Chương 562 Chém giết Thiên tử, kịch đấu Võ Thần (4)
Toàn bộ thế giới, thời gian và không gian dường như bị nhấn "phím chậm".
Lý Nguyên suy nghĩ xẹt qua, hai con ngươi nheo lại, đối diện hai mắt trắng bệch kia, đối diện đệ nhất thiên hạ hơn ngàn năm trước.
Đột nhiên, tất cả chiến ý của hắn bị đốt cháy.
Trong con ngươi bình tĩnh của hắn dâng lên ngọn lửa u tĩnh.
Trong khoảnh khắc này, tốc độ ánh sáng cũng không đủ để hình dung, một chiêu Long Tức của hắn nở ra hồng quang vẫn bay ra, bị ngăn trở.
Nhưng đúng lúc này, đao thứ ba của Lý Nguyên lại chém ra ngoài, một đao này thoạt nhìn chậm rãi nuốt chửng, thế mà cùng một đao Long Tức kia cấu thành tàn ảnh gần như trùng lặp.
Ác quỷ Lữ Huyền Tiên ngăn trở Long Tức của Lý Nguyên lại không hề rơi vào thế hạ phong, trong cảm giác nổ tung mãnh liệt, hai tay gã cầm kích, một kích huyền diệu vô cùng tạo thành tàn ảnh trùng điệp và chém tới Lý Nguyên.
Trong nháy mắt hai người xuất chiêu tiếp chiêu, ý niệm của Thiên tử mới có cảm giác lưu động.
Nhưng cảm giác lưu động này lại vô cùng hoang mang.
Đây là ai?
Là... Ngày đó ở trước Hố vạn nhân?
Là... dùng chim chóc rình mò huyện Sơn Bảo?
"Hắn" lại là nữ nhân?
Sao nàng lại ở đây?
Làm sao nàng vào được đây?
Vì sao nàng lại muốn giết trẫm?
Trẫm đắc tội nàng sao?
Chạy!
Chạy!
Chạy!!!
Ý niệm lưu động, cuối cùng dừng lại ở "chạy".
Y muốn xoay người, nhưng vẫn chưa xoay người.
Bởi vì bất kể là nữ nhân muốn ám sát y hay là ác quỷ Lữ Huyền Tiên chắn ở trước mặt y, tốc độ, phản ứng, võ kỹ của bọn họ đều đã vượt qua tưởng tượng.
Hai bóng ma thô bạo đan xen vào nhau.
Đao đấu kích.
Nhưng lần này, lại chưa từng truyền đến tiếng nổ.
Tại sao?
Ác quỷ Lữ Huyền Tiên xuất kích, nhưng đao kia nhìn như đi về phía trước, trên thực tế lại đồng bộ với kích của gã.
Đao dán vào kích, tương đối tĩnh, đương nhiên không phát ra tiếng vang.
Một giây sau, đao kia tựa như một cơn gió vô hình, xoay quanh một vòng tròn, đi tới sau kích.
Ác quỷ Lữ Huyền Tiên chớp mắt, nhìn thấy ánh mắt đối thủ ở khoảng cách gần.
Hai người đối đầu,
Một ánh nhìn tựa như ngàn năm,
Giao thoa mà qua.
Đao của Lý Nguyên vừa vòng qua kích, liền phóng thích ra lực lượng ẩn chứa trong thân đao.
Lần phóng này, chính là đại dương mênh mông, sóng cuộn ngập trời.
Một đao này rơi vào người Thiên tử "mới sinh ra ý niệm chạy trốn", chợt bộc phát ra hồng quang sáng chói mù mắt người.
—— Long Tức!!!
Nhiệt độ cao khủng bố bao trùm Thiên tử ở khoảng cách gần, ngay lập tức đốt cả người y thành thi thể carbon mất nước, rồi "bùm" một tiếng ở dưới đao kình mà hôi phi yên diệt.
Một giọt máu cũng không còn...
Ác quỷ Lữ Huyền Tiên trở tay, đại kích kéo ra hồ quang.
Lý Nguyên lại bay lên.
Lần này, ánh sáng vòng cung chưa hết, nhưng như hình với bóng.
Trên trời cao, một lão giả tóc bạc đang từ xa bay tới, đó chính là lão tổ Tạ gia - Tạ Sư Hành nghe thấy động tĩnh cho nên lập tức phá không lao đến.
Tạ Sư Hành bối rối.
Tay lão cầm một cây linh khí trường thương bay tới, khi đến nơi này, liền thấy được phòng ốc rách nát, ánh lửa đỏ thẫm, khói dày đặc như địa ngục, còn có hai tàn ảnh tốc độ nhanh không thấy rõ.
Lý Nguyên quét qua Tạ Sư Hành, nhìn lướt qua số liệu giới hạn trên 30000 của hắn, cũng không giảm tốc độ, mà là tăng tốc vọt tới.
Trong lúc xông lên, cả người hắn bắt đầu biến lớn, cánh tay và đùi cũng biến thô.
Hắn từ chiều cao của một nữ nhân bình thường nhanh chóng tăng lên hơn hai trượng.
Làn da của hắn ửng đỏ, cơ bắp lồi lõm như từng khối trọng giáp mới ra lò, từng sợi cơ bắp thịt dày đặc tựa như thép nóng chảy trước khi tôi vào nước lạnh, tản ra hơi nóng rát.
Nhưng một con quái vật như vậy lại mang khuôn mặt của một nữ nhân, thật sự là vừa quái dị vừa khủng bố.
Nữ nhân này càng bay càng gần.
Tuy Tạ Sư Hành không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn co cẳng bỏ chạy.
Nhưng Lý Nguyên ôm lấy lão từ phía sau.
Hai tay siết chặt, bóp nát toàn bộ thân thể Tạ Sư Hành, chỉ để lại một cái đầu người đầy sợ hãi bay xa.
Hắn hơi chậm lại, ác quỷ Lữ Huyền Tiên đã tới.
Kích ảnh nặng nề, rơi vào trên người hắn.
Nhưng ngay sau đó, hắn vung cùi chỏ.
Khuỷu tay tựa như trường thương xoay người, ầm ầm chống lại trường kích.
Lý Nguyên vào lúc này, toàn thân trên dưới đều là vũ khí.
Pha vung cùi chỏ này, chính là Lục Hợp - bí pháp thương đạo mà hắn từng tu hành.
Chỉ có điều Lục Hợp trong tu hành của hắn, sớm đã cường đại hơn không biết bao nhiêu.
Khuỷu tay thương chống lại đại kích.
Tiếng vang trong tưởng tượng lại không xuất hiện.
Đại kích kia lại dán vào khuỷu tay thương của hắn và trượt một cái, vòng qua hắn đâm tới, chém thẳng vào cổ hắn.
Trong nháy mắt, ác quỷ Lữ Huyền Tiên lại sao chép kỹ xảo vừa rồi của Lý Nguyên, cũng lấy đạo của người trả lại cho người.
Nhưng Lý Nguyên lại đột nhiên lắc cổ, cú lắc này kéo theo thân thể hắn bay lên, sau đó cổ dán vào đại kích và cùng bay ra ngoài.
Một giây sau, hắn lại há miệng, cắn một tiếng răng rắc vào đại kích.
Song chỉ hóa đao, một chiêu Long Tức lại bộc phát, chém vào bụng ác quỷ Lữ Huyền Tiên.
Nhưng mà, Lữ Huyền Tiên không tránh không nhường, mặc cho Long Tức chém tới, gã chỉ lật bàn tay, đại kích như giao long xoay người!
Một giây sau...
Bùm!!
Bùm!!
Hai tay Lữ Huyền Tiên nổ tung.
Đầu của Lý Nguyên nổ tung.
Lý Nguyên không đầu đứng giữa không trung, mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng cảm giác lại không thành vấn đề, cùng lúc đó huyết nhục của hắn đang nhanh chóng nhúc nhích, ý đồ một lần nữa tái tạo lại đầu.
Lữ Huyền Tiên cũng giống vậy.
Ác quỷ Lữ Huyền Tiên chỉ còn hai tay và đầu, hưng phấn nhìn về phía Lý Nguyên.
Mà đúng lúc này, Lý Nguyên đột nhiên kéo ngón tay.
Đây không phải là nơi chém giết, hắn đã nhìn thấy Phi Hùng quân, thậm chí U Kỵ bắt đầu điều động.
Hy vọng lão tổ Tạ gia mà hắn giết chết có thể giúp Tạ gia thoát khỏi hiềm nghi.
Vì thế, hắn kéo ngón tay.
Trong nháy mắt, hắn tựa như xuyên qua đường hầm âm u, xuất hiện ở gần trang viên Thần Hi ở Vân Sơn đạo.
Nhưng hắn không trực tiếp tiến vào trang viên Thần Hi, bởi vì bộ dạng hiện tại của hắn thực sự đủ dọa người.
Bóng đêm u ám, yên tĩnh vô cùng.
Lý Nguyên cuối cùng cũng an tâm.
Hắn đã thành công.
Hắn đã thực hiện một vụ ám sát vào đúng thời điểm, đúng địa điểm.
Thiên tử đã chết!!
Bất kể tình huống nguy hiểm thế nào, cũng đã tạm thời trôi qua, hắn về nhà.
Thế nhưng, sau một chớp mắt, hắn thấy một bóng tối đang ngưng tụ trong bóng đêm bên cạnh mình.
Thân ảnh kia tay cầm đại kích, quét mắt bốn phía, khàn giọng nói ra câu đầu tiên: "Thì ra, là ở đây."
Sau khi Lý Nguyên kinh ngạc, trong bụng cũng nói ra một câu: "Vì sao... Muốn ép ta?"