Chương 598 Phệ Kim trùng vô địch! 2
“Đại ca, em giúp anh hỏi một chút.”
Sau khi truyền âm với Thẩm Huyền, Lý Dương nhìn về phía Tông chủ Thú Nguyên Tông Lãnh Võ, cười nói: “Lãnh Võ Tông chủ, ta có một chuyện muốn nhờ.”
“Hả? Lý Dương ngươi nói đi.” Nghe Lý Dương nói, Lãnh Võ trực tiếp nói: “Chỉ cần ta có thể làm được.”
Lý Dương mỉm cười nói: “Không biết bên chỗ Lãnh Võ Tông chủ có cỏ Khải Hồn không?”
“Cỏ Khải Hồn?” Lãnh Võ cẩn thận suy nghĩ một chút.
Đúng lúc này, vị Thần Minh lúc trước phụ trách di tích ở hành tinh Thiên Lộ ở bên cạnh Lãnh Võ kia nói: “Tông chủ, lúc trước bên trong di tích ở hành tinh Thiên Lộ có xuất hiện cỏ Khải Hồn, hiện tại đang đặt ở trong bảo khố của tông phái.”
Nghe được vị Thần Minh kia nói, Lãnh Võ gật gật đầu, nói: “Liệt Khảm, ngươi đi vào trong bảo khố mang cỏ Khải Hồn kia tới.”
“Vâng, Tông chủ.” Thần Minh Liệt Khảm gật gật đầu, trực tiếp rời đi.
“Lý Dương, chúng ta uống trước, trong chốc lát cỏ Khải Hồn sẽ được đưa đến tay của ngươi.” Lãnh Võ cười nói.
“Tạ ơn Lãnh Võ Tông chủ.” Lý Dương cảm tạ.
Lãnh Võ Tông chủ này nhiệt tình, hào phóng với một vị thiên tài như hắn như vậy, ai có thể nghĩ đến đây vậy mà lại là một vị dị tộc, một vị dị tộc không có lúc nào là không muốn diệt trừ Lý Dương.
“Ha ha, việc nhỏ.” Lãnh Võ Tông chủ cười to nói.
Lúc này Thẩm Huyền nghe nói như thế, trong mắt cũng có một tia kích động.
Cỏ Khải Hồn sắp tới tay, vợ của ông ấy sắp sống lại.
“Lý Dương, cám ơn.” Thẩm Huyền truyền âm cảm tạ.
“Đại ca, giữa chúng ta không cần nói cảm ơn.” Lý Dương truyền âm nói. …
Mà trong lúc Lý Dương và Lãnh Võ Tông chủ nói xong chuyện cỏ Khải Hồn, lúc này bên ngoài Thú Nguyên Tông.
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Từng bóng người không ngừng xuất hiện, một số người cầm đầu, trên người mỗi người đều tản ra dao động cường đại cực kỳ.
Những người này thế mà đều là Thần Minh, hơn nữa còn vượt xa Thần Minh phổ thông!
“Lạc Vũ, toàn bộ cường giả đã vào vị trí của mình!”
“Lần này Thú Nguyên Tông nhất định sẽ không ai có thể trốn thoát.”
Có hai vị Thần Minh nói.
Xem dao động khí tức trên người bọn họ rõ ràng cũng rất cường đại, ít nhất cũng là Thần Minh bốn hệ, nhưng mà lại nhìn về phía một vị thanh niên cầm đầu.
Vị thanh niên kia mặc khải giáp màu tím, trên mặt còn có bí văn màu tím, thậm chí sau lưng còn có một một đôi cánh.
Dao động trên người anh ta cũng là Thần Minh bốn hệ, nhưng mà hiển nhiên là người cầm đầu trong rất nhiều cường giả.
“Được.” Thanh niên Lạc Vũ gật gật đầu, khóe miệng lộ ra một tia lạnh nhạt.
“Thú Nguyên Tông này tụ tập lượng lớn dị tộc, lần này sau khi diệt trừ công lao của mọi người cũng sẽ không ít.”
“Ha ha, Lạc Vũ, có thể phát hiện bên này đều là công lao của ngươi.”
“Không có ngươi, còn không biết Thú Nguyên Tông này sẽ ẩn nấp bao nhiêu năm.”
“Lạc Vũ ngươi có số mệnh nghịch thiên, mới vừa đột phá trở thành Thần Minh bốn hệ, từ chiến trường trở về, liền phát hiện sự khác thường của Thú Nguyên Tông này, theo ta, công lao này nhất định là của ngươi.”
“Tông chủ Thú Nguyên Tông là Thần Minh ba hệ, ngoài ra còn có hai mươi mấy vị Thần Minh phổ thông, công lao lớn như vậy, có bao nhiêu người có thể so sánh được chứ?”
Trong lời nói của mọi người ở đây rõ ràng đều có vẻ khen tặng, bọn họ biết sự khủng bố của thanh niên trước mắt này.
Thực lực cũng không phải là đứng đầu, nhưng mà, bối cảnh của người này lại đủ để cho toàn bộ Thần Minh ở đây đều vô cùng lấy lòng.
Đối mặt với sự khen tặng của mọi người, sắc mặt Lạc Vũ bình tĩnh, những lời nói như vậy anh ta đã nghe rất nhiều lần, từ lâu đã tập mãi thành quen.
Ngoại trừ gần đây Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc xuất hiện hai vị thiên tài, lúc trước anh ta chính là thiên tài cường đại nhất, hơn nữa bối cảnh so với Hỗn Hư và Lý Dương không biết mạnh hơn bao nhiêu.
Lúc này Lạc Vũ nhìn về phía một người bên cạnh, mỉm cười nói: “Hàn Vẫn, lúc trước thiên tài Lý Dương của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc các ngươi đi đến tộc Tinh Nguyệt và tộc Lôi Linh, có hai vị Thần Minh ba hệ dị tộc muốn giết hắn, kết quả đều tử vong. Lý Dương này chỉ ở Tinh Chủ cảnh, đã có hai vị Thần Minh dị tộc ba hệ vì hắn mà chết, công lao của Lý Dương này mới không thể khinh thường.”
“Ha ha, Lạc Vũ, những dị tộc này muốn ám sát Lý Dương, mà Thú Nguyên Tông này là ngươi phát hiện, hai người không có gì có thể so sánh được.”
Người đàn ông vạm vỡ mặc khải giáp màu đỏ Hàn Vẫn cười nói.
Ông ta nói như vậy ngược lại rất khéo đưa đẩy, không làm mất lòng Lạc Vũ.
Nghe được lời Hàn Vẫn nói, Lạc Vũ cười nhạt, cũng không nói thêm gì nữa.
Ánh mắt của anh ta nhìn về phía xa xa.
“Toàn bộ ẩn nấp! Phòng ngừa Thú Nguyên Tông phát hiện ra trước, chờ sau khi khống chế được cục diện rồi ra tay.”
Lạc Vũ lạnh nhạt nói: “Lần này, nhất định phải một lưới bắt hết Thú Nguyên Tông.”
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Vừa nói, mọi người ở đây liền đều biến mất không thấy. …