← Quay lại trang sách

Chương 141 Thiên cấp đỉnh phong! 2

“Không cần biết sau này thế nào, hiện tại mình đã có không ít thu hoạch rồi. Cho dù từ giờ không thu hoạch được gì nữa thì mình cũng đã lãi to rồi.” Lý Dương thầm nghĩ.

Không nói đến việc thực lực trực tiếp tăng vọt từ Thiên cấp sơ giai lên gần Thiên cấp đỉnh phong, chỉ riêng chuyện trong ba lô của hắn xuất hiện thêm hơn mười quả linh quả quý giá thì đã là thu hoạch lớn rồi!

Theo phán đoán trước đó của Lý Dương thì những linh quả này có một số loại là phục hồi vết thương, một số là tăng cường thực lực trong thời gian ngắn.

Mặc dù những thứ này không giúp ích gì cho việc nâng cao thực lực, nhưng chắc chắn cũng rất quý giá, Lý Dương định mang về tra cứu thông tin, sau đó thử cho cha mẹ mình dùng.

Lý Quốc Hải nằm viện hơn một năm, cho dù các tế bào ung thư trong cơ thể đã hoàn toàn biến mất, nhưng tình trạng sức khỏe vẫn rất tệ, không thể nào bằng một năm trước được.

Nhưng những linh quả phục hồi vết thương này hoàn toàn có thể giúp cơ thể Lý Quốc Hải nhanh chóng phục hồi, thậm chí còn vượt xa trạng thái trước đây!

“Đi!”

Nghĩ đến đây, thân ảnh Lý Dương nhanh chóng lóe lên, sau đó lao nhanh về một phía.

Bảy phút sau, Lý Dương lại tìm thấy một quả linh quả khô héo, đáng tiếc không phải loại tăng cường thực lực.

Công dụng của linh quả rất nhiều, loại tăng thực lực chỉ chiếm một phần nhỏ.

Hai mươi phút trôi qua, cuối cùng hắn cũng tìm thấy một quả tăng cường thực lực.

Bốn mươi mấy phút trôi qua, hắn lại tìm được quả thứ hai.

Hai quả linh quả này, Lý Dương đều chọn luyện hóa tại chỗ.

Tốc độ luyện hóa linh quả của hắn rất nhanh, trước đây khi còn là Thiên cấp sơ kỳ, hắn chỉ cần một phút là luyện hóa xong, bây giờ thời gian hắn dùng còn ngắn hơn.

Sau khi luyện hóa xong xuôi, Lý Dương cảm nhận được thực lực của bản thân, khóe miệng nở một nụ cười.

“Mình lại gần hơn với Thiên cấp đỉnh phong rồi, chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ cần tìm thêm được một quả linh quả tăng cường thực lực nữa là mình có thể hoàn toàn đạt tới Thiên cấp đỉnh phong!” Trong lòng Lý Dương vô cùng vui sướng.

Sau Thiên cấp đỉnh phong thì chính là Vương cấp- sự tồn tại giống như thần tiên trên thế gian.

“Hả?”

Lý Dương đang chìm đắm trong niềm vui thì lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên phía trên.

Lúc này hắn đang ở trong một khe nứt trên mặt đất, hiện tại không gian di tích đã mở, những Tu luyện giả khác đều đã vào trong, thế nên hắn phải tìm một nơi để ẩn nấp và luyện hóa linh quả.

Mà trên hư không phía trên, có một bóng người nhanh chóng bay qua, rõ ràng là một Tu luyện giả Vương cấp.

“Tu luyện giả Vương cấp đã tìm đến chỗ này của mình rồi sao?” Lý Dương nghĩ thầm.

Mỗi lần không gian di tích mở ra, người được lợi nhiều nhất chắc chắn là người có thực lực mạnh hơn.

“Phải tranh thủ thời gian!”

Lý Dương rời khỏi khe nứt trên mặt đất, lao về một hướng.

Tuy nhiên, từ sau khi không gian di tích hoàn toàn mở ra, tốc độ tìm kiếm linh quả của Lý Dương chậm hơn rất nhiều, mãi đến hơn hai mươi phút sau hắn mới tìm thêm được một quả nữa, tiếc là không phải loại tăng cường thực lực.

Tất nhiên, Lý Dương đã có được rất nhiều thu hoạch rồi, hắn cũng không khoảng chút nào.

Sau khi tiến thêm một đoạn nữa, ánh mắt Lý Dương đột nhiên nhìn chằm chằm về một hướng.

“Cút ngay!”

“Đây là của tôi!”

Cách đó không xa đang xảy ra tranh chấp, mấy Tu luyện giả đang tranh giành linh quả.

Mà ở xa hơn nữa, còn có Tu luyện giả đang gia nhập vào nơi này.

Hắn liếc mắt nhìn, trên mảnh đất đó vậy mà lại xuất hiện bốn quả linh quả!

Ầm!

Trong lúc bọn họ đang chiến đấu, một bóng người đang nhanh chóng tiến đến đây, trong mắt không giấu được vẻ kích động.

“Haha, vận may của Trịnh Càn này đúng là nghịch thiên mà, nhoáng một cái đã có được thu hoạch lớn như thế! Trịnh Càn nhìn thấy bốn quả linh quả kia thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Trên mặt Trịnh Càn tràn đầy vẻ vui mừng, nhìn chằm chằm vào bốn quả linh quả.

Trước đó ông ta đã có chút thu hoạch, không ngờ bây giờ lại gặp được cơ duyên lớn hơn!

Bốn quả linh quả, trong đó rất có thể có quả giúp thực lực tăng lên.

Vút!

Khi Trịnh Càn đang vui mừng, ở đằng xa có một bóng người nhanh chóng tiến đến gần, nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc, chính là Tôn Vân Cường ở Thiên cấp hậu kỳ.

“Tôn Vân Cường sao lại đến đây?” Thấy vậy, sắc mặt Trịnh Càn khẽ biến đổi.

Trước đó, bọn họ đã liên thủ đối phó với Lý Dương, nhưng ông ta cũng không muốn gặp Tôn Vân Cường vào lúc này.

“Bốn quả linh quả!”

Đi đến chỗ này, sắc mặt Tôn Vân Cường vui mừng, ông ta nhìn Trịnh Càn, nói: “Trịnh Càn, đây là do chúng ta cùng nhau phát hiện ra, phải chia đều.”

Thực lực của Tôn Vân Cường tuy cao hơn Trịnh Càn không ít, nhưng lúc này trong không gian di tích, cha của Trịnh Càn, tu luyện giả Vương cấp là Trịnh Hổ đã đến, ông ta làm sao mà dám ở đây cướp hết linh quả của Trịnh Càn? Mặc dù ông ta thực sự có thực lực đó.

Nghe Tôn Vân Cường nói, Trịnh Càn trực tiếp gật đầu, nói: “Được.”