← Quay lại trang sách

Chương 684 Tuyết ấm, lục quốc lập, hiệp nghĩa đạo, nhân hồn khế (4)

Huỳnh Trạc Yêu cười nói: "Có ngài ở đây, vậy là đủ rồi, trời sập xuống, chúng ta sẽ tìm ngài. Một ít việc nhỏ còn lại, không làm phiền."

Lý Nguyên ồm ồm nói: "Trời có sập xuống, ta cũng không nhất định chống đỡ."

Huỳnh Trạc Yêu cười nói: "Thực sự có chuyện xảy ra, cũng sẽ không tìm ngài. Có ngài ở bên chúng ta, mà không phải ở đối diện, là rất tốt rồi."

Nàng ta hơi hành lễ, lại nói: "Nếu tiền bối cần thì cứ tìm ta, thực lực của ta thấp kém, nhưng ta vẫn có thể chế tạo binh khí bí mật cho tiền bối."

Lý Nguyên gật gật đầu, sau đó tiễn nàng rời đi.

Chợt, hắn cũng nhanh chóng trở về, bắt đầu nghiên cứu phương pháp làm tuyết ấm....

Gần nửa tháng sau.

Hắn có một chút cách thức như vậy.

Noãn tuyết phương pháp, nhìn như là phương pháp giúp đất đai khôi phục lại màu mỡ, nhưng mặt khác... Lại đang tập hợp âm khí.

Tuy nhiên, cuối cùng Lý Nguyên cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc đầu, hắn đã lo lắng một vấn đề, đó là: Dương khí do tuyết ấm thu thập được là đến từ ruộng thịt.

Nếu là như vậy.

Dương khí của ruộng thịt sẽ tản đi, ruộng thịt sẽ "xuống cấp", điều này có nghĩa là tài nguyên giảm bớt.

Nói cách khác, đây là lấy một miếng thịt từ trên người võ giả rồi mang trở lại miệng người thường.

Đến lúc đó, chắc chắn sẽ gây ra mâu thuẫn phạm vi lớn.

Nhưng bây giờ xem ra, phương pháp làm ấm tuyết này lại thu thập dương khí từ bầu trời.

Đến lúc đó, ruộng thịt vẫn là ruộng thịt, đất đai lại sẽ trở nên phì nhiêu, đồng thời quỷ vực hoặc là cực âm chi địa cũng sẽ gia tăng.

Từ bầu trời thu thập dương khí, cái này sẽ mang đến cái gì, Lý Nguyên tạm thời không quản được.

Hơn nữa Liên giáo cũng đã từng làm mẫu cho hắn, đất phía nam phủ đầy tuyết ấm nhiều năm như vậy, cũng không thấy có hậu quả nghiêm trọng gì.

Hắn dự định trước tiên cứ sử dụng nó như thế, chờ phát hiện vấn đề rồi giải quyết sau.

Mà trả lại đất đai màu mỡ cho người thường, khiến cho bọn họ có nền tảng giàu có, lại lấy pháp lệnh thưởng thiện phạt ác để ràng buộc, vô luận là đến từ vị Thiên tử kia, hay là đến từ Diêm Quân nương nương, đều có thể.

Đây... Chính là hiệp nghĩa chi đạo của hắn.

Sau đó, Lý Nguyên tìm được Cô Tuyết Kiến.

Một câu "Cẩn thận điện chủ" để Cô Tuyết Kiến biết người tới chính là người thần bí cứu nàng ta ở phía nam ba mươi năm trước.

Chuyện cũ đã qua, nhưng vị thần bí này đã từng giúp nàng ta rất nhiều, còn từng truyền lại kế hoạch bí mật của Liên giáo cho nàng ta để Thần Mộc Điện tránh được rất nhiều thương vong.

Tình cảm vẫn còn.

Lý Nguyên nói thẳng ý đồ, sau đó dâng lên phương pháp tuyết ấm do chính tay mình sao chép.

Cô Tuyết Kiến nhìn xong, nói: "Nếu thật sự là như thế, vậy phương pháp này cũng có thể chân chính giúp được dân chúng Miên Châu đạo.

Tiên sinh yên tâm, ta sẽ lệnh đệ tử truyền bá cho môn phái địa phương, cấm mọi hoạt động mua bán đen tối."

Nàng ta vốn có lòng hiệp nghĩa nặng, lúc này nghe được biện pháp này, tự nhiên có thể phân biệt lợi ích trong đó.

Tuy nhiên, nàng ta còn cần thử trước một chút.

Lý Nguyên gật đầu, đang muốn cáo từ, phía sau lại đột nhiên truyền đến thanh âm Cô Tuyết Kiến.

"Tiên sinh!"

Lý Nguyên dừng bước.

Cô Tuyết Kiến nói: "Ba mươi năm trước, tiên sinh từng để cho một đôi huynh muội đến đây nhờ cậy ta, ta vốn đem bọn họ sắp xếp trong thành trấn Thần Mộc Điện.

Nhưng về sau ta nghe nói muội muội Hứa Lan trong huynh muội kia đột nhiên đâm bị thương huynh trưởng Hứa Thịnh, từ đó rời khỏi Thần Mộc Điện, không biết tung tích.

Đây chung quy là chuyện tiên sinh giao phó, Tuyết Kiến chưa từng bận tâm, đặc biệt nói một tiếng xin lỗi với tiên sinh."

Lý Nguyên nói: "Chuyện xảy ra bao lâu?"

Cô Tuyết thấy thế nói: "Chắc là mười một mười hai năm rồi."

Lý Nguyên nói: "Vậy Hứa Thịnh thì sao? Y phản ứng thế nào?"

Cô Tuyết nói: "Y cũng rời khỏi Thần Mộc Điện, nói là muốn đi tìm Hứa Lan. Nhưng y còn nói người y muốn tìm không phải là Hứa Lan đã mất tích, mà là Hứa Lan chân chính.

Y nói muội muội của y không phải bị ảnh hưởng, mà là hoàn toàn bị thay thế.

Y muốn tìm được kẻ thù, muốn tìm về Hứa Lan chân chính."

"Cảm ơn ngươi, điện chủ." Lý Nguyên nói.

Cô Tuyết thấy thế nói: "Rất xin lỗi không thể chăm sóc bọn họ. Việc tuyết ấm, ta sẽ khảo nghiệm trước, nếu như vượt qua, sẽ tự thu xếp."

"Làm phiền rồi."

Chuyện Hứa Thịnh Hứa Lan, Lý Nguyên kỳ thật đã từng hỏi Huỳnh Trạc Yêu, bất quá hắn chỉ hỏi bí binh.

Huỳnh Trạc Yêu nói bí binh chỉ là sử dụng sát khí ảnh hưởng. Người bị ảnh hưởng sẽ quên đi nhiều chuyện, tính cách thay đổi lớn, như vậy mà thôi....

Sau đó, Lý Nguyên lại đi tới Hoàng Đô.

Lúc này trong Ngọc Kinh, Thái hậu được biết đến là người buông rèm nhiếp chính, thực tế lại là người nắm giữ triều chính.

Mà thời gian năm năm, đã để cho nàng bắt được hai đạo tiết độ sứ - Tàng Long đạo, Hoang Nam đạo.

Tàng Long, Hoang Nam, Hãn Châu ba đạo nối liền với nhau.

Chỉ bất quá, nhược điểm chính là sáu đạo còn lại thực sự khởi nghĩa vũ trang, trực tiếp tạo phản, sau đó tự mình phong vương.

Trong đó, tiết độ sứ Yến Vân đạo tự phong Yến Vương, tiết độ sứ Ung Châu đạo tự phong Triệu Vương, tiết độ sứ Tinh Hải đạo tự phong Tề Vương, tiết độ sứ Miên Châu đạo tự phong Hàn Vương, tiết độ sứ Phục Giang đạo tự phong Sở Vương, tiết độ sứ Vân Sơn đạo tự phong Ngụy Vương.

Sáu nước liên kết, cùng chống lại Ngọc Kinh.

Tạ Vi sứt đầu mẻ trán.

Nàng đang vừa tiêu hóa lực lượng, vừa bồi dưỡng quân đoàn mới, tướng quân mới.

Theo lý thuyết, nàng có thiết kỵ của Hãn Châu, có Phi Hùng quân, có anh linh, ưu thế như vậy hẳn là đủ để cho nàng chinh phục sáu nước.

Nhưng chân chính đối đầu, nàng mới phát hiện sáu nước kia hình như có cao nhân tồn tại, nàng căn bản không đánh bại họ.

Bất quá, nàng cũng không có cầu xin Lý Nguyên hỗ trợ, thay vào đó tiếp nhận Noãn Tuyết bí pháp, nói việc này sẽ giao cho Cơ Hộ, xem như để y rèn luyện một chút.

Đêm đó...

Noãn Tuyết bí pháp liền xuất hiện trong tay thiếu niên Thiên tử.

Dưới ánh nến, Thiên tử trầm tư nhìn bí pháp này.

Mà trong tay y vẫn còn giữ sách sử cổ xưa.

Những sử sách này là y gần đây ở trong địa các hoàng cung lật ra.

Thiên tử nhìn hồi lâu, lại truyền tin cho sư phụ của y - Cao thái phó.

Thái phó tới, Thiên tử liền nói thẳng: "Mẫu hậu đã đưa phương pháp này cho trẫm, muốn trẫm giải quyết."

Thái phó hỏi: "Đây là phương pháp gì?"

Thiên tử nói: "Phương pháp lấy trời vá đất, một khi thành công, liền có thể làm dịu thiên địa, trả lại đất màu mỡ cho bách tính."

Thái phó vỗ tay khen: "Thái hậu thật có lòng, có phương pháp này, dân chúng cuối cùng cũng có hi vọng."

"Thế nhưng..."

Thiên tử khẽ nhíu mày, y nắm cuốn da này, luôn cảm thấy trong lòng không yên, đó là bản năng.

Thái phó tiến lên nói: "Bệ hạ có thể thử trước, nếu hữu hiệu lại mở rộng hành động là được."

Thiên tử gật gật đầu.

Ánh mắt Thái phó liếc nhìn sách sử cũ kỹ bên cạnh, sử sách đang mở ra một trang.

Trong mắt Thái phó hiện lên tia sáng mơ hồ và kỳ lạ, gã giơ tay đem sách sử kia khép lại, nói: "Bệ hạ nên nghỉ ngơi, cần cù tất nhiên là phẩm chất quý giá, nhưng vất vả nhưng cũng sẽ hại thân."

Thiên tử ngáp một cái, nói: "Trẫm biết rồi, Thái phó lui ra đi."

Cao thái phó cáo lui.

Thiên tử quay lại giường.

Gió đêm ngoài cửa thổi tung màn trướng, cùng với trang sách sử sách cũ kỹ kia.

Trang sách lập tức lật ào ào.

Trên đó, những thăng trầm lịch sử của mảnh đất này đã bị lật qua.

Trước Chu có Thương.

Trước Thương có Hạ.

Chu tế sơn hà, để an ủi những linh hồn trung thần...

Hạ, lại hoàn toàn khác biệt....

Chớp mắt, bốn năm trôi qua.

Tháng mười mùa thu vàng.

Tuyết lớn, tuyết ấm...

Khí tượng khác thường này, lại khiến mọi người hoan hô.

Dưới tuyết ấm, trên đất màu mỡ, bông lúa màu vàng đầy đặn uốn cong thân lúa.

"Thu hoạch rồi!!"

"Thu hoạch rồi!!"

Dân chúng hoan hô nhảy nhót.

Đao khách áo trắng đội nón che, đứng bên một cánh đồng, nhìn cảnh này.

Bỗng nhiên trong lúc đó, thân hình hắn đột nhiên chấn động, bởi vì hắn cảm thấy trong cơ thể cái kia rất nhiều lục chủng hỗn loạn lại đang sinh ra biến hóa! Giống như đang thống nhất, giống như... thật sự thuộc về hắn.