Chương 227 Đột phá! Pháp Tắc cảnh! 1
Những thành phố bị phá hủy, vô số người chết, tất cả đều hiện ra trước mắt Chu Dao, trước thảm họa này, sinh mệnh quá đỗi mong manh.
Lý Dương vẫn luôn ở tuyến đầu chiến đấu với những con quái thú khổng lồ, còn có cả sự tồn tại của người ngoài hành tinh cường đại, trong lòng cô luôn thấp thỏm lo âu, sợ Lý Dương gặp chuyện không may.
Nghe vậy, Lý Dương nhìn Chu Dao, nói: “Thật không?”
“Ừm, thật.” Chu Dao gật đầu thật mạnh.
“Được.”
Lý Dương nhẹ nhàng ôm cô, nói: “Nếu như thảm họa này kết thúc, anh sẽ cưới em.”…
Thời gian trôi qua nhanh chóng, mặc dù Thẩm Huyền ám sát Kim Mạc Lạp thất bại, nhưng Kim Mạc Lạp cũng không còn xuất hiện trên Trái Đất nữa, không biết đã trốn đi đâu.
Một ngày… hai ngày…
Sinh vật biến dị đại dương liên tục tăng lên, không chỉ thành phố Thanh Vô, thậm chí còn có những thành phố khác cũng bị tấn công.
Mọi người đều phối hợp di chuyển vào trong lục địa. Các quốc gia đều vận hành hiệu suất cao, thực phẩm, nước uống, v. v. đều được kiểm soát chặt chẽ, nghiêm cấm mọi hành vi tăng giá! Nếu không sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc!
Gần như tất cả mọi người đều trong tình trạng căng thẳng, trong lòng hoảng sợ.
Và dưới áp lực mạnh như này, mọi người gần như đều tập trung sự chú ý vào những tu luyện giả trong video kia, nhìn những tu luyện giả đó tiêu diệt từng sinh vật biến dị đại dương!
Trong số đó, người được chú ý nhiều nhất là Lý Dương.
“Thực lực của Lý Dương đại nhân quá mạnh mẽ! Bất kỳ sinh vật biến dị đại dương nào cũng không phải là đối thủ của cậu ấy!”
“Tôi nghe được tin, thực lực của Lý Dương đại nhân đã ở Vương cấp đỉnh phong, là cường giả thứ hai trên toàn Trái Đất!”
Với việc Lý Dương liên tục xuất hiện, thông tin về thân phận của hắn chắc chắn không thể che giấu được.
Nhiều người trên Trái Đất điên cuồng tôn sùng Lý Dương, lúc này, khi phải đối mặt với thảm họa lớn, trước nguy cơ tử vong, mọi người rất cần một chỗ dựa tinh thần.
Lý Dương cũng không ngờ tới, hắn lại trở thành người được chú ý nhiều nhất trên mạng.
Tất nhiên, hắn cũng không mấy quan tâm.
Bản thể của hắn đang đi khắp nơi, liên tục chém giết, còn phân thân Lôi Tinh thú thì vẫn luôn ẩn núp, âm thầm lĩnh ngộ.
Chớp mắt đã trôi qua hai mươi ngày!…
“Gào!”
Trong một thành phố, vô số sinh vật biến dị đại dương gầm thét.
Lý Dương liên tục đánh giết, cuối cùng tất cả sinh vật biến dị trong thành phố đều chết, nhưng bên trong thành phố cũng để lại từng dãy xác chết.
“Lại một thành phố bị phá hủy…”
Trong mắt Lý Dương tràn đầy sốt ruột: “Hai mươi mốt ngày rồi.”
Lúc này trên mặt hắn cũng lộ vẻ lo lắng.
Theo lý thuyết, đột phá đến Pháp Tắc cảnh trong vòng một tháng là rất ngắn, nhưng bây giờ mỗi một ngày trôi qua, đều có người chết, hắn có thể đột phá sớm hơn ngày nào, liền sẽ có nhiều người hơn trên Trái Đất được sống sót.
“Hồn Mặc, tôi lĩnh ngộ pháp tắc Lôi điện đến mức nào rồi?” Lý Dương không nhịn được hỏi.
Nghe vậy, Hồn Mặc nhàn nhạt nói: “Đột phá được thì tự nhiên sẽ đột phá, Lý Dương, ngươi đừng tự mình gánh vác hết áp lực của Trái Đất, những người trên Trái Đất này chết cũng không phải trách nhiệm của ngươi, đừng quá áp lực.”
“Sao tôi có thể không áp lực?” Lý Dương cười khổ.
Cho dù hắn không phải thánh mẫu, nhưng mỗi ngày đối mặt với cái chết của vô số sinh mệnh trên Trái Đất, hắn thực sự không thể nào thờ ơ không chút động lòng.
Hít sâu một hơi, hắn miễn cưỡng đè nén cảm xúc trong lòng xuống.
“Tôi không thể nôn nóng, càng nôn nóng càng ảnh hưởng đến việc lĩnh ngộ pháp tắc.”
Ánh mắt Lý Dương nhìn về bốn phía thành phố, tìm kiếm người sống sót.
Ánh mắt hắn nhìn về một nơi, nơi đó có hai bóng người nhỏ bé đang sợ hãi trốn ở một góc tường.
Đây là một đôi anh em, cậu bé trông có vẻ không quá mười tuổi, cô bé chỉ khoảng ba, bốn tuổi, lúc này người anh đang ôm chặt lấy em gái.
Còn cách họ không xa, một cặp vợ chồng trung niên bị đồ vật đè lên, đã mất đi khí tức sinh mệnh. Nhìn qua có vẻ là đã chết vì cố gắng chặn một vật gì đó bay tới.
Trước thảm họa, sinh mệnh quá mong manh.
Những cảnh tượng như thế này, Lý Dương không biết đã nhìn thấy bao nhiêu lần.
Thấy Lý Dương bay tới, trên mặt hai anh em lập tức lộ vẻ sợ hãi.
“Không sao rồi.” Lý Dương dời đồ vật ở góc tường, cứu hai anh em ra.
Hắn trực tiếp bế họ vào lòng, chuẩn bị đưa họ đến nơi có người sống sót.
“Anh là… Lý Dương đại nhân sao?” Cô bé có chút sợ Lý Dương, không dám nói chuyện, còn cậu bé nhìn Lý Dương, cố lấy hết dũng khí nói.
“Là tôi.” Lý Dương gật đầu.
Cậu bé nói: “Nhiều người đều nói Lý Dương đại nhân có thể giết chết những con quái vật đáng sợ kia, có thật không?”
Trong mắt trong suốt của cậu bé ánh lên ánh sáng, nhìn Lý Dương, dường như muốn một câu trả lời.
Cậu bé biết, bố mẹ mình đã chết, là bị những con quái vật đáng sợ kia giết chết.
Sau này những con quái vật đáng sợ kia có thể sẽ giết chết cậu bé và em gái.
“Thật.”
Lý Dương nhìn cậu bé, khẳng định nói: “Tôi nhất định có thể giết chết những con quái vật kia.”
Hắn đưa hai đứa trẻ đến nơi có người sống sót, nhìn thoáng qua đống đổ nát bên dưới, tiếp tục tìm kiếm cứu nạn.
Mà sau khi tìm kiếm cứu nạn xong, thân thể Lý Dương đột nhiên khựng lại. …