← Quay lại trang sách

Chương 139 Kỳ vọng lớn lao 2

Không nói đến mâu thuẫn giữa nhà họ Trịnh và Lý Dương, chỉ riêng thái độ của Lý Dương với nhà ho Triệu bọn họ đã không ra gì rồi.

Nhưng Triệu Tường thì hoàn toàn khác.

Nếu lần này tiến vào không gian di tích, Triệu Tường có thể thu hoạch được gì đó thì chắc chắn anh ta có thể trở thành một Tu luyện giả Địa cấp! Thậm chí còn có hi vọng tiến xa hơn nữa.

Đối với thiên phú tu luyện của đứa cháu này, Triệu Càn Hành hoàn toàn không lo lắng, trong cùng một hoàn cảnh, những Tu luyện giả khác không sử dụng dược thảo, linh quả, muốn tu luyện đến Huyền cấp trung giai cũng mất mười mấy hai mươi năm. Nhưng đứa cháu trai Triệu Tường này của ông ta chỉ mất mười năm là đã đạt tới cảnh giới đó, điểu này có thể thấy thiên phú của anh ta mạnh mẽ cỡ nào!

Chỉ là vận may của Triệu Tường vẫn không tốt.

Nhưng lúc này, vận may của Triệu Tường cuối cùng cũng đến rồi!

Biết đâu Triệu Tường có thể dựa vào cơ hội này mà một bước lên mây! Đến lúc đó, nhà họ Triệu bon họ sẽ không còn phải nhìn sắc mặt của người khác nữa.

Sau khi gác máy, trên mặt Triệu Càn Hành vẫn còn nở nụ cười.

“Haha, cơ hội của Tiểu Tường cuối cùng cũng đến rồi!”

Bên cạnh, Triệu Khôn cũng tươi cười rạng rỡ: “Cha, mỗi lần không gian di tích xuất hiện, đều sẽ có một số người may mắn thực lực tăng vọt, thậm chí có cả Tu luyện giả Thiên cấp ra đời. Nếu vận may của Tiểu Tường đủ tốt, nói không chừng có thể đạt tới Thiên cấp!”

Huyền cấp trung giai đến Thiên cấp sơ giai, nhìn thì thấy khó như lên trời, nhưng trên thực tế, chỉ cần có được vài quả linh quả là được.

Vì vậy, trước đây khi không gian di tích mở ra, một số người may mắn Huyền cấp đã có mấy trường hợp đột phá lên tận Thiên cấp!

Gây chấn động nhất là một Tu luyện giả Hoàng cấp, trong khoảng thời gian không gian di tích mở ra đến khi đóng lại, thực lực tăng vọt như đi tàu hỏa, đợi đến khi không gian di tích kết thúc khám phá, thực lực của người đó đã đạt tới Thiên cấp, điều này khiến không biết khiến bao nhiêu người phải ghen tị!

Nghe Triệu Khôn nói, Triệu Càn Hành cười lớn: “Haha, hy vọng là như vậy.”

Tóm lại, ông ta và Triệu Khôn đã đặt rất nhiều hi vọng vào chuyến đi không gian di tích lần này của Triệu Tường!…

Hòn đảo, nơi cỏ tím mọc.

Vút!

Trên không trung lại có ba Tu luyện giả Vương cấp bay tới.

Trong ba Tu luyện giả này, có một người trong số họ trông khoảng bốn mươi tuổi, vẻ mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra một luồng hàn ý như băng giá.

“Cha!” Lúc này, Trịnh Càn đang ở một chỗ, thấy người kia thì lập tức tiến lên chào hỏi.

Không cần nói cũng biết, đây chính là Trịnh Hổ- cha của Trịnh Càn.

Trịnh Hổ liếc nhìn Trịnh Càn, trên mặt không hề có ý cười, trầm giọng hỏi: “Trước đây con bị Lý Dương đánh bại?”

Lý Dương đó mới bao nhiêu tuổi cơ chứ? Mặc dù thực lực không liên quan đến tuổi tác, nhưng Trịnh Càn bị Lý Dương đánh bại cũng không phải chuyện vẻ vang gì.

Nghe Trịnh Hổ hỏi vậy, sắc mặt Trịnh Càn tái nhợt. Ông ta nghiến răng trả lời: “Cha, đó là do Lý Dương quá xảo trá, rõ ràng có thực lực Thiên cấp mà lại không chịu bộc lộ ra.”

Nếu biết sớm Lý Dương có thực lực Thiên cấp, ông ta làm sao có thể liên tục tới tìm Lý Dương gây phiền phức như vậy được? Dù sao thì ông ta cũng chỉ là Tu luyện giả Thiên cấp sơ giai mà thôi.

“Hừ, thực lực không đủ mà còn viện cớ.” Trịnh Hổ quát mắng một tiếng.

Ngay lập tức, Trịnh Càn không dám nói thêm gì nữa.

Ông ta nghiến răng, trong lòng càng thêm căm hận Lý Dương.

Chỉ vì trận chiến với Lý Dương mà ông ta đã trở thành trò cười cho mọi người.

Ông ta cũng biết rõ, trận chiến này chắc chắn đã được truyền đi khắp nơi.

“Được rồi, một lát nữa không gian di tích mở ra, hãy tìm kiếm bảo vật thật tốt, nâng cao thực lực, giữa con và Lý Dương chưa chắc không thể chiến đấu thêm một trận.” Trịnh Hổ trầm giọng nói.

Nghe vậy, mắt Trịnh Càn sáng lên, trực tiếp gật đầu, nói: “Vâng, con biết rồi.”

Mặc dù trận chiến lúc trước với Lý Dương ông ta đã thua, nhưng không gian di tích ngay trước mắt. Mặc dù có rất nhiều Tu luyện giả tụ tập xung quanh đây, nhưng vẫn có rất nhiều Tu luyện giả trên đảo không đến, bởi vì bọn họ không biết chuyện ở đây.

Đây chính là lợi ích của việc có quan hệ.

Những người không có quan hệ, căn bản không biết không gian di tích sắp xuất hiện.

“Haha, Lý Dương, xem ra cậu cũng không biết tình hình ở đây nhỉ. Chờ đến khi tôi vào không gian di tích rồi nâng cao thực lực, tôi nhất định sẽ đánh bại cậu!” Trịnh Càn nghĩ thầm.

Lý Dương không xuất hiện ở đây, theo ông ta nghĩ thì chắc chắn là vì hắn không biết tình hình ở nơi này.

Trên không trung, cùng đến với Trịnh Hổ còn có một người đàn ông khác, nhìn gương mặt rất quen, chính là Thiệu Kiệt.

Thấy Thiệu Kiệt đến, Vương Bình và những người khác đều lộ ra vẻ kính trọng.

“Lãnh sự Thiệu Kiệt.”

Vương Binh và những người khác đều hô lên.

Thực lực giữa Tu luyện giả Vương cấp và Tu luyện giả Vương cấp chắc chắn cũng có sự khác biệt, mà hiện tại xem ra, thực lực của Thiệu Kiệt mạnh hơn Vương Binh và những người khác.

“Ừ.”

Thiệu Kiệt gật đầu, trực tiếp nói: “Đã đến đông đủ, vậy bây giờ bắt đầu hợp lực phá vỡ không gian di tích đi.”