← Quay lại trang sách

Chương 746 Gặp lại tứ tỳ, tâm an cố thổ, Vĩnh Dạ sắp tới, Tiên Vực Yêu Tướng (3)

Trải qua đoạn đường này, mọi người vô cùng tin phục hắn, lúc này cho rằng hắn muốn giết người, trong lòng cảm khái, lại đi về phía trước.

Nhưng Lý Nguyên chỉ nhanh chóng bắt đầu an bài địa hình.

Từng ngọn cây trên cành khô quấn quanh, tạo thành cánh cửa trên con đường chật hẹp.

Lý Nguyên lại di chuyển về nơi xa, làm cánh cửa từ xa.

Hắn vừa mới hoàn thành những việc này, liền cảm giác được kỵ binh đã đi xa.

Những kỵ binh này hiển nhiên đã phát hiện "lệnh bài thông hành bị trộm", cho nên mới đuổi theo.

Nhưng mà, vừa lúc...

Hắn ngồi bệt xuống, thi triển Huyễn Thân Thuật, đồng thời hai tay hóa thành Quỷ Thủ trắng bệch.

Một nhánh kỵ binh đột nhiên xông vào một nơi, lại xuất hiện ở một nơi khác.

Sau khi xuyên qua, bọn họ lại tiếp tục đi tới phía trước, nhưng cảnh tượng trước mắt lại thay đổi, bọn họ lại lần nữa tới một nơi xa lạ khác.

Bọn kỵ binh vô cùng sợ hãi, nhưng người dẫn đầu lại là người đã từng thấy qua việc đời, lúc này chỉ nói: "Gặp phải quỷ đả tường rồi."

Bọn họ không dám đuổi theo nữa, chỉ cẩn thận từng li từng tí nỗ lực thoát khỏi mê trận này.

Mà Lý Nguyên thì quan sát từ xa, đồng thời trong lúc bất tri bất giác, y đã khống chế 23 con ngựa.

Hắn vẫn luôn có thể khống chế dã thú bình thường, chỉ là bởi vì chim chóc thuận tiện cho việc dò xét nên mới thường xuyên khống chế chim chóc, mà bây giờ hắn lại đổi thành ngựa.

Mà 23 con ngựa, cũng là cực hạn có thể khống chế trước mắt của hắn.

Nghiêm chỉnh mà nói, thuật thuần thú của hắn sau khi biến dị có thể trực tiếp khống chế 7 con yêu thú bát phẩm, 13 con yêu thú cửu phẩm, 23 con dã thú bình thường.

Bây giờ tất nhiên đều cho ngựa.

23 con ngựa này đột nhiên phát cuồng, thừa dịp trăm kỵ binh cẩn thận xuống ngựa tìm đường, đột nhiên chạy nhanh vào một chỗ, liền biến mất trong nháy mắt.

Những người còn lại muốn đuổi theo, nhưng chỉ thấy một màn kinh khủng những con ngựa đột ngột biến mất trước mắt, từng người đều tê cả da đầu, nổi da gà toàn thân, chỉ cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay thực sự rất quỷ dị.

Lý Nguyên xuống ngựa, điều khiển những con ngựa này đuổi kịp đội ngũ về quê, sau đó lại trì hoãn trăm kỵ binh này một lúc, rồi mới rời đi.

Dưới sự chơi đùa của đôi bàn tay quỷ này, trăm kỵ binh kia giống như con rối, bị quỷ đả tường tán loạn trong rừng cây, trong chốc lát biến mất từ bên này, trong chốc lát xuất hiện từ bên kia.

Sau năm lần thử nghiệm đều thất bại, những kỵ binh kia xem như tuyệt vọng.

Nhưng sau khi bọn họ dựng trại đóng quân qua một đêm, lại phát hiện đột nhiên khôi phục, mỗi người đều giục ngựa chạy như điên, chạy về hướng Kiếm Sơn quan, trong lòng chỉ có cảm giác sống sót sau tai nạn, nào còn nghĩ tới truy người.

Trong lúc đi vòng vèo, lại qua gần hai tháng, lúc này mọi người mới đến núi Lương Long.

Được Nhân Hoàng trị vì, trật tự khôi phục, nơi đây cũng là an bình.

Mọi người vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một cảnh tượng hoang vu, nhưng trên đường đi tới lại không nhìn thấy cảnh người chết đói khắp nơi.

Lúc này, bầu trời tuyết rơi.

Tuyết ấm.

Dân chúng núi Lương Long chạy ra khỏi nhà, giơ tay hướng lên trời, hoan hô.

Tiểu Lan tóm lấy một người để hỏi, lại bị hỏi vặn lại "Đến từ đâu, cái này mà cũng không biết? Nhờ tuyết ấm này, đất đai liền phì nhiêu, sang năm hoa màu lại có thể sinh sôi rồi."

Tiểu Lan bị giật mình, nhưng lại có chút cảm giác như cách một thế hệ.

Đất đai phì nhiêu?

Hoa màu sinh sôi?

Những từ ngữ này đã khiến nàng hơi hoảng hốt, nhưng không hiểu sao cũng thấy mừng rỡ như vậy.

Mà đến đây, chính là điểm cuối cùng.

Lý Nguyên lại lần nữa giúp các nàng chuyển vào nơi đây.

Về phương diện hộ tịch cũng là vừa vặn, một gã đệ tử Vấn Đao Cung được an bài đến chỗ này, chức quan là "Quan trấn thủ".

Thần Nha nương nương chỉ đứng ở trên bàn, dặn dò hai câu như vậy, vấn đề gì cũng không có.

Đệ tử Vấn Đao Cung rất nhiều, ở phía nam có thanh danh rất tốt, lại cùng với tỷ muội Tạ thị đi vào Trung Kinh, tự nhiên được dán nhãn "chính diện", khác hoàn toàn với những thế lực giang hồ bị Nhân Hoàng đạp lên để thu phục.

Trong những đệ tử này có không ít người trực tiếp tiến vào Võ bộ, sau đó được phân công đến các nơi duy trì trật tự; không ít người thì tiến vào Vạn Tông Học Cung; lại có một nhóm tinh nhuệ thì được Nhân Hoàng đơn độc điều đi.

Có thể nói, Vấn Đao Cung mới vừa vào kinh đã trở thành quái vật khổng lồ.

Thần Nha nương nương chỉ cảm thấy đây khẳng định lại là lão cha tính được rồi, sau đó tiếp tục hỏi không ít.

Mặc dù đệ tử của Vấn Đao Cung đã vào được Trung Kinh, nhưng người nào cũng hướng về "lão lãnh đạo".

Huống chi Thần Nha nương nương, Hồng Hài Nhi Chân Quân, Diêm Quân nương nương, cùng với vị thần bí giải trừ "bệnh điên" cho bọn họ kia đều là lực lượng tồn tại mà bọn họ căn bản không thể trêu vào.

Mà đệ tử của Vấn Đao Cung hơi thông minh một chút, càng có thể phát hiện ra các mạch nước ngầm như "Thiên tử không thu Nam Địa", cùng với "Bạch Mai phu nhân", tuyệt đối cũng có liên hệ với Thần Nha nương nương trong đó.

Do đó, đệ tử Cung chủ đến làm quan trấn thủ huyện Cẩm Tú này không dám chậm trễ chút nào, đem tình huống ban đầu ở Trung Kinh nói lại với Thần Nha nương nương.

Người ta kể rằng giữa tháng mười, đám người rời khỏi miền Nam, để quay lại cố hương đã cho đám võ giả khổ sở chạy trốn từ phương Bắc đi qua, sau đó tiến vào Hoàng Đô.

Sau này, những người đó mới biết được, Bạch Mai phu nhân chính là mẹ đẻ Nhân Hoàng - Tạ Thái hậu.

Mà Tạ Thái hậu và nội thị tự thiêu ở Dao Trì cung đã bị lật tẩy.

Sử quan được tu sửa bổ sung trên sử thư, đem một trận hỏa hoạn hoang đường đổi thành kim thiền thoát xác của Hoàng gia.

Dù sao, Tạ Thái hậu thực sự chỉ là tị nạn ở phương Nam mà thôi, hiện tại đã quay trở về.

Mà muội muội Tạ Thái hậu cũng nhận tổ quy tông, mang theo con gái trở về Tạ gia.

Nhân Hoàng lấy truyền thừa của Vấn Đao Cung ra, yên lặng xem một đêm, sau đó liền chia đệ tử của Vấn Đao Cung ra, có người trực tiếp tiến nhập vào Võ bộ, ban chức vị "Trấn thủ quan", sau đó đi tới các nơi nhậm chức, đợi khi lập công rồi mới trở về, những người này phần lớn là hệ "Bá Đao"; có người thì tiếp tục tu luyện ở Vạn Tông Học Cung; còn có một chi khác trở thành một chi trong Võ bộ, tên là "Mặc Y Vệ".

Cái gọi là 'Mặc Y Vệ' chính là sự tồn tại trực tiếp cầm Nhân Hoàng lệnh.

Sở dĩ Nhân Hoàng thành lập "Mặc Y Vệ" này, cũng là do sau khi lật xem cuốn《Chủng Ngọc Công 》Lý Nguyên biên soạn mà quyết định.

《 Chủng Ngọc Công 》yêu cầu tâm như ngọc, không tì vết, tất nhiên là cần hành hiệp trượng nghĩa, không thể làm người xấu.

Đây cũng là nguyên nhân Nhân Hoàng can đảm thành lập "Mặc Y Vệ".

Lại bởi vì 《 Chủng Ngọc công 》 chính là pháp môn tứ phẩm, người có thể tu luyện tất nhiên đều là ngũ phẩm đỉnh phong, cho nên,"Mặc Y Vệ" cũng đều là ngũ phẩm.

Hôm nay, chỉ huy sứ "Mặc Y Vệ" cũng là người quen của Lý Nguyên - Triệu Thuần Tâm.

Nguyên phó cung chủ Vấn Đao Cung, vị Tuyệt Đao đã tiến vào ngũ phẩm này, tất nhiên cũng am hiểu sâu sắc lục chủng của Bá Đao, Yêu Đao.

Nhân Hoàng ban thưởng cho nàng ta《 Chủng Ngọc Công 》, lại lấy tài nguyên bồi dưỡng, đợi đến khi cần luyện tâm sẽ thả ra chấp hành nhiệm vụ.

Những tin tức này được quạ đen nhỏ truyền toàn bộ cho Lý Nguyên.

Bên cạnh Lý Nguyên cũng chỉ còn một mỹ phụ cao gầy làn da tái nhợt.

Chân Viêm Tuyết chỉ mới nghe hai cha con nói chuyện, đã khiếp sợ không thôi, nhưng lại nghĩ đến thủ đoạn của nam nhân nhà mình, liền trở nên nhẹ nhõm.

Lý Nguyên dừng lại ở núi Lương Long một thời gian, một là cố nhân, hai là dò xét tin tức.

Lúc này, mọi sự đã thỏa đáng, hắn lái xe ngựa mới mua, đang tính rời đi.

Mà đúng lúc này, phía xa có bà lão vội vàng chạy tới.

Lý Nguyên nhìn Tiểu Trúc rồi ngừng xe.