Chương 604 Chỗ dựa
Với thực lực như vậy, chỉ cần Lạc Vũ không giết hắn, vậy thì căn bản sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Nhân tộc tuy có Chúa tể, thậm chí có tồn tại vượt qua Chúa tể.
Nhưng theo những gì hắn biết, Thánh giới Võ Đạo Hồn Nguyên chỉ có một sự tồn tại vượt qua cả Chúa tể, cường giả cấp Chúa tể cũng không phải là quá nhiều.
Ngoài Chúa tể và tồn tại vượt qua Chúa tể, thì Tôn Liệt Đế quân và các Đế quân đỉnh cấp khác là mạnh nhất.
Những tồn tại đó, mới có thể được coi là cường giả đỉnh cấp thực sự của vũ trụ.
Lý Dương khao khát trong lòng: “Không biết sau này mình có thể trở thành một cường giả như vậy không?”
Hắn dựa vào nhiều phân thân, tương lai trở thành Thần Minh đỉnh cấp nhất không thành vấn đề, theo Hồn Mặc nói, hắn trở thành Đế quân bình thường cũng không phải chuyện gì khó.
Nhưng muốn tiếp tục tiến bộ, trở thành Đế quân đỉnh cấp nhất… điều này, Lý Dương không có nhiều tự tin.
Nói cho cùng, hắn hiện tại vẫn còn ở Tinh Chủ cảnh, cách Thần Minh tận hai cảnh giới lớn.
Những cấp độ đó, hiện tại hắn căn bản không thể tưởng tượng nổi.
“Hửm? Sư phụ tìm mình?”
Đang nói chuyện, đồng hồ của Lý Dương đột nhiên vang lên, hắn nhìn một chút, trực tiếp tiến vào thế giới ảo.
Lúc này, Đao Lục tông chủ đang đợi trong thế giới ảo, nhìn thấy Lý Dương, ông ta trực tiếp nói: “Lý Dương, về việc ngươi bị giam giữ, không chỉ Long Nham Đế quân biết, mà các Đế quân khác của Thánh Điện chúng ta cũng biết, ngươi đợi một chút, Đế quân của Thánh điện chúng ta sẽ lập tức liên hệ với bên Thánh giới Võ đạo Hồn Nguyên đó.”
Lúc này sắc mặt của Đao Lục tông chủ cũng không tốt lắm.
Lần này, Lạc Vũ kia thực sự quá đáng, chỉ riêng việc Lý Dương đã vượt qua bậc thang thứ mười hai con đường Thần Minh, là thiên tài yêu nghiệt do Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc bồi dưỡng thì cũng không thể bắt giữ hắn như gian tế dị tộc thế được.
Tuy nhiên, bối cảnh của Lạc Vũ kia quá lớn, ông ta cũng không có cách nào, nên đã trực tiếp báo cáo cho mấy vị Đế quân.
“Cảm ơn sư phụ.” Nghe vậy, Lý Dương gật đầu.
Hắc Húc chỉ báo cáo cho Long Nham Đế quân, trong thời gian ngắn như vậy, hiện tại Đao Lục tông chủ nói mấy vị Đế quân khác đều biết, không cần nói cũng biết, chắc chắn là do Đao Lục tông chủ báo cáo lên.
“Ngươi đã biết thân phận của Lạc Vũ?” Nhìn dáng vẻ của Lý Dương, Đao Lục tông chủ hỏi.
Lý Dương gật đầu nói: “Vâng, đệ tử vừa mới biết.”
“Ừm, Tôn Liệt Đế quân sau lưng Lạc Vũ kia rất mạnh, đủ để xếp vào hàng đầu trong nhân tộc chúng ta. Nhưng Lạc Vũ không đại diện cho Tôn Liệt Đế quân, có Đế quân của Thánh Điện chúng ta ra mặt, ngươi hẳn là sẽ sớm được thả ra.” Đao Lục tông chủ nói.
Trong khi sư đồ hai người đang nói chuyện, các Đế quân của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc cũng đang nói về chuyện Lý Dương bị giam giữ.
“Lý Dương bị giam giữ? Người hạ lệnh là Lạc Vũ?”
“Lạc Vũ này thật to gan, Lý Dương tình cờ ở lại Thú Nguyên Tông, thế mà lại bị coi là gian tế, còn bị bắt giam!”
“Hừ! Lý Dương là một trong hai thiên tài mà Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc chúng ta coi trọng nhất hiện nay, Lạc Vũ chỉ vì nghi ngờ mà bắt giữ, đây là đang khiêu khích Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc chúng ta sao?”
Khi các Đế quân của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc biết được chuyện này thì vô cùng bất mãn.
Nếu là một thiên tài bình thường thì bắt cũng không sao, nhưng Lý Dương có thiên phú gì? Đối với thiên tài, càng là thế lực lớn thì càng được coi trọng, bởi vì, biết đâu thiên tài này có thể trở thành trụ cột cường giả tương lai của tộc quần!
Có không ít Đế quân e ngại Tôn Liệt Đế quân, nhưng Đế quân của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc thì không sợ. Bọn họ tra xét một chút về vị Côn Ngọc Đế quân phụ trách sự kiện Thú Nguyên Tông ở Thánh giới Võ đạo Hồn Nguyên, rồi đến tìm ông ta. …
“Lý Dương bị bắt giữ?”
“Được rồi, ta lập tức ra lệnh thả hắn ra.”
“Lạc Vũ này làm việc quả thực không đúng, ta sẽ dạy dỗ anh ta tử tế.”
Bị Đế quân của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc tìm tới tận cửa để phẫn nộ, sau khi Côn Ngọc Đế quân biết được chuyện gì đã xảy ra thì chỉ đành liên tục cam đoan đảm bào, lúc này mới khiến nhóm Đế quân của Thánh điện rời đi.
Trong cung điện khổng lồ nguy nga, chỉ có Côn Ngọc Đế quân một mình im lặng ngồi trên vương tọa.
Ông ta lắc đầu, rất bất đắc dĩ: “Tại sao Lạc Vũ này lại giam giữ Lý Dương? Ghen tị với Lý Dương? Cho rằng Lý Dương cướp mất danh hiệu thiên tài đệ nhất của cậu ta?”
Ông ta thầm thở dài trong lòng: “Bất kể là nguyên nhân gì, chỉ vì Lý Dương xuất hiện ở Thú Nguyên Tông, liền muốn giam giữ Lý Dương, nghi ngờ Lý Dương là gian tế của dị tộc, Lạc Vũ này suy nghĩ quá chủ quan rồi.”
Nhìn lần này Lý Dương vừa bị giam giữ, đã có tận mấy vị Đế quân của Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc tới tìm ông ta, điều này rõ ràng cho thấy có bao nhiêu cường giả Đế quân quan tâm đến Lý Dương.
Cho dù Lạc Vũ có lai lịch đáng sợ phía sau, nhưng không có bất kỳ bằng chứng nào, chỉ dựa vào suy đoán chủ quan mà giam giữ Lý Dương, hành vi này rõ ràng là một hành vi ngu xuẩn.
“Sâm Nguyên.” Côn Ngọc Đế quân lên tiếng.
Xoẹt!
Trong cung điện, một bóng người trực tiếp xuất hiện, cung kính đứng: “Thưa sư phụ.”
Côn Ngọc Đế quân nói: “Thông báo cho Lạc Vũ, lập tức thả Lý Dương.”
“Vâng.” Thần Minh Sâm Nguyên lập tức đáp. …
Trong lãnh thổ Thú Nguyên Tông, Lạc Vũ đang lục soát, đột nhiên một bóng người bay tới.
“Sâm Nguyên, có chuyện gì vậy?” Nhìn người đến, Lạc Vũ hỏi.
“Lạc Vũ, vừa rồi ta nhận được lệnh của sư phụ, người nói lập tức thả Lý Dương.” Sâm Nguyên mở miệng nói.
“Thả Lý Dương?”
Nghe Sâm Nguyên nói, Lạc Vũ hơi nhíu mày. Anh ta biết sư phụ của Sâm Nguyên chính là Côn Ngọc Đế quân, người phụ trách việc tiêu diệt Thú Nguyên Tông lần này.
Tuy nhiên, anh ta cũng không phản bác gì, thản nhiên nói: “Nếu như Côn Ngọc Đế quân đã ra lệnh, vậy thì thả Lý Dương đi.”