← Quay lại trang sách

Chương 210 Trơ tráo

Cảm nhận được uy năng này, trong lòng Lý Dương khẽ động: “Đây chính là Pháp tắc Lôi điện sao?”

Lúc này, hắn thực sự cảm nhận được một tia dao động lôi điện trong hư không, hắn chỉ cần gia trì một chút dao động lôi điện này vào đòn tấn công của mình, uy năng công kích của hắn sẽ gia tăng rất nhiều!

Trong cảm ứng của hắn, Pháp tắc Lôi điện là một nguồn năng lượng vô cùng cuồng bạo giữa trời đất, nguồn gốc của nó vô tận, dường như không nơi nào không có nó.

Mà bây giờ hắn chỉ mới chạm đến một chút.

Nếu hắn có thể nắm giữ nó hoàn toàn, ước tính thực lực của hắn có thể đạt đến mức hủy trời diệt đất!

Nguồn gốc lôi điện vô tận, tràn ngập khắp hư không, Lý Dương chỉ có thể cảm nhận được một tia.

Nhưng chỉ một tia này thôi đã khiến thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều!

“Mười phút cảm nhận được một tia Pháp tắc Lôi điện, tốc độ lĩnh ngộ của phân thân Lôi Tinh thú này chỉ ở mức bình thường thôi.”

Hồn Mặc chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra được Lý Dương đã lĩnh ngộ được một tia Pháp tắc Lôi điện, ông ta mỉm cười: “Thế nào? Cảm nhận được pháp tắc là như thế nào rồi chứ?”

“Ừm.” Lý Dương gật đầu, hắn suy nghĩ một chút, nói: “Hồn Mặc, bây giờ tôi có thể đột phá đến Pháp Tắc cảnh không?”

“Nào có dễ như vậy?”

Nghe vậy, Hồn Mặc lập tức trợn trắng mắt, nói: “Muốn đột phá đến Pháp Tắc cảnh, không chỉ đơn giản là lĩnh ngộ được một tia pháp tắc, ngươi cần phải đạt đến một mức độ nhất định. Tuy nhiên… với thiên phú phân thân Lôi Tinh thú của ngươi, chậm nhất là một tháng nữa ngươi có thể thử đột phá rồi.”

Rất nhiều người sẽ vô tình chạm đến pháp tắc, giống như chọn bừa trúng đáp án một câu trắc nghiệm nhưng không hiểu rõ nguyên lý của nó.

Chỉ khi thực sự chuyển hóa thành của mình, hiểu rõ hoàn toàn, như vậy mới có thể thực sự bước vào Pháp Tắc cảnh!

“Một tháng sao?” Lý Dương gật đầu, thời gian này không dài, hắn yên tâm lĩnh ngộ từ từ là được. …

Tiếp theo, Lý Dương yên tâm lĩnh ngộ pháp tắc, mà vào ngày thứ hai hắn lĩnh ngộ Pháp tắc Lôi điện, Lý Quốc Hải và Triệu Nhu đều đã thành công đạt đến Vương cấp!

“Đây chính là lăng không phi hành sao?”

Sắc mặt Lý Quốc Hải rất kích động, hưng phấn, toàn thân ông lơ lửng trong hư không.

Trong lòng ông lúc này đang cảm thấy vô cùng kích động!

Triệu Nhu bên cạnh cũng vậy.

Trở thành Tu luyện giả Vương cấp là điều bọn họ hoàn toàn không dám nghĩ tới.

Lý Dương mặt đầy nụ cười.

“Cha mẹ đều đã là Vương cấp rồi, bây giờ cũng không cần lo lắng nguy hiểm gì nữa.”

Trên toàn Trái Đất này chỉ có khoảng hai mươi người có thể gây ra mối đe dọa cho cha mẹ hắn mà thôi!

“Cộc cộc cộc!”

Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến.

Triệu Nhu đi mở cửa, người đi vào là Triệu Càn Hành, Triệu Khôn và mấy người khác.

Nhìn thấy lão già trơ tráo Triệu Càn Hành này, nụ cười trên mặt Lý Dương biến mất đôi chút.

Hắn biết, trước đó khi tin tức hắn “chết” trong không gian di tích truyền ra, Triệu Càn Hành này trực tiếp lựa chọn rời khỏi thành phố Lâm Hải.

Hành động này đương nhiên khiến trong lòng Lý Dương càng thêm ghét bỏ ông ta.

Liếc nhìn Triệu Càn Hành, Lý Dương thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Lý Quốc Hải, nói: “Cha, bây giờ cha đã đột phá đến Vương cấp rồi, con đã đổi một bộ kiếm pháp, để con giảng giải cho cha một chút.”

Lý Quốc Hải nghe Lý Dương nói xong, trong lòng ông hiểu rõ tại sao Lý Dương lại nói như vậy, ông cười gật đầu, nói: “Được.”

Hai cha con đi ra phía sau, lúc này trên mặt Triệu Càn Hành rõ ràng lộ ra một tia kinh ngạc, nói: “Tiểu Nhu, vừa nãy Lý Dương nói Quốc Hải đạt Vương cấp là có ý gì?”

Mấy ngày hôm nay, ông ta cũng biết Lý Quốc Hải và Triệu Nhu đã nuốt linh quả, không ngừng nâng cao thực lực.

Triệu Nhu nhẹ giọng nói: “Cha, con và anh Hải giờ đã đột phá đến Vương cấp rồi.”

“Vương cấp…”

Nhận được câu trả lời xác thực, trong lòng Triệu Càn Hành chấn động.

Vương cấp, tồn tại như tiên trên cõi đời.

Đứa con gái năm xưa bị ông ta đuổi ra khỏi nhà, cùng với người con rể Lý Quốc Hải mà ông ta không coi ra gì đều đã đạt đến cấp bậc này rồi sao?

Trong nhất thời, Triệu Càn Hành không biết cảm giác trong lòng mình là gì.

“Nếu như năm đó mình cứu Lý Quốc Hải… thì chắc giờ Tiểu Tường cũng có thể đạt đến Vương cấp rồi.” Triệu Càn Hành lại không nhịn được nghĩ như vậy, trong lòng hối hận.

Lý Dương đã có được rất nhiều linh quả trong không gian di tích trước đó, Tam văn kim quả giúp nâng cao thực lực, quả Tử Kim giúp đột phá đến Vương cấp…

Tất cả mọi người đều thấy được những thứ này.

Bây giờ, rõ ràng Lý Quốc Hải và Triệu Nhu nhờ sự giúp đỡ từ linh quả của Lý Dương, hai người bình thường được gắng gượng kéo lên Vương cấp!

Còn Triệu Tường là Tu luyện giả, nếu như nhà họ Triệu và Lý Quốc Hải có quan hệ tốt thì ông ta hoàn toàn có thể mở lời xin Lý Dương vài linh quả, chuyện Triệu Tường đột phá đến Vương cấp sẽ dễ như trở bàn tay!

Trong lòng hối hận, Triệu Càn Hành chỉ có thể nhẫn nhịn, ông ta mặt mày tươi cười, nói: “Tốt, tốt, Lý Dương là người có bản lĩnh, Tiểu Nhu, con và Quốc Hải quả thật đã sinh được một đứa con trai tốt.”

Nói xong, Triệu Càn Hành không nhịn được nói: “Tiểu Nhu, con có thể hỏi Lý Dương xem còn linh quả không? Cháu trai con là Triệu Tường giờ có thực lực Địa cấp, trước đó vì thực lực không đủ mà gặp phải nguy hiểm lớn, suýt nữa thì chết. Nếu như thực lực của Triệu Tường có thể được tăng cường một chút, không cần Vương cấp, chỉ cần tăng đến Thiên cấp là được…”

Triệu Càn Hành không biết xấu hổ nói, hồi nhỏ người cô Triệu Như từng chăm sóc Triệu Tường, lúc này Triệu Càn Hành lại đánh bài tình cảm.

“Tiểu Tường gặp nguy hiểm lớn? Suýt chết?”