tỷ, nàng tạm thời trốn đi, ta hóa thành bộ dáng của nàng đi xem đại quản sự." Lý Nguyên đột nhiên nói.
Tiết Ngưng sửng sốt, trong nháy mắt nàng đã hiểu ý nghĩ của nam nhân nhà mình - tạo cơ hội cho địch nhân.
Dù sao đại quản sự nổi điên thì sẽ có không ít người vây quanh, nơi loạn như vậy, chắc chắn là còn giấu địch nhân. Chỉ cần nàng đi một mình và tạo cơ hội cho mục tiêu, như vậy địch nhân sẽ xuất hiện.
Chẳng qua Lý Nguyên không yên tâm để nàng đi, cho nên muốn hóa âm trang thành bộ dáng của nàng.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Nhớ cẩn thận."
Lý Nguyên bắt đầu hóa trang.
【 Hộp son phấn 】 có nhiều hiệu quả, cho dù thay đổi giới tính cũng được.
Trong nháy mắt, trong gương đã xuất hiện hai Tiết Ngưng.
Lý Nguyên cảm thụ được trạng thái của mình lúc này, có chút là lạ, cũng không phải hóa trang thành nữ nhân lạ mà là 【 hộp son phấn 】 này cho hắn một cảm giác "không duy trì được lâu".
Hắn hồi tưởng lại ngày trước, ngũ phẩm trưởng lão Chu Nộ Dương hoàn toàn không có cách sử dụng đạo cụ ác quỷ...
Bây giờ hắn đã nhập ngũ phẩm, theo lý thuyết thật ra cũng không dùng được, nhưng bởi vì hắn có "thanh trang bị" nên mới miễn cưỡng dùng được một lát.
Lý Nguyên không ở lại quá lâu, trực tiếp đi tới hiện trường sau đó cố ý lạc đàn...
Chốc lát sau, hắn quả nhiên cảm thấy có người đang lặng lẽ đi về phía mình.