Chương 920 Thu bốn tỳ nữ, tuần tra lãnh thổ (3)
Dứt lời, hắn ngẩng đầu lên, thoải mái thở dài một tiếng, sau đó kể cho hai nữ tử trước mặt nghe kịch bản "Tam Thể" được cải biên thành phiên bản võ hiệp, thêm vào các yếu tố chính và tà mà hắn đã xem qua trước khi xuyên qua.
Nội dung cơ bản là: Tòa cô thành tọa lạc ở bên ngoài, giang hồ chính tà đồng tâm hiệp lực, hỗ trợ thành chủ thủ thành.
Lúc đầu, ý kiến của phe tà phái chiếm vị trí chủ đạo, nhưng thủ đoạn của tà phái thô bạo và đê tiện, đầy rẫy nguy hiểm, không chỉ nguy hiểm cho người phe mình mà còn nguy hiểm cho kẻ thù.
Đáng tiếc trong một lần đại chiến, cường giả của tà phái bị phục kích và giết chết.
Thế là ý kiến của phe chính phái bắt đầu chiếm vị trí chủ đạo, với sự hân hoan của dân chúng trong thành và sự ủng hộ của mọi người, chính phái hủy bỏ những "thủ đoạn khủng bố" kia của tà phái.
Sau đó kẻ thù bất ngờ xâm chiếm với quy mô lớn, bởi vì không có "phương thức thủ thành ác độc và đê tiện" kia của tà phái, tòa cô thành này cũng không thể tiếp tục kiên trì.
Thành trì thất thủ, kẻ địch hạ lệnh tàn sát thành.
Những người trước đó hoan hô nhảy nhót đã phải chịu cực khổ khó có thể tưởng tượng, cái chết biến thành yêu cầu xa vời, cuối cùng tòa thành trì này trở thành con cừu béo để khao binh lính của kẻ địch, bị giết hầu như không còn ai.
Câu chuyện đến đây là kết thúc.
Đường Nộ Lung và Đường Ai Châu nhìn thiếu niên kể chuyện xưa, trong lòng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, mà câu chuyện của môn chủ này làm cho các nàng đột nhiên cảm thấy mình có lẽ không có ác độc như vậy, cũng không phải là nữ ma đầu.
Bàn tay mềm mại bóng loáng như tơ lụa, hòa cùng với nước thuốc ấm áp, dập dờn trong màn đêm lờ mờ.
Lý Nguyên hưởng thụ màn đêm vô tận này....
Mấy ngày sau.
Lý Nguyên đến thành thị của Cơ gia.
Cả thành trì giăng đèn kết hoa, giống như lễ mừng năm mới, nghênh đón vị bá chủ này.
Mà trong yến tiệc, gia chủ Cơ gia nhường lại chủ tọa cho Lý Nguyên, tự mình ngồi sang một bên.
Ca múa trôi nổi, vũ nữ nhẹ nhàng, nhạc công ngồi ngay ngắn trên ghế hai bên, trang phục đồng đều, cúi đầu tiếp tục gảy đàn tỳ bà.
Vũ nữ và nhạc công có thể tới nơi đây, đều là những mỹ nhân có vài phần tư sắc.
Thông thường, gia chủ Cơ gia có thể nhân cơ hội mà ban thưởng cho cấp dưới, lôi kéo lòng người. Vì vậy trong yến tiệc, thường thường tràn ngập ánh mắt dâm mỹ và xem kỹ, các tân khách đánh giá mỹ nhân trong bữa tiệc giống như đang đánh giá hàng hóa.
Nhưng giờ khắc này, không ai dám đánh giá những mỹ nhân kia, mỗi người ra vẻ nói cười tự nhiên, tạo nên bầu không khí yến tiệc sôi động.
Nhưng trên thực tế, mỗi người bọn họ đều toát mồ hôi hột, trong lòng đều rất khẩn trương, đều đang nghĩ làm sao đi lên nói vài câu với vị tân nhậm bá chủ kia.
Dù sao, Lý Nguyên tới đây, liền có ý nghĩa rằng quyền lực sẽ được phân chia lại lần nữa.
Ai cũng muốn trở thành tâm phúc của vị tân môn chủ này.
Tuy nhiên, ai cũng không biết được rằng Lý Nguyên chỉ dựa vào "Bản đồ phân bố quyền lực Cơ gia" mà bốn tỳ nữ cung cấp để tìm kiếm những người "địa vị tương đối cao, nhưng ngày thường không thể nắm quyền, có thực lự và thân thế trong sạch".
Quyền lực của những người này do hắn ban cho, tự nhiên bọn họ sẽ được coi là người của hắn.
Trước khi đến dự tiệc rượu này, trong lòng hắn đã chọn được mấy người.
Trong bữa tiệc, hắn cần tiến hành "khảo hạch" và "quan sát" những người này.
Nhưng đó không phải là quyết định cuối cùng.
Tiệc tan, có nhà vui, có nhà buồn.
Lý Nguyên trở lại hành cung Cơ gia sắp xếp, được hai tỳ nữ đi cùng hầu hạ tắm rửa sớm.
Sau khi tắm, hắn khoanh chân ngồi trên giường, mỗi lần hít vào thở ra, màu vàng nhạt của sơn hà nhân gian nơi đây tựa như tìm được "miệng xoáy nước", hội tụ về phía hắn, hóa thành từng sợi tơ lụa màu vàng thấm vào thân thể hắn, cho hắn cảm giác đang kết nối với sơn hà trời đất.
Chỉ là, lúc này cảm giác tiến bộ vẫn không lớn.
Điều này rõ ràng cho thấy dù hắn đã hoàn thành "kế nhiệm", nhưng vì thiếu nghi thức nên sơn hà nơi đây vẫn chưa hoàn toàn thừa nhận hắn.
Muốn được sơn hà thừa nhận, vậy thì phải đem thanh danh lan rộng.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Lý Nguyên nhận lời mời đi tuần tra lãnh thổ Đường Môn.
Đợi đến khi tuần tra kết thúc, hắn sẽ phong thiện ở giao giới của Giang Nam, Giang Bắc và Thục Trung, tế bái thiên địa.
Đương nhiên, ngoại trừ nguyên nhân này, cùng với "bình định bên trong trước khi chống ngoại","tự mình thăm dò", hắn còn có một mục đích khác, đó chính là... Tiểu Du Nhi.
Thật lâu sau, tu luyện hàng ngày kết thúc, Lý Nguyên hai tay gối đầu, nằm trên sập, nghĩ tới những ngày đã trải qua này, cũng cảm thấy có chút thú vị.
Lịch trình dày đặc.
Cần tuần tra khắp nơi, dừng chân ở từng trạm từng trạm.
An bài như vậy chính là làm từng bước một, không có phương pháp kỳ xảo dâm quỷ gì, mà là đại thế đường đường chính chính.
Nửa đêm, đột nhiên ngoài hành cung truyền đến động tĩnh, Lý Nguyên mở mắt, gọi Đường Ai Châu trực đêm đi tìm hiểu tình huống.
Rất nhanh có tin tức truyền về, nói là tiểu nhi tử của Đại trưởng lão chủ quản Cơ gia hiện nay đến đây "gây sự".
Đương nhiên, cũng không phải thật sự "gây sự", mà là muốn tranh luận lý lẽ.
"Y nói rằng phụ thân của y trong thời gian làm chủ quản, luôn thận trọng cẩn thận, vì Đường Môn vào sinh ra tử, lập rất nhiều công lao, năm đó cũng là do Vũ phu nhân thân phong. Dựa vào cái gì... dựa vào cái gì mà hiện tại vô cớ thay đổi?
Y còn nói phụ thân của y là người chính trực, chấp pháp nghiêm minh, nên mới khiến thành thị này ban đêm không phải đóng cửa, không có đạo phỉ. Nhưng cũng vì vậy mà phụ thân của y đắc tội không ít người. Một khi không còn vị trí chủ quản, chắc chắn sẽ bị trả thù."
Đường Ai Châu dùng giọng điệu bình tĩnh miêu tả chuyện xảy ra bên ngoài, sau đó đột nhiên dừng lại, nói: "Chủ nhân, theo như nô tỳ biết, quả thật là như thế. Vị trưởng lão Cơ gia kia rất không được lòng người, cho dù trừng phạt, không ít trưởng lão Cơ gia sẽ vỗ tay khen hay.
Chúng ta không ngại nghiêm trị thiếu niên kia, để thiếu niên kia lòng ôm hận ý, lưng đeo cừu hận, từ đó phản bội. Lúc đó, y có thể trở thành micro của chúng ta, trợ giúp chúng ta dễ dàng đạt được một số ưu thế."
Lý Nguyên hiểu ý Đường Ai Châu.
Đơn giản chính là truyền đi tin tức giả mà thôi.
Mà tin tức giả do nhi tử của trưởng lão chủ quản Cơ gia truyền lại, đã có thể chi phối thắng bại của một cuộc đại chiến, giúp hắn bớt đi rất nhiều phiền toái.
Đây được coi là "tận dụng mọi thứ tốt nhất","tận dụng chất thải".
Không biết tại sao, hắn đột nhiên nghĩ tới những bộ phim mà hắn đã xem trước khi xuyên qua.
Những bộ phim đó bắt đầu đại khái chính là "Công thần nào đó, sau khi tân hoàng bạo ngược thượng vị, cả nhà bị giết. Mà nhân vật chính là con trai của công thần lại tránh được một kiếp, do đó trên lưng mang huyết hải thâm cừu, khắc khổ rèn luyện, liền gia nhập địch quốc, rồi giết trở về, báo thù rửa hận".
Tạp niệm hiện lên trong đầu Lý Nguyên, hắn cười lắc đầu, nói: "Tiểu Ai, không cần như thế."
Đường Ai Châu cũng không nói nhiều, chỉ nói: "Vâng, chủ nhân."
Mà Lý Nguyên lại rất có hứng thú đứng dậy, mặc vào bộ thường phục giá rẻ, đeo một chiếc mặt nạ, lặng lẽ đi tới bên ngoài hành cung, nhìn thiếu niên đeo đao sau lưng hai tay nắm chặt dưới ánh trăng, thống khổ vạn phần ngồi trên nóc nhà xa xa.
Thiếu niên kia chính là tiểu nhi tử của trưởng lão Cơ gia sắp thoái vị.
Lý Nguyên nhìn lướt qua số liệu của y, chỉ là "5-7" bình thường không có gì lạ.
"Có loại kinh nghiệm này, cũng chưa chắc là nhân vật chính a." Hắn nhịn không được cảm khái, lập tức nhảy lên ngồi cạnh thiếu niên trên mái nhà.
Thiếu niên cả kinh, rồi lại lập tức gọi tiền bối.
Lý Nguyên bồi y hàn huyên một hồi lâu, chỉ cảm thấy đối phương nhiệt huyết dâng trào, tràn ngập tinh thần phấn chấn thiếu niên, trong bụng một bầu tức giận, có thể nói không sợ trời không sợ đất.
Hắn thích nói chuyện phiếm với những thiếu niên như vậy, bởi vì nhiệt huyết của họ chưa bao giờ xuất hiện trên người hắn.
Lúc chia tay, hắn lục tìm ký ức trong đầu, dạy thiếu niên này một thức "phiên bản suy yếu của Tồi Thành", rồi lặng lẽ rời đi trước bình minh.
Tùy ý cắm liễu, không đợi hoa nở, cũng là lạc thú nhỏ của trường sinh.