Chương 710 Huyết sắc trường dạ, các hiển thần thông, Cửu Thủ Quỷ Môn vỡ nát! (4)
Lý Nguyên đứng dậy, nói: "Con bảo vệ tốt quỷ vực, cha đi."
Dứt lời, hắn đứng dậy, thân hình hóa thành một đạo lưu quang đỏ tươi, từ trên cao nhìn xuống, đi tới trên huyện Sơn Bảo.
Một tiếng rống giận tựa như lôi đình.
"Dư nghiệt Liên giáo, mau nhận lấy cái chết!"
Vừa nói xong, một đoàn hỏa cầu hiện lên quanh thân hắn.
Hắn cảm nhận xung quanh, nhanh chóng càn quét những người đang tạo ra rối loạn.
Hỏa cầu dồn dập rơi xuống, tiếp đó tựa như mãnh thú đang thiêu đốt điên cuồng chạy loạn ở phố lớn ngõ nhỏ.
Huyện Sơn Bảo, không ít người đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Bé con phấn nộn kia, chân đạp hỏa cầu, tay cầm hỏa thương, thân quấn hồng lăng, quả nhiên là một khuôn mặt thần tiên.
Mà thủ đoạn xuất thủ của hắn lại khủng bố dị thường.
Bất luận kẻ địch nào, bất luận cấp độ nào, phàm là dính vào hỏa cầu kia, chính là trực tiếp tử vong, chết ngay cả cặn bã cũng không còn, trực tiếp hóa thành một cỗ tro tàn, ở trong gió đêm toàn bộ bay đi.
Đầu đường cuối ngõ, không ít người ăn mặc hộ viện tửu lâu xuất hiện, những người này túm năm tụm ba, run rẩy đi tới trong ánh lửa, giữ gìn trật tự các nơi.
Nhưng sau khi phát hiện những ngọn lửa kia căn bản không thương tổn đến bọn họ, những người này vừa hưng phấn, vừa khiếp sợ.
Cho dù kẻ ngốc cũng biết, Hỏa oa oa này chính là đại năng của Diêm Quân nương nương.
Nhà mình có thêm cường giả khủng bố như thế, có thể không vui sao?
Bạch Mai phu nhân đeo mặt nạ, quấn áo xám.
Nàng ta sớm đã đứng ở chỗ cao nhất của một cao lầu bí ẩn, quan sát toàn cục.
Phía sau nàng ta là một đám võ giả lục phẩm.
Những võ giả này là võ giả tửu lâu Hành Vu, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân đã bị "còng tay da người" ở thất phẩm, cho nên độ trung thành không tồn tại bất cứ vấn đề gì.
Bạch Mai phu nhân, hoặc là nói Tạ Vi, ngửa đầu nhìn bé con phấn nộn trên trời, ánh mắt lóe ra, như có điều suy nghĩ.
Người khác không biết Lý Nguyên có thể biến ảo ngàn vạn, nàng ta... lại biết.
Khóe môi nàng ta nhếch lên, lộ ra nụ cười, lọt vào trong tầm mắt toàn thành.
Nàng ta chỉ huy ổn định, từng võ giả rời khỏi bên người nàng ta, lại dẫn không ít hộ vệ hướng các nơi mà đi, sớm dập tắt tất cả đầu nguồn có khả năng sinh ra rung chuyển.
Rất nhanh, Hắc Bạch Vô Thường cũng hành động.
Hầu hết đám đầu heo kỳ thật đều chưa từng bị ảnh hưởng, bọn chúng cầm đao, nhanh chóng lướt đi.
Thủ vệ thần miếu cũng vào vị trí chung quanh, trấn thủ các nơi.
Trật tự nhanh chóng được duy trì.
Chuyện này thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế độ khó giống như "trong chảo dầu bị ném vào một lửa nhỏ, sau đó chảo dầu không nổ, ngược lại là tia lửa đã phóng ra ngoài"....
Trong phường Tiểu Mặc, Thiết Sát, Phương Kiếm Long mặc áo bông, hai tay đút trong tay áo, ngửa đầu nhìn tồn tại khủng bố kia.
Trên thực tế, họ chỉ là một trong số rất nhiều người đang nhìn lên bầu trời vào lúc này.
Phương Kiếm Long nghẹn họng nhìn trân trối nói: "Đây đã là thần tiên rồi sao?"
Thiết Sát nói: "Có thể làm việc cùng nương nương, cũng chỉ có thần tiên."
Y vỗ vỗ bả vai Phương Kiếm Long nói: "Đừng xem náo nhiệt nữa, mau kéo Xảo Nhi nhà ngươi, trốn trong hầm trước đi. Loạn lạc này có lẽ vừa mới bắt đầu."
Thiết Sát cảm thấy biến động vừa mới bắt đầu.
Lý Nguyên cũng cảm thấy như vậy.
Hắn từ trên trời giáng xuống, một lần nữa hạ xuống trên núi phụ cận Quỷ Ngục.
Hắn chân đạp hỏa luân, hồng lăng lượn qua lượn lại như sóng, hồng thương nghiêng chỉ mặt đất, uy phong lẫm liệt.
Nhưng mà, hắn lại nhìn thấy nương nương váy đen giữa rừng cây âm u Quỷ Ngục không nói cười tùy tiện đột nhiên giơ tay che môi, giống như đang cười.
Hai người xa xa liếc mắt nhìn nhau, Lý Nguyên thấy rõ...
Diêm Quân nương nương thật sự đang cười, vợ chồng sóng vai, tất nhiên là vui mừng.
Động tĩnh của cô như vậy, làm cho Lý Nguyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất cho tới bây giờ, Diêm tỷ vẫn không thành vấn đề, nhân tính này vẫn được bảo lưu thỏa đáng.
Nhưng hắn vẫn luôn duy trì cảnh giác.
Bởi vì, cảm giác không rõ trong lòng hắn càng ngày càng đậm.
Đối phương có chuẩn bị mà đến, nhân tính Diêm Quân nương nương chỉ là một trong những mục tiêu thứ yếu của bọn họ.
Mục tiêu chân chính của bọn họ, chiến trường chân chính cũng không ở chỗ này, mà ở Quỷ Môn.
Ở Long Mạch.
Sương xám kéo dài, mờ mịt mờ mịt, rỉ sét đồng thau bị lực lượng đẩy mạnh thật lớn va chạm ào ào tuôn rơi, tựa như từng mảnh từng mảnh bông tuyết đồng thau đang rơi xuống.
Đầu rồng chín đầu.
Quỷ Môn Cửu Đạo.
Mà trong cửu đạo quỷ môn này, ngoại trừ Vân Sơn đạo và Hoang Nam đạo không có cấm kỵ, bảy đạo khác đều đang tấn công.
Miên Châu đạo, Cực Lạc Viên...
Từng người bị ác quỷ bò toàn thân, tay cầm Nghiệt Kính, càng không ngừng chiếu rọi ác quỷ đang hiện ra trong Cực Lạc Viên.
Những người này khuôn mặt như thường, nhưng nếu nhìn kỹ, liền có thể phát hiện xương cốt dưới da thịt bọn họ hoàn toàn không phải xương người, mà càng giống như hồn thiết đen kịt lạnh lẽo.
Hiển nhiên, bọn họ là khôi lỗi, hơn nữa căn bản không phải là khôi lỗi bình thường cứng ngắc và máy móc.
Khôi lỗi tự nhiên có khả năng chống đỡ nhất định với ác quỷ.
Mà hàng trăm hàng ngàn khôi lỗi tay cầm Nghiệt Kính, điều khiển Nghiệt Kính, càng tạo thành một màn đồ sộ.
Trong Cực Lạc Viên, những con khôi lỗi này chịu đựng công kích của ác quỷ.
Mà bên trong phố quỷ,
Trước Quỷ Môn, quỷ nhện mở mạng nhện ra, mạng nhện kia đã trở thành một cửa động tối om.
Trong cửa động, rất nhiều con nhện con do chân tay đứa trẻ hợp thành kêu "A Ba Ba", bò lên, chồng chất thành biển quỷ, từng lớp từng lớp xông lên, mỗi một con quỷ đều va chạm với Quỷ Môn.
Trên Quỷ Môn, đầu rồng kia chính là từng ngụm từng ngụm nuốt ác quỷ, nhưng cũng không làm nên chuyện gì.
Quỷ oa oa khuôn mặt thối rữa nhảy dựng lên, hai tay trắng bệch để ở trước cửa thanh đồng, đang đẩy cửa.
Quỷ khuyển lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa, quỷ thử thì bắt đầu đào hang...
Hãn Châu đạo.
Cấm kỵ tên là quán trọ Bắc Phong.
Cửa quán trọ két két một tiếng đẩy ra, mùi hôi thối khó có thể diễn tả bằng lời tản ra.
Từng cái khách nhân như thương nhân từ trong quán trọ đi ra, những người này càng đi càng nhiều, mấy trăm, mấy ngàn, mấy vạn, mấy chục vạn
Phố quỷ bị lấp đầy, những người này vẫn còn gia tăng.
Sở dĩ nhiều như vậy, là bởi vì công kích nhằm vào nó cũng là liên miên không dứt, đã nhiều đến trình độ nhất định, thế cho nên cấm kỵ này bị triệt để "khai phá" ra.
Thương nhân hành tẩu tạo thành quỷ triều, đi tới trước Quỷ Môn, từng người điên cuồng tấn công lên quỷ triều.
Ung Châu đạo.
Cấm kỵ tên là Quỷ Sơn.
Ngọn núi này ở trong phố quỷ cũng là một ngọn núi.
Lúc này, trên núi bỗng nhiên mọc ra những cục u dày đặc.
Cẩn thận nhìn lại, mỗi một cục u đúng là một cái quan tài.
Rất nhiều quan tài được đẩy ra khỏi lòng đất.
Một ngọn núi vậy mà phun ra nhiều quan tài như vậy, như vậy ngọn núi này lẽ nào là do phần mộ xếp thành núi sao?
Rắc... Răng rắc...
Nắp quan tài từng cái mở ra, từng lão tử thi từ trong quan tài đi ra.
Tinh Hải đạo.
Cấm kỵ tên là Quỷ Thị.
Đó là một phố xá sầm uất bên bờ biển, ngày thường như ẩn như hiện.
Thú vị chính là, nếu có người đi nhầm vào trong đó, cũng chưa chắc sẽ chết, ngược lại vận khí tốt có thể sẽ chiếm được tiện nghi lớn.
Chỉ có điều... những người chết kia cũng sẽ rất thê thảm.
Lời nguyền của bọn họ cắm rễ vào huyết mạch, truyền từ đời này sang đời khác, cho dù là con cháu đời sau cũng cần phải trả nợ.
Mỗi lần những con cháu đời sau kia trưởng thành, đều phải đi quỷ thị, nhưng không phải tất cả đều đi.
Con cháu những người còn lại sẽ kéo dài, một đời huy hoàng...
Nhưng đây chỉ là lúc còn trẻ.
Rất nhanh, huy hoàng kia sẽ biến mất.
Trong quỷ thị, từng chủ quán bắt đầu thu dọn quầy hàng, người nào người nấy lưng đeo túi thật lớn đi về phía Quỷ Môn.
Yến Vân đạo...
Quỷ Hồ!
Tàng Long đạo...
Liễm Y Trai...
Phục Giang đạo...
Quỷ Ngục.
Không biết qua bao lâu.
Sắc trời dần chuyển sang màu trắng.
Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ kinh khủng tựa như thuở khai thiên lập địa.
Cửu Thủ Quỷ Môn đột nhiên sinh ra vết nứt.
Vết nứt càng lúc càng lớn, vào thời khắc nhất định khó mà duy trì được nữa.
Quỷ Môn nát bấy!!