- VIII - Tin tức mới do chú mèo phòng khách kể lại
Rudy bước vào nhà ông chủ cối xay ở Bex, đặt một cái sọt lớn xuống đất và nói:
- Đây là vật mà ông đòi hỏi!
Anh mở nắp ra, và người ta nhìn thấy từ đáy sọt một đôi mắt vàng viền đen, sáng quắc như phát ra những ánh lửa; đó là một đôi mắt man rợ biểu hiện một sức căm hờn ghê gớm. Mỏ con vật há hốc, sẵn sàng giáng một đòn khủng khiếp. Qua lượt lông tơ ở cổ người ta thấy nổi lên những tĩnh mạch đầy một dòng máu sôi sục căm thù.
Ông chủ cối xay reo lên:
- Con chim ưng non!
Babette kêu lên một tiếng và nhảy tránh sáng bên vì sợ hãi. Nàng dán mắt nhìn Rudy, nhìn con chim ưng, để rồi lại nhìn Rudy, không rời ra được nữa. Ông chủ cối xay nói:
- Anh thật là một chàng trai không biết sợ là gì!
Rudy đáp:
- Còn ông, ông lại có tiếng là một người nói như đinh đóng cột. Mỗi người trong chúng ta có một đức tính riêng.
Ông chủ cối xay lại hỏi:
- Nhưng làm thế nào mà anh lại không bị ngã gãy cổ, què chân què tay?
Rudy đáp:
- Tôi đã giữ vững và cũng nắm vững Babette như vậy.
- Trước kia thì có mà đợi đấy rồi người ta gả cho anh!
Ông chủ cối xay vừa cười vừa nói, đó là một điều tốt! Babette biết rõ điều ấy lắm. Ông nói tiếp.
- Ta hãy kéo con chim ra khỏi tổ đi. Trông nó tức giận phùng mang trợn mép lên xấu lắm. Làm thế nào mà anh bắt được nó thế?
Và Rudy phải thuật lại tỉ mi việc anh đã làm. Mắt ông chủ cối xay mỗi lúc một tròn xoe ra nhìn. Ông nói.
- Can đảm và may mắn như thế, có thể nuôi được ba vợ đấy.
Rudy nói:
- Cám ơn ông đã có lời khen, xin đa tạ và ghi lời ông.
- Ồ! Tôi hiểu anh muốn nói gì, nhưng chưa được lấy Babette ngay đâu.
Ông chủ, cối xay vừa nói vừa thân mật vỗ vai anh thợ săn trẻ tuổi.
Mèo phòng khách kể với mèo nhà bếp:
- Cậu thử đoán một tí xem có việc gì xảy ra thế? Rudy đã mang chim ưng non đến đổi lấy Babette. Họ hôn nhau trước mặt ông bố, cứ như là đã đính hôn với nhau rồi ấy. Lão già không giậm chân nữa mà thơn thớt nói cười. Lão đi làm giấc ngủ trưa, để mặc cho hai người chuyện gẫu với nhau. Họ nói nhiều chuyện quá đến nỗi tưởng đến lễ Nôen cũng chẳng hết.
Quả nhiên đến ngày lễ Nôen, Rudy và Babette lại gặp gỡ và chuyện trò suốt mấy giờ đồng hồ.
Gió cuốn lá khô và những bông tuyết. Nữ thần Băng giá, trang sức lộng lẫy, ngồi trên ngai, trong lâu đài mỹ lệ. Trên sườn núi đá cheo leo có những tảng băng vĩ đại to như những con voi. Trên những cây tùng tuyết phủ có những tràng hoa thủy tình kỳ ảo rải ra, lóng lánh như những chuỗi hạt kim cương cực lớn.
Nữ thần Bãng Giá lướt trên gió và mở rộng giang sơn của mụ đến tận các thung lũng kín nhất. Thị trấn Bex bao phủ đầy tuyết. Khi bay qua mụ thấy trong nhà ông chủ cối xay, Rudy đang cầm tay Babette. Mụ dừng lại, lắng tai nghe; mụ nghe nói rằng họ sẽ làm lễ cưới vào mùa hạ. Mụ nghe thấy không phải là một lần mà hàng trăm lần vì lúc ấy đôi uyên ương chỉ nói đến chuyện ấy thôi.
Mặt trời lại xuất hiện và hoa hồng núi Alpes cũng nở theo. Babette vui vẻ, tươi cười, diễm lệ như mùa xuân tươi đẹp.
Mèo phòng khách than thở:
- Trời ơi! Sao mà hai anh chị này có thể ngồi bên nhau mãi thế? Những tiếng meo meo vô tận của đôi tình nhân này cuối cùng cũng làm cho mình rất khó chịu.