Chương 149 Gặp người quen
“Không tìm nữa, tìm tiếp cũng chỉ phí thời gian. Trong ba lô của mình còn rất nhiều linh quả, những thứ này có thể giao dịch với Thiên Nguyên Cung, biết đâu có thể đổi được bảo vật giúp tăng cường thực lực!”
Lý Dương không định khám phá nữa.
Lần vào không gian di tích này, ngoài linh quả giúp tăng thực lực, trên người hắn còn có khoảng hai mươi linh quả có những tác dụng khác nữa!
Những loại này cũng đều rất quý giá!
Vút!
Thân ảnh Lý Dương lóe lên, hướng về phía lối ra của không gian di tích.
Một số Tu luyện giả vẫn đang kiên trì tìm kiếm bên dưới, nhìn thấy Lý Dương lăng không phi hành, trong mắt lập tức lộ ra vẻ kính sợ.
“Là Tu luyện giả Vương cấp!”
“Không biết bao giờ chúng ta mới đạt được thực lực này?”
“Mau đi ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có.”
Những Tu luyện giả này trong mắt có sự kính sợ, ngưỡng mộ.
Vì Lý Dương bay khá cao, cộng thêm tốc độ lại nhanh, bọn họ không nhìn rõ được dáng vẻ của Lý Dương, tất nhiên không có ai nghi ngờ gì.
Lý Dương một lòng chuẩn bị bay về phía lối ra, nhưng đến một chỗ, hắn lại đột nhiên dừng lại.
“Hả?”
Hắn hơi nhíu mày nhìn xuống phía dưới, bên dưới có hai người hắn quen. …
Trương Liệt là Tu luyện giả của thành phố Lâm Hải, trước đó đã cùng Lý Dương đến đảo.
Không gian di tích mở ra, Trương Liệt cũng là người đầu tiên tiến vào không gian di tích.
Nhưng vận may của anh ta không được tốt lắm, liên tục mấy tiếng đồng hồ mà không tìm thấy linh quả nào.
Những Tu luyện giả Vương cấp sau khi tiến vào khám phá không gian di tích thì cũng đều đã rời đi, điều này khiến Trương Liệt càng thêm thất vọng.
Anh ta cũng chuẩn bị rời khỏi không gian di tích, không định tìm kiếm nữa.
Dù sao thực lực của anh ta mới chỉ là Huyền cấp, thuộc hạng yếu nhất trong số nhóm Tu luyện giả trên đảo.
Mà bây giờ, mặc dù nhóm Tu luyện giả Vương cấp đã rời đi, nhưng lại có thêm nhiều Tu luyện giả Địa cấp, thậm chí là Thiên cấp ùa vào!
Tu luyện giả xảy ra chiến đấu là chuyện quá bình thường, người đông thì càng dễ xảy ra tranh chấp.
Vì vậy, Trương Liệt chuẩn bị rời đi.
Nhưng ngay khi anh ta chuẩn bị rời đi, lúc đi đến một khe nứt hoang vu, Trương Liệt vô thức liếc vào bên trong, vậy mà lại có phát hiện!
Là linh quả!”
Trương Liệt vô cùng phấn khích, vội vàng tiến vào khe nứt này, lấy linh quả ra!
Bên cạnh Trương Liệt, còn có một cô gái.
Cô gái này không được coi là xinh đẹp, nhưng cũng có thể coi là thanh tú, tóc ngắn, làn da màu lúa mì khỏe mạnh, cả người trông có vẻ hoang dã.
Nhìn dung mạo rất quen, chính là Lâm Na, cũng là Tu luyện giả của thành phố Lâm Hải, cùng Lý Dương đến đảo.
Lâm Na và Trương Liệt có mối quan hệ khá tốt, lần này hai người cũng cùng nhau hành động.
“Anh Trương Liệt, vậy mà có đến tận hai quả linh quả.” Lâm Na rất vui mừng.
Phát hiện ra hai quả, cô và Trương Liệt vừa vặn mỗi người một quả.
Hai người rất kinh ngạc, lại rời khỏi khe nứt.
Nhưng vừa rời đi thì lại có mấy bóng người từ xa chạy đến, rõ ràng phát hiện ra động tĩnh bên này.
Hai người Trương Liệt và Lâm Na vô duyên vô cớ tiến vào khe nứt, chắc chắn là có phát hiện.
“Trương Liệt… Tháo ba lô xuống, chúng tôi kiểm tra một chút.”
“Kiểm tra xong sẽ cho anh đi, hy vọng anh hợp tác cho tốt, chúng tôi không muốn động thủ đâu!”
Những người tới tổng cộng có bốn Tu luyện giả, trong đó có hai người ở Huyền cấp đỉnh phong! Trương Liệt không phải đối thủ của bọn họ.
“Chết tiệt!”
Sắc mặt của Trương Liệt vô cùng khó coi, anh ta vất vả lắm mới có chút thu hoạch, không ngờ vừa thu hoạch được đã bị những Tu luyện giả khác phát hiện!
“Anh Trương Liệt, chúng ta phải làm sao đây?” Lâm Na đứng bên cạnh anh ta, sốt ruột hỏi.
Vừa mới thu hoạch được mà đã mất, ai có thể cam tâm cơ chứ?
Vẻ mặt của Trương Liệt vô cùng khó coi, anh ta trầm giọng nói: “Tô Cường, linh quả là do tôi phát hiện ra, là cơ duyên của chúng tôi, các anh cướp đoạt như vậy là vi phạm quy tắc của Thiên Nguyên Cung!”
Đều là Tu luyện giả với nhau, cơ duyên ai tìm thấy là của người đó, không được vô cớ cướp đoạt của người khác.
“Trương Liệt, ai nói linh quả này là do các anh phát hiện ra? Rõ ràng là chúng tôi nhìn thấy trước.”
“Đúng vậy, chúng tôi đã nhìn thấy, chỉ là anh nhanh tay lấy trước mà thôi!”
“Trương Liệt, đừng nói nhảm nữa, không giao ra thì chúng tôi sẽ động thủ đó.”
Tô Cường và những người khác không khách khí nói.
Không gian di tích này không có camera giám sát, ai có thực lực mạnh hơn thì linh quả chính là do người đấy tìm được trước.
Không có cách nào chứng minh, cho nên, dù biết quy tắc của Thiên Nguyên Cung thì vẫn có những tranh chấp xuất hiện!
Tất nhiên, tranh chấp thì tranh chấp, nhưng không được phép giết người. Một khi giết người, Thiên Nguyên Cung chắc chắn sẽ điều tra nghiêm ngặt.