Chương 450 Băng man xâm lấn, liệt hỏa tân sinh (1)
Trong quỷ vực đen trắng, âm khí nặng nề trầm như thực chất, tựa như rong rêu, vặn vẹo cong cong, lại bị lực lượng nào đó hấp dẫn, mà hóa thành vòng xoáy.
Lý Nguyên khoanh chân ngồi ở trung tâm vòng xoáy âm khí này.
Diêm nương tử thanh y ở phía sau hắn, ôn nhu chải tóc dài cho hắn.
Quỷ vực bất diệt nàng liền bất diệt, nàng có thể làm bạn mãi mãi bên cạnh Lý Nguyên.
Quanh thân Lý Nguyên bốc lên hơi nóng, trong cơ thể có lửa, mà khi Diêm nương tử phất tay lại là âm khí thấu xương...
Âm dương tương sinh, đỏ đen đan xen, dệt thành một hình ảnh bí ẩn nhưng lộ ra một chút ấm áp.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Trong thời gian đó, Tiểu Thánh có trở về vài lần nhưng bất kể là Lý Nguyên hay Diêm Ngọc đều bảo nàng đừng lo lắng, chỉ nói là Lý Nguyên tu luyện gặp chút vấn đề nhỏ, không có chuyện gì lớn, để cho nàng ở bên ngoài ăn ngon, uống ngon, sống tốt.
Làm phụ mẫu, đương nhiên không hy vọng chuyện phiền lòng trên người mình lây đến con cái.
Bất kể là chuyện lớn đến thế nào thì cũng chỉ nói nhỏ như hạt đậu.
Ngay cả khi sau lưng máu tươi đầm đìa vết thương chồng chất, nhưng chính diện cũng sẽ dùng nụ cười để đối mặt với con cái.
Lý Nguyên và Diêm Ngọc đều như vậy đối với Tiểu Thánh.
Mỗi lần Tiểu Thánh tới đây, đương nhiên đều không thể nhìn ra cái gì khác thường từ trên người phụ mẫu có thể sánh ngang với ảnh đế và ảnh hậu, lúc này mới an tâm trở về làm tiếp "Đường Môn Tiểu thánh nữ".
Thân phận này khiến nàng bắt đầu nếm được niềm vui thú của cuộc sống, nhất là có mấy lần đi theo Đường lão thái thái ra ngoài, lại càng phong quang vô hạn, náo nhiệt vô cùng.
Nàng có những người bằng hữu như Đường Bàng, Đường Linh, cũng có vòng tròn của chính mình.
Thậm chí nàng còn lén uống rượu, nhưng rượu rất cay, nàng không thích.
Chỉ là có đôi khi ở cạnh bằng hữu, nàng lại miễn cưỡng bản thân uống một chút, bởi vì bằng hữu đều uống, nàng không muốn cách xa với bằng hữu.
Mà thấy lừa gạt được Tiểu Thánh, Lý Nguyên Diêm Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm....
Một ngày này.
Diêm Ngọc an tĩnh nhìn Lý Nguyên, hồi lâu, mới có chút lo lắng nói: "Tướng công, ta cảm thấy dương khí trong cơ thể chàng đang áp súc.
Nguyên bản dương khí mãnh liệt kia tản ra khắp người chàng, giống như vô số khí lưu hỗn loạn chạy lung tung trong thân thể chàng.
Nếu không phải thân thể chàng cường đại, nói không chừng đã sớm bị dương khí này nấu chín...
Nhưng bây giờ, những dương khí này không tiêu tan mà là đang ngưng tụ lại, ta lo lắng... Cơ thể chàng sẽ bị đốt cháy một cái động."
Lý Nguyên gật đầu.
Hiện tại "sốt cao" đã hạ, hắn cảm nhận rõ hơn tình huống lúc trước của mình.
Lúc đầu, là "áp súc quá nhiều nhiệt khí từ Hỏa" khiến cho trong cơ thể hắn bị đốt cháy.
Còn Hỏa mà hắn cảm nhận được thì lại là một chút hỏa tinh hình thành trong quá trình va chạm ngẫu nhiên của những hơi nóng này, nhưng xuất hiện hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Nhưng hiện tại bởi vì âm khí, những nhiệt khí này đang tụ về phổi.
Giống như hai nước giao chiến, binh lính Dương Quốc bị binh lính âm Quốc bao vây, chậm rãi co rút chiến tuyến, vòng tròn càng ngày càng nhỏ, nhưng cũng càng ngày càng ngưng tụ.
Ban đầu hắn nghĩ rằng lửa đang tắt dần, nhưng không phải, chúng chỉ đang ngưng tụ.
Theo quá trình ngưng tụ, lửa nguyên bản xuất hiện ngẫu nhiên lẻ tẻ, bây giờ gần như đã bình thường hóa.
Hắn cảm thấy trong phổi có lửa.
Nó mang theo nhiệt độ trong từng hơi thở.
Thở ra một hơi, cảm giác thật giống như "cự long thổ tức".
Điều này cũng nhờ mỗi ngày Diêm nương tử đều nằm trước ngực hắn, hạ nhiệt cho hắn, dùng âm khí giữ cân bằng, nếu không ngực của hắn thật sự sẽ bị cháy ra một cái lỗ rồi.
Cũng là bởi vì có âm khí của đại lão Diêm nương tử, Lý Nguyên mới dám nếm thử, dù sao lửa có lớn hơn nữa thì cũng có bà nương dập tắt cho hắn.
"Tại sao ngọn lửa này không trở thành sức mạnh của ta?"
"Chỉ một phần của ta, thậm chí chỉ cần một khởi đầu, ta cũng có thể sử dụng thiên phú của mình để nâng nó lên viên mãn."
Trong đầu Lý Nguyên phiêu đãng qua lại hình ảnh Hỏa trên Vĩnh Dạ Đống Thổ kia.
Hắn chống má, trầm tư suy nghĩ.
Hắn muốn đạt được lực lượng của Hỏa, muốn càng mạnh hơn.
Mà hiện tại, Hỏa đang ở ngay trong thân thể hắn, thật ra nó không ngay lập tức đốt chết hắn đã là một loại "dung hợp" rồi.
Chẳng qua,"dung hợp" tương đối nông mà thôi.
"Cũng đã ở trong thân thể ta rồi, làm thế nào mới đi xa hơn?"
Lý Nguyên có ba ý nghĩ:
Một, nếu quỷ đã tồn tại bằng cách liên kết với âm khí, vậy... hắn có thể thử liên kết mình với dương khí không?
Hai, coi ngọn lửa này như một ảnh huyết, dựa theo phương thức vận chuyển của "tổ lục", làm cho nó trở thành nguyên huyết quanh quẩn bên ngoài tổ lục.
Ba, thử đem lửa này ép vào tim, dù sao trái tim chiếm vị trí hạch tâm trong sức mạnh của thế giới này, ngũ phẩm chỉ cần còn trái tim là có thể sống lại, tứ phẩm mỗi một giọt máu đều như trái tim, cho nên chỉ cần nhỏ máu là có thể sống lại.
Nhưng vấn đề của ba ý tưởng này cũng rất rõ ràng.
Cái thứ nhất, đây chỉ là giả thiết, nhưng không cách nào làm được, dù sao làm sao để cho mình liên kết với Hỏa? Đứng trên Hỏa nướng sao?
Cái thứ hai, rất gian nan, hắn có thể điều động ảnh huyết là bởi vì ảnh huyết vốn là ẩn chứa lực lượng tổ lục. Nhưng Hỏa và ảnh huyết lại bất đồng, Hỏa là bị động ngưng tụ dưới sự "vây công" của âm khí, hắn căn bản không cách nào chủ động điều động, càng không cách nào thực hiện một vận động phức tạp.
Còn cái thứ ba, khả năng hiện thực là đơn giản nhất, chỉ cần xua Hỏa về đến trái tim là được, nhưng nguy hiểm cũng rất rõ ràng, hắn sẽ biểu diễn một màn "nướng trái tim bên trong cơ thể", tự mình nướng chính mình.
Nhưng mà, tu luyện của hắn quả thật đã bế tắc.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ không chết, cũng sẽ không có đột phá, nhưng cũng không cách nào rời khỏi quỷ vực quá lâu, bởi vì hắn cần âm khí không ngừng hạ nhiệt độ cơ thể.
Tu luyện thì tu luyện, cuộc sống cũng phải tiếp tục.
Thời gian thoáng cái đã đến cuối năm.
Đường Niên và Tiểu Thánh mang theo không ít đồ tết về quỷ vực hiếu kính phụ mẫu.
Đoạn thời gian trước Tiết Ngưng lại bị bệnh nặng, đây xem như là vất vả quá độ tích góp thành bệnh, tới khi tạm ngưng bệnh liền hoàn toàn bộc phát.
Nàng mỗi ngày đều phải ở bên lò sưởi, hôm nay khá hơn một chút liền cùng hai nha đầu đến thăm Lý Nguyên.
Nhưng Lý Nguyên thấy thân thể Tiết Ngưng yếu tới cực điểm, không dám để nàng tiến vào quỷ vực tràn ngập âm khí này.
Cả nhà ăn một bữa cơm đoàn viên ở rìa quỷ vực.
Bàn tròn được đặt ở ranh giới của quỷ vực, một nửa ở bên ngoài, một nửa ở bên trong.
Đồ nóng bên ngoài, đồ nguội bên trong.
Diêm nương tử, Tiểu Thánh ngồi bên trong.
Tiết Ngưng, Đường Niên, khôi lỗi Đường Cừu ngồi bên ngoài.
Lý Nguyên ngồi ở giữa.
Trên yến tiệc, sắc mặt Tiết Ngưng tái nhợt, không ngừng ho khan, nàng cảm thấy cả người đầu nặng chân nhẹ, tựa như bay giữa không trung.
Lý Nguyên bắt lấy tay nàng, tựa như một cái lò sưởi hình người sưởi ấm cho nàng, đồng thời vừa ăn vừa trò chuyện về Bình An.
Tiết Ngưng nâng trán, nhẹ giọng nói: "Trung Nguyên càng ngày càng loạn, không biết thế lực Ngũ Hành đã làm gì thế mà kéo cả hai môn Phật Đạo xuống nước, còn Thiên tử thì không biết hứa hẹn cái gì mà kéo không ít tiết độ sứ sang bên cạnh hắn.
Hiện tại là thế lực Ngũ Hành cùng Phật Đạo, đang đối kháng Thiên tử, tiết độ sứ, Liên giáo.
Bình An là đệ tử thân truyền của Thần Mộc Điện trong thế lực Ngũ Hành, ta thật sự rất lo lắng."
Lý Nguyên nói: "Tiểu tử thối kia lại không chịu trở về, hắn trở về liền đoạn tuyệt con đường phía trước, cái này còn khó chịu hơn muốn lấy mạng hắn.
Sóng lớn đãi cát, chảy bất tận đều là máu anh hùng
Chúng ta làm phụ mẫu hy vọng con cái bình an, nhưng con cái lại có suy nghĩ của riêng mình."
Tiết Ngưng có chút trầm mặc.
Nàng nắm tay Lý Nguyên, môi nhu động, mấy phen muốn nói lại thôi, chỉ là nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.
Nhưng những người đang ngồi đây, ngoại trừ Tiểu Thánh, mỗi người đều là hạng người tinh tế, ai không hiểu ý của nàng?