← Quay lại trang sách

Chương 885 Lục Lâm tranh ngôi đầu, tiện tay một chút, chính là thần thoại giang hồ (4)

Ở đây, Lý Nguyên cũng biết được một số tin tức mà trước đây ở chợ cá của trấn nhỏ Mục Hải không cách nào biết được.

Ví dụ như, trong cao tầng giới giang hồ lưu truyền một câu nói: "Người lĩnh ngộ được Nhân Hoàng Võ Kinh, có thể làm chí tôn thiên hạ."

Lý Nguyên muốn tìm đọc Nhân Hoàng Võ Kinh do Thiên Hành Sơn sưu tầm và phát hiện đó là bản gốc.

Điều này khiến cho trong lòng hắn có một phán đoán đại khái về thế giới này.

Đây là một thế giới đê võ.

Là một thế giới mà siêu phàm chưa xuất hiện.

Chỉ là, bí mật về siêu phàm rất có thể ẩn giấu ở phương pháp hô hấp trong trang cuối cùng của Nhân Hoàng Võ Kinh.

Còn đối với hắn, hắn còn có thêm một cơ hội, đó chính là "Mộ".

Lúc này, Lý Nguyên đang cầm Nhân Hoàng Võ Kinh, đứng suy tư trên đỉnh núi.

Bỗng thấy Quách Thấm từ xa chạy tới.

"Lý đại ca, cha ta và Dương thúc xuống núi tham gia tụ hội của Lục Lâm Minh, không biết họ có gặp chuyện gì không?"

Lo lắng của tiểu cô nương luôn muốn thổ lộ hết với người nào đó. Biết rõ không thể thay đổi gì, nhưng nói ra sẽ tốt hơn không ít.

Lý Nguyên nói: "Sẽ không có chuyện gì đâu."

Quách Thấm nói: "Cơm trưa sắp nấu xong rồi, ngươi muốn cùng ăn không?"

Lý Nguyên nhìn những hài tử đang tu luyện ở phía xa, cùng với binh lính nghĩa quân, nói: "Ta đi một lát."

Dứt lời, hắn cầm võ kinh chạy đi, sau đó đi chỉ điểm cho Tiểu Hổ, Tiểu Trân và các hài tử khác, cùng với việc tu luyện của nghĩa quân.

Từ khi hắn biểu hiện lực lượng, hắn cũng ngầm trở thành "Giáo đầu" của nghĩa quân.

Quách Thấm nhìn hắn đi xa, nhẹ nhàng thở dài, thầm nói: "Hôm nay mình thay đổi trâm cài đầu mới, mà hắn cũng không để ý."

Đêm xuống.

Lý Nguyên kéo một hán tử thô lỗ mặt mày tức giận trong nghĩa quân đến nói chuyện.

Hắn đang tìm hiểu về thế giới này.

Hán tử này cũng là một cao thủ võ đạo, họ Tôn, tên Cự Lực, sinh ra dũng mãnh, toàn thân đầy lông, giữa mùa hè cũng không mặc xiêm y, để trần cánh tay, chỉ mặc quần cộc, điều này có chút phù hợp với hình tượng "Lý Quỳ" trong lòng Lý Nguyên.

Lúc này Tôn Cự Lực đang xoa đầu ha hả nói những chuyện hắn ta biết: "Ta nghe nói hôm nay thiên hạ này không chỉ thuộc về một mình Cẩu Hoàng đế, còn có Bát Trụ quốc.

Vũ gia đúng là lợi hại, Vũ gia của Bát Trụ quốc rất lợi hại, những tên tặc tư điểu kia đều là bọn ăn thịt người, nhưng Tôn Cự Lực ta cũng không sợ bọn chúng, chờ ta gặp được bọn chúng, ta muốn cho bọn chúng biết lão tử lợi hại như thế nào."

Hắn ta liên tục nói về Vũ gia khiến Lý Nguyên nhức đầu.

Lý Nguyên đổi người khác đến hỏi nhưng cũng không biết nhiều hơn.

Vòng đi vòng lại, Lý Nguyên lại quay ra hỏi Tam đương gia của nghĩa quân Thiên Hành Sơn.

Tam đương gia là người lưu lại để trấn thủ, lúc này nhìn thấy Lý Nguyên, cung kính hành lễ, cười hỏi: "Vũ công tử có gì chỉ giáo?"

Lý Nguyên hỏi về Bát Trụ quốc và thế lực giang hồ hiện nay.

Tam đương gia trầm ngâm nói: "Bát Trụ quốc gồm Doanh, Tạ, Lý, Cơ, Tống, Bàng, Cao, Vũ.

Doanh gia là người hoàng thất, hiện giờ ở Trung Kinh.

Tạ gia là đại gia tộc có nguồn gốc hoàng thất sâu xa, nhưng dường như hai bên nảy sinh mâu thuẫn, hiện giờ đã đi đến cố đô Ngọc Kinh ở Tàng Long đạo.

Lý gia là gia tộc mới nổi được phân ra từ Tạ gia, hiện giờ an phận một góc, trú binh ở Yến Vân.

Cơ gia là Hoàng tộc cũ, vô cùng khiêm tốn, tự mình đi Tây Thục.

Tống gia chính là gia tộc của Dã Hoàng tiên sinh, bất mãn với Cẩu Hoàng đế nên đi Giang Nam.

Cao gia ở Miên Châu đạo;

Về phần Bàng gia và Vũ gia, hai gia tộc này một mực giúp Cẩu Hoàng đế làm việc, kiểm soát binh mã thiên hạ và võ giả triều đình. Bàng gia chủ là đại tướng quân đương triều, mà Vũ gia chủ lại là binh chủ thiên hạ, đây cũng là địch nhân chính của nghĩa quân chúng ta."

Lý Nguyên biết, cửu đạo hiện giờ có nhiều biến hóa.

Ví dụ như Vân Sơn đạo trở thành Ba Thục.

Ví dụ như Phục Giang đạo chia làm hai, thành Giang Nam và Giang Bắc.

Ví dụ như Hoang Nam đạo tựa hồ trở thành thiên hạ của một ít dân tộc du mục, bởi vì Đại Hoang thành thảo nguyên, dân tộc du mục giỏi về cưỡi ngựa và bắn cung nên đánh thọc sâu rất lớn, mơ hồ có ý muốn độc lập với Trung Thổ.

Hắn lại hỏi: "Thế lực trong thiên hạ hiện nay thế nào?"

Hỏi xong, hắn lại nói: "Ta kiến thức nông cạn khiến cho đương gia chê cười rồi."

Tam đương gia liên tục xua tay, sau đó toàn bộ nói ra, bao gồm về "Thiên Sư phủ","Lục Lâm Minh","Thất Kiếm Bát Đao Cửu Kỳ Môn"...

Lý Nguyên chăm chú lắng nghe, trong lúc đang lắng nghe, hắn đột nhiên nghe được một cái tên đã lâu không gặp — Đường Môn Thục Trung.

Vì thế, hắn hỏi: "Đường Môn Thục Trung này là môn phái gì?"

Tam đương gia lắc đầu nói: "Thần bí khó lường, chỉ là cực kỳ giỏi về cơ quan, khôi lỗi, độc tố. Trên giang hồ không có bao nhiêu người nguyện ý trêu chọc bọn họ. Thủ lĩnh Đường Môn này chính là Đường lão thái thái, chỉ có điều Đường lão thái thái này càng sâu không thấy đáy, ngày thường phần lớn là hậu bối Minh Nguyệt tôn chủ chủ trì Đường Môn."

Hai người thắp nến trò chuyện trong đêm.

Ngoài cửa, Quách Thấm tức giận giậm chân.

Nàng ta tưởng rằng Vũ công tử đối xử tốt với mình, nhưng hóa ra chỉ là tính tình tốt bụng của hắn, hắn đối xử với ai cũng như vậy, ngay cả khi truyền thụ võ nghệ cũng đều nghiêm túc.

Vũ công tử hỏi han mọi người, nhưng lại không hỏi nàng ta, rõ ràng là muốn tránh hiềm nghi.

Quách Thấm buồn bã rời đi.

Lý Nguyên nghe tiếng bước chân bên ngoài, nhìn Tam đương gia.

Tam đương gia cười khổ nói: "Quách cô nương thật ra rất tốt."

Lý Nguyên nhẹ giọng nói: "Ta biết."

Tam đương gia vỗ đùi, thô lỗ nói: "Vũ công tử, đừng trách ta nhiều lời. Quách cô nương có ý với ngài, cũng là người thích hợp để cưới về nhà, ngài thấy sao?"

Lý Nguyên khẽ lắc đầu. Đời này của hắn chỉ là một thử nghiệm hóa sinh từ nước, có thể rất nhanh sẽ rời đi, thu Quách Thấm về sẽ chỉ hại nàng ta mà thôi.

Huống chi... Hắn đối với Quách Thấm cũng không có cảm giác gì. Sau khi gặp qua Bạch Tâm Huyền, Thôi Hoa Âm - những tuyệt sắc giai nhân, cho dù hoa có đẹp hơn nữa, cũng chỉ là một đóa hoa bình thường....

Ba tháng sau.

Tin tức từ xa truyền đến.

Nghĩa quân Thiên Hành Sơn đoạt được ngôi đầu,"Phác Thiên Kim Bằng" Quách Khê quét sạch các cường giả, trong Lục Lâm Minh không ai có thể địch nổi.

Nghĩa quân reo hò.

Nhưng Lý Nguyên lại thở dài.

Đây là thế đạo gì? Hắn chỉ tiện tay sáng tạo một bộ pháp, vậy mà đã khiến Quách Khê trở thành vô địch trong Lục Lâm Minh?

Vũ công tử danh tiếng cũng trực tiếp uy chấn toàn bộ Lục Lâm Minh.

Chẳng qua, không biết là do vấn đề lưu truyền, hay là vấn đề gì, khi danh hiệu "Vũ công tử" truyền ra, lại biến thành "Công Tử Vũ".