← Quay lại trang sách

Chương 761 Nhân Lục Thiên Lục, Cựu Thế Tân Thế (1)

Một năm này, thuyền không của Thái Huyền Tông và Ngũ Linh Minh liên tiếp đón rất nhiều khách nhân gian đến thăm, nhưng trong hơn ngàn năm qua vốn cũng chỉ có một nhà Lý Bình An mà thôi, hiện tại... lại bởi vì thời đại thay đổi mà sinh ra biến hóa.

Một năm này, Lý Bình An bước vào tam phẩm tìm được Vương sư, truyền đạt yêu cầu của Môn chủ Mộc Huyền môn, hy vọng Vương sư vì y chế tạo một thanh binh khí tam phẩm — Trận Kỳ.

Vương sư không cự tuyệt, nhưng lại nói cần phải chờ. Nguyên nhân chờ đợi có rất nhiều, tài liệu không đủ, tay bị thương, trạng thái không tốt, phía trước còn có việc chưa làm xong, tóm lại thủ đoạn đùn đẩy nên có trên phố phường thì một cái cũng không bỏ sót.

Vương sư thân là sư phụ đúc binh, thân phận vốn là tôn quý. Vốn dĩ lão chỉ định ra oai phủ đầu với tên tiểu tử này một chút, để cho y biết đạo lý tôn ti chủ khách, nhưng từ khi biết thuyền không đang mang về rất nhiều người ngoại lai mới, lão cũng không chỉ là muốn ra oai phủ đầu nữa.

Lý Bình An nhất định phải cúi đầu, nhất định phải nắm trong tay, nhất định phải nịnh nọt bọn họ, mà nếu là ngay cả một nữ nhân mà "nha nội" coi trọng cũng không chịu cho, vậy đây tính là cúi đầu cái gì?

Âm phi tướng mạo khuynh quốc khuynh thành, ngay cả ở Tiên Vực cũng hiếm lạ, vốn chỉ là chuyện của "nha nội" địa phương, nhưng chậm rãi đã biến thành hướng gió "người từ bên ngoài đến có cúi đầu hay không".

Lý Bình An lại chỉ yên lặng chịu đựng, y đang chờ động phủ, chờ thân phận.

Một năm này, Quận chúa Trung Kinh càng ngày càng ngang ngược và vô lý, cô bé đã không nhớ nổi bộ dáng của phụ thân, chỉ nhớ rõ dường như khi còn bé có nam nhân cùng cô bé chơi đùa như vậy, nhưng khuôn mặt nam nhân kia đã rất mơ hồ, bị Trung Kinh phồn hoa che lấp.

May mà, đám người sủng nịch cô bé kia đều rất đáng tin cậy, đối với một Quận chúa không cách nào tu luyện, chỉ có thể sống trăm năm thậm chí mấy chục năm, đối với hài tử của nam nhân kia, chẳng lẽ bọn họ còn nửa điểm nhẫn tâm nặng nề trách móc sao?

Mảnh đất màu mỡ này xem như là do nam nhân kia ban tặng, thế lực mạnh nhất trên Vạn Tông Học Cung trên mảnh đất này cũng là do nam nhân kia sáng tạo, coi như là phúc báo rơi xuống trên người nữ nhi của hắn đi, nên có ai có thể nói cái gì nữa?

Cho nên, Quận chúa Trung Kinh không đáng tin cậy bị một đám người đáng tin cậy mạnh mẽ biến thành "Đại tiểu thư ngang ngược", nhưng hết lần này tới lần khác mỗi một tâm tư ác độc, đều biến thành người tốt chuyện tốt.

Không chỉ có Trung Kinh, phụ cận Trung Kinh, thậm chí ngay cả mấy đạo khác đều biết Quận chúa Trung Kinh là Quận chúa thiện lương, cô bé làm rất nhiều chuyện tốt, giúp rất nhiều người, trực tiếp hay gián tiếp nhận được ân huệ của cô bé mà không dưới mấy vạn người sống sót, cũng bởi vì cô bé mà sinh hoạt có thể trở nên tốt hơn càng là đếm không xuể.

Tóm lại, trên mảnh đất này tất cả người tốt chuyện tốt cuối cùng đều chụp mũ trên đầu Quận chúa Trung Kinh, ngay cả Nhân Hoàng cũng thường thường thích "trước làm kẻ ác, sau đó tự biên tự diễn ra một tiết mục bởi vì Quận chúa Trung Kinh khuyên can nên thay đổi", và khoản tiền cứu trợ thiên tai, hay điều phối tài nguyên võ giả, đều có bóng dáng Quận chúa Trung Kinh.

Ở trong mắt thế nhân, Quận chúa Trung Kinh chính là một Bồ Tát sống.

Trong thành Trung Kinh, nhiều người đã bắt đầu gọi Quận chúa Trung Kinh là Bồ Tát nhỏ.

Mà Quận chúa Trung Kinh bị dán lên nhãn hiệu Bồ Tát nhỏ chính mình lại cười như điên rồi, cô bé vẫn như trước chơi đùa điên cuồng, muốn cái gì có cái đó, tùy tiện nói một câu sẽ có ngàn vạn người giúp cô bé đạt được.

Mà cái nhãn hiệu Bồ Tát nhỏ này cũng cứng rắn dẫn tới tính cách của cô bé "lệch lạc","lệch lạc" đến mức thực sự trở lại đạo lý đúng đắn của "thiện lương". Dù sao hiện tại, mỗi khi cô bé đi ngao du, bất luận bách tính hay là võ giả đến đón tiếp đều lộ ra nụ cười cực kỳ thân thiện với cô bé, thậm chí là sẽ tranh nhau đem đồ tốt nhà mình dâng cho cô bé.

Đối mặt với một đám người như vậy, đối mặt với bao nhiều thiện tâm hảo ý, đối mặt với từng tiếng "Bồ Tát nhỏ", Quận chúa Trung Kinh dù là muốn điêu ngoa, muốn làm chuyện xấu, cũng không xuống tay được.

Nếu Quận chúa ngang ngược không cách nào thân thiện với thế giới này, như vậy... Liền để cho thế giới thân thiện với Quận chúa trước tiên, Quận chúa tự nhiên cũng sẽ tốt lên thôi.

Đây chính là Nhân Hoàng an bài nhân sinh cho nàng.

Loại an bài xa xỉ đến khó tin này, cũng chỉ có Nhân Hoàng mới có thể làm được.

Thế gian thoáng cái đã trôi qua năm năm.

Mấy năm nay, Lý Nguyên vẫn đang suy đoán về "ký tự" kia, suy đoán về "Mộc" và "Vòng xoáy".

Hắn đang đợi Nhân Hoàng, cũng đang đợi Tiên Vực thay đổi.

Hắn không đi lung tung chủ động gây sự nữa.

Người chơi cờ, dù sao cũng nên có chút kiên nhẫn, ít nhất sẽ không kết thúc, còn chưa đợi được gợn sóng, đã vội vội vàng vàng, tự mình hoang mang rối loạn liền nhảy vào.

Trong lúc đó, hắn lặng lẽ gặp riêng Tạ Thái hậu, lại từng vô số lần nhìn tiểu Du Nhi và con gái của hắn.

Nhưng hắn rất kiên nhẫn, cũng rất thanh tỉnh, hắn không thể hiện thân, bởi vì rất nhiều người có tâm đã phát hiện ra dị thường của "Tây Môn Cô Thành", một khi "Tây Môn Cô Thành" hiện thân, dưới ánh sáng Hoàng Đô này, rất nhiều bí mật sẽ bị phơi bày.

Người chơi cờ, không nên ở vị trí nổi bật trên bàn cờ.

Nếu là một nhân vật nhỏ bé không tên không tuổi thì thôi, nhưng "Tây Môn Cô Thành" thật sự là quá nổi bật, nổi bật đến chịu không nổi sự điều tra cùng quan sát.

Bất quá, hắn ngược lại thừa dịp thời gian này, tiếp tục nghiên cứu "ký tự".

Thiên Hồn Địa Hồn pháp môn, hắn thông qua Tiểu Thánh dò hỏi, tựa hồ cần có loại bảo vật ngoại giới nào đó, mà bảo vật này tám chín phần mười chỉ Tiên Vực mới có.

Mà Nhân Hồn tam phẩm chi pháp, dường như cũng cần bảo vật bên ngoài, bảo vật này cũng ở Tiên Vực.

Nhưng mà, Lý Nguyên cũng không chuẩn bị đi Tiên Vực.

Năm đó ở dưới tình huống vội vàng như vậy hắn tìm ra pháp môn lục phẩm, đều nhẫn nại an bài đủ loại con đường, đợi đến khi hoàn toàn thấy rõ mới đưa ra quyết định, hiện tại cũng không đến mức còn không bằng trước kia.

Từ lúc nói chuyện với Huỳnh Trạc Yêu trước đó, hắn đại khái đoán được Tiên Vực là một quái vật khổng lồ tồn tại khoảng ba vạn năm, nội tình của quái vật khổng lồ như vậy cho dù Hạ Thương Chu hợp lại cũng không cách nào so sánh được.

Hắn tự nhiên sẽ không đi.

Người đánh cờ nếu là cờ trên bàn, đó không phải là "Tướng" thì là "Soái", nào có người có thể làm con tốt qua sông?

Nếu hắn bị ăn thịt, thì tất cả những người có liên quan đến hắn đều sẽ biến thành "đồ ăn trong mâm", mặc cho người ta ăn thịt cá.

Vì vậy, cuối cùng hắn cũng bắt đầu trở nên vô tình một chút.

Dù sao quá mức xử trí theo cảm tính, chỉ sẽ thua cả bàn cờ.

Lý Nguyên mượn quan hệ của Tạ Thái hậu, lại dùng Nhân Gian Biến theo Thái hậu đi không ít địa phương.

Thuật sắm vai của hắn đã xuất thần nhập hóa, nếu hắn muốn giả bộ làm một người hầu, liền không người nào nhận ra dị thường của hắn, trừ phi Nhân Hoàng nhìn chằm chằm hắn, vậy hắn mới có thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Tạ Thái hậu ở sáng, hắn ở tối.

Ngày hôm nay...

Tạ Thái hậu bãi giá, được rất nhiều thị vệ cung nữ vây quanh, đi Vạn Tông Học Cung.

Gây nên, việc này chính là thay Lý Nguyên đi bái phỏng lão thiên sư Đạo giáo của Vạn Tông Học Cung, để tán gẫu một chút về "ký tự".

Lão thiên sư kiến thức rộng rãi, bản thân cũng đủ thần bí, luôn có thể cung cấp một ít tin tức.

Nhưng "ký tự" Tạ Thái hậu muốn tán gẫu cũng không phải ký tự vàng quanh thân chảy xuôi khi Nhân Hoàng ra tay, mà là "ký tự" của "tổ lục".

"Tổ lục" cũng là đồ án, đồ án này nếu được viết ra bằng máu tươi của võ giả lục phẩm, còn có tác dụng trừ tà, có thể đánh lui quỷ phó. Nếu được dính ở ngay trên bản thân, sẽ tự mình nhanh chóng khôi phục, các chi bị gãy được gắn lại cũng là tầm thường.

Vạn Tông Học Cung là một học viện chiếm diện tích cực lớn, thậm chí so với Hoàng cung còn lớn hơn rất nhiều, nơi này có thể so với một tòa thị trấn, cho nên núi sông cũng đều có trong đó.

Không chỉ như thế, phong cách kiến trúc nơi này cũng không "đơn điệu" như Hoàng cung, có xa hoa, có lịch sự tao nhã, có thanh tịch, không chỉ một hai loại.

Nơi này hội tụ tất cả các thế lực trong thiên hạ trước đây, cũng là nguyên nhân sinh ra "Võ bộ" đầu tiên trong bảy bộ của Hoàng triều.

Vào nơi này, liền có thể trở thành môn sinh của Thiên tử.

Chính dù không thể trở thành môn sinh của Thiên tử, cũng có thể có cái danh "học sinh học viện", đến chỗ nào đều có thể được tiết lộ, là thân phận không tránh được.