Chương 174 Phân thân bạch tuộc là thứ rác rưởi 1
Thứ tiếng phát ra từ khuôn mặt rất kỳ lạ, không phải tiếng Hán, tiếng Anh gì cả, nhưng Lý Dương vẫn hiểu ngay ý nghĩa của lời nói này.
Lúc này Lý Dương cũng từ từ bình tĩnh lại sau sự kinh ngạc vừa rồi, trong mắt hắn tràn đầy vẻ cảnh giác, nói: “Ông là ai? Tại sao ông lại ở đây? Còn nữa, Khai Linh cảnh ông vừa nói… là gì?”
Thứ trước mắt dường như là một sinh mệnh, nhưng hình thức tồn tại lại hơi kỳ quái.
Tuy nhiên, trước đó đã biết đến một sinh mệnh kỳ lạ như cây Thế giới nên khả năng tiếp nhận của hắn vẫn khá tốt.
Sinh mệnh kỳ lạ có sừng và mắt dọc trước mắt nhìn Lý Dương, dường như muốn nhìn thấu điều gì đó trên người Lý Dương.
Ánh mắt ông ta lại nhìn về phía gốc cây màu trắng bên cạnh Lý Dương, ánh mắt đột nhiên thay đổi.
“Ngươi luyện hóa cây Thế giới rồi á?”
Trong cảm ứng của sinh mệnh này, màng mỏng của cây Thế giới đã biến mất, hơn nữa cây Thế giới đã trở thành vật có chủ.
Lý Dương không nói gì, lúc này trong lòng hắn lại thầm nghĩ: “Chẳng lẽ cây Thế giới này có quan hệ với sinh mệnh kỳ lạ trước mặt?”
Hiển nhiên cả hai đều có tâm tư riêng.
Tuy nhiên, lúc này trong lòng Lý Dương cũng càng thêm bình tĩnh.
Nếu sinh mệnh kỳ lạ trước mặt có thể làm gì hắn, thì đoán chừng cũng sẽ không nói nhảm nhiều như vậy, mà sẽ trực tiếp ra tay.
Mới vừa rồi, mặc dù khuôn mặt khổng lồ dài trăm mét kia trông rất chấn động, nhưng thực tế ngoại trừ cảm nhận được một tia uy áp, thì hắn không cũng có cảm giác gì khác.
Hơn nữa, hắn nhạy bén nhận ra rằng, tinh thạch màu đen bị vỡ này hẳn có hạn chế đối với sinh mệnh này.
Cho nên, hắn suy đoán sinh mệnh trước mắt hẳn là không thể làm gì hắn.
“Sinh mệnh trong không gian di tích…” Lý Dương đang suy nghĩ về nguồn gốc của sinh mệnh chưa biết trước mặt.
Thấy Lý Dương không nói gì, cuối cùng sinh mệnh có sừng và mắt dọc cũng thỏa hiệp.
Ông ta hừ lạnh một tiếng, nói: “Nhóc con, cây Thế giới là ta để lại, ngươi đã luyện hóa, thì nên cảm ơn ta mới phải.”
Trong lòng ông ta có chút bực bội.
Một con kiến hôi Khai Linh cảnh mà thôi, bình thường ông ta hoàn toàn không thèm nhìn, cho dù mạnh hơn gấp nghìn, gấp chục nghìn lần, ông ta cũng chẳng để tâm.
Nhưng mà hiện tại, con kiến hôi này còn dám này nọ với ông ta, thế mà còn phớt lờ câu hỏi của ông ta.
“Cây Thế giới là ông để lại?” Trong lòng Lý Dương khẽ động, dò hỏi.
Lúc này trong lòng hắn đột nhiên mừng rỡ.
Thực tế, hắn vẫn luôn có một loại lo lắng.
Nhìn màng mỏng của cây Thế giới, rõ ràng là có người nào đó bố trí, hắn vô tình phá vỡ luyện hóa, nếu người để lại cây Thế giới kia đến, phát hiện ra thì tình cảnh của hắn chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.
Hiện tại nếu là sinh mệnh kỳ lạ trước mắt để lại, thì có nghĩa việc nguy hiểm này đã trực tiếp không còn nữa.
“Ngươi có biểu cảm gì vậy? Rất vui vẻ sao?”
Rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của Lý Dương, sinh mệnh kỳ lạ hừ lạnh một tiếng.
Lúc này Lý Dương mới nói: “Không có, đối với… Cây Thế giới ông để lại, tôi rất cảm kích.”
Nếu không có cây Thế giới thì sẽ không có phân thân bạch tuộc, cũng sẽ không có một loạt sự việc sau này.
Như vậy hắn cũng chưa chắc có thể đạt đến Vương cấp, hiện tại Lý Quốc Hải và Triệu Nhu cũng chưa chắc có thể có được thuốc kháng ung thư.
Vì vậy, trong lòng hắn vẫn rất cảm kích đối với người để lại cây Thế giới.
Sinh mệnh kỳ lạ nghe Lý Dương nói, thái độ cũng tốt hơn một chút, ông ta đột nhiên hỏi: “Ngươi luyện hóa cây Thế giới từ khi nào?”
Ông ta ở trong không gian di tích này không biết bao lâu, vừa mới ra ngoài, không xác định được Lý Dương luyện hóa từ khi nào.
Nghe vậy, Lý Dương thành thật nói: “Luyện hóa đã gần một tháng rồi.”
Nghe Lý Dương nói vậy, sắc mặt sinh mệnh kỳ lạ đột nhiên thay đổi: “Vậy ngươi đã dựng dục phân thân chưa?”
Lý Dương gật đầu, nói: “Dựng dục rồi, chính là cái này.”
Hắn chỉ vào phân thân bạch tuộc bên cạnh.
Sinh mệnh kỳ lạ lập tức ngây người, trong mắt lộ ra vẻ khó có thể tin, chỉ vào phân thân bạch tuộc, giọng nói run rẩy nói: “Ngươi dùng cây Thế giới dựng dục sinh mệnh cho ngươi, ngươi lại dựng dục ra cái thứ rác rưởi tám tu vô dụng này?”
Giọng ông ta run rẩy, nghe có vẻ như có chút tuyệt vọng.
Phân thân tám xúc tu: “???”
Lý Dương gật đầu, không nói thêm gì.
Vẻ mặt sinh mệnh kỳ lạ tuyệt vọng, nói: “Xong rồi, không còn cơ hội nào nữa rồi.”
Ông ta nhìn Lý Dương, lại giận dữ nói: “Tên nhóc ngươi có biết cây Thế giới quý giá đến mức nào không? Một khi xuất hiện, không biết bao nhiêu cường giả trong vũ trụ sẽ điên cuồng cướp đoạt, thế mà ngươi lại dựng dục ra cái thứ rác rưởi này, sinh mệnh không có bất kỳ thiên phú nào, lãng phí, quá lãng phí.”
Ông ta vừa đau lòng vừa tuyệt vọng.
Lý Dương nhìn sinh mệnh kỳ lạ này, hơi suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: “Ông nói dựng dục sinh mệnh có thiên phú là có ý gì?”
Hiện tại, trong hiểu biết của Lý Dương, chuyện tu luyện chính là hấp thu linh lực.
Có thiên phú chẳng lẽ là hấp thu linh lực nhanh hơn sao?
Sinh mệnh kỳ lạ mắng chửi một hồi, cuối cùng thở dài một hơi, nói: “Sinh mệnh có thiên phú đương nhiên là có thể trợ giúp tu luyện, bây giờ tuổi của ngươi đã lớn như vậy, một chút pháp tắc cũng không lĩnh ngộ được, có thể thấy thiên phú tu luyện rất yếu, mà phân thân tám xúc tu này của ngươi, ta cũng không nhìn ra bất kỳ thiên phú nào.”
Nghe vậy, trong lòng Lý Dương có chút kỳ quái, hiện tại hắn mười tám tuổi, Vương cấp, đây chính là Tu luyện giả Vương cấp trẻ tuổi nhất trên Trái Đất! Kết quả đến miệng sinh mệnh kỳ lạ trước mắt, lại thành tuổi đã lớn như vậy? Thiên phú tu luyện rất yếu?