← Quay lại trang sách

Chương 716 Tuyệt vọng 1

Tất cả cả mọi ở đây đều bị lời nói của Lý Dương làm cho kinh sợ, nhìn sắc mặt âm trầm của Mặc Hiên kia, lại nơm nớp lo sợ, lo lắng lửa giận của anh ta sẽ lan đến trên người mình.

“Láo xược!”

Mà ở bên cạnh Mặc Hiên, Mặc Nhàn kia cũng bị lời nói của Lý Dương làm cho kinh ngạc một chút, sau đó anh ta tức giận nói: “Mộc Hư, ngươi là cái thá gì, dám nói như vậy với đại ca của ta?”

Lý Dương nhìn Mặc Hiên, bình tĩnh nói: “Không có nghe thấy lời nói của ta sao? Ta nói, ngươi đem thần khí trên người ra bồi thường, ta cũng có thể không truy cứu chuyện của ngươi.”

Chiến đao trên lưng Mặc Hiên, hiển nhiên là một món thần khí.

Hiện tại hắn có nhiều phân thân, chỉ có bản thể là tập hợp đủ trọn vẹn thần khí, thật sự mà nói, bây giờ hắn đang rất thiếu binh khí.

“Mộc Hư này thật là lớn gan, đến bây giờ còn không sợ hãi.”

Cách đó không xa, cô gái Linh Nguyệt tộc Hồ Nhân lắc đầu nói: “Hắc Thuẫn sư huynh, em nói anh đừng mở miệng, hiện tại xem ra là hoàn toàn chính xác rồi. Vừa rồi nếu anh mở miệng, Mặc Hiên kia nhất định sẽ ghi hận anh.”

Xem khuôn mặt Mặc Hiên lúc này vô cùng âm trầm, hiển nhiên đã hoàn toàn tức giận với Mộc Hư.

Lúc này, có ai dám nói chuyện giúp Mộc Hư, chắc chắn sẽ bị lửa giận của Mặc Hiên liên lụy đến.

Hắc Thuẫn không nói gì, sau một lúc lâu bỗng nhiên nói: “Anh tin tưởng Mộc Hư hẳn là có con bài chưa lật?”

“Con bài chưa lật gì?”

Cô gái tộc Hồ Nhân Linh Nguyệt nhíu mày nói: “Chẳng lẽ hắn cũng có người giúp đỡ? Hay là thực lực của hắn rất mạnh? Có thể địch lại Mặc Hiên?”

Này kỳ thật có khả năng, nhưng mà khả năng này quá nhỏ.

“Hãy chờ xem, theo em thấy, Mộc Hư này chỉ là cảm thấy ở đây có nhiều người, Mặc Hiên không dám ra tay với hắn.” Cô gái tộc Hồ Nhân Linh Nguyệt bình tĩnh nói: “Nhưng mà mặc kệ thế nào, chúng ta không có đứng ra, cho nên không có liên quan gì đến Mộc Hư này, bất kể hắn có kết cục gì, cũng không liên quan đến chúng ta.”

Mọi người đang nhìn, lúc này sắc mặt Mặc Hiên quả thật vô cùng âm trầm.

“Tốt lắm, Mộc Hư, ta thừa nhận ngươi đã chọc giận ta.”

Sắc mặt Mặc Hiên âm trầm, nhìn chằm chằm Lý Dương nói: “Hiện tại ta muốn cho ngươi cảm nhận một chút lửa giận khi chọc giận một vị Thần Minh!”

Ầm!

Lúc này Mặc Hiên cũng không nói nhảm nữa, trên người hoàn toàn bộc phát ra uy thế khủng bố thuộc về Thần Minh hai hệ, trực tiếp bao phủ lấy Lý Dương.

“Ra tay!”

“Rốt cuộc Mộc Hư có con bài chưa lật gì? Dám to gan như vậy.”

“Ta cảm thấy Mộc Hư nhất định là ẩn tàng thực lực.”

“Ta cũng thấy vậy, nhưng cho dù che giấu thế nào, Mộc Hư cũng chỉ là một vị Thế Giới cảnh, thực lực của hắn địch lại Thần Minh phổ thông gần như đã là cực hạn, hoàn toàn không có khả năng là đối thủ của Mặc Hiên là Thần Minh hai hệ.”

“Đúng, nếu Mộc Hư không phải ở Thế Giới cảnh, mà ở vào Thần Minh cảnh, thì hắn nhất định phải có chút danh tiếng.”

Mọi người ở đây cảm nhận được luồng uy áp đáng sợ của Thần Minh hai hệ, đều vội vàng rời xa, không dám đến gần chỗ Lý Dương.

“Ha ha, Mộc Hư, còn dám tiếp tục khiêu khích đại ca của ta không? Nghĩ có nhiều người ở đây như vậy, đại ca của ta không dám ra tay với ngươi à?”

Lúc này trong lòng Mặc Nhàn cười to, anh ta cũng biết, vừa rồi đại ca của mình không trực tiếp ra tay với Lý Dương, là bởi vì kiêng kị quy tắc.

Nhưng mà, Mộc Hư này không chút tôn trọng đại ca của anh ta, kẻ yếu bất kính với cường giả, cho dù ở bên trong lãnh địa Nhân tộc, cường giả hơi trừng phạt một chút cũng là rất bình thường, hoàn toàn không có ai nói cái gì.

Nhìn bóng dáng đứng thẳng phía dưới, Mặc Nhàn chỉ cảm thấy mình càng lúc càng hưng phấn, anh ta sắp nhìn thấy dáng vẻ Mộc Hư không đứng dậy nổi dưới uy áp.

Ầm! Ầm!

Đúng lúc này, Mặc Nhàn bỗng nhiên cảm giác được trên người mình có một luồng uy áp làm cho người ta vô cùng sợ hãi, uy áp này thậm chí làm cho anh ta không thở nổi, dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào.

“Sao lại thế này?”

Mặc Nhàn đang hưng phấn thì sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Uy áp mà đại ca của anh ta phóng ra cũng không có nhằm vào anh ta, anh ta hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng mà hiện tại, luồng uy áp này lại trực tiếp áp bách anh ta!

Suy nghĩ đầu tiên của Mặc Nhàn là đại ca của mình có bị nhầm không, phóng thích uy áp thế nào mà ngay cả mình cũng bị lan đến.

Nhưng mà ngay sau đó lập tức đánh mất ý nghĩ này trong đầu.

Bởi vì, đại ca của anh ta hoàn toàn nắm giữ pháp tắc hệ Hỏa, pháp tắc hệ Mộc, uy áp lĩnh vực phóng thích ra có chứa dao động cực nóng.

Nhưng anh ta cảm nhận được lại là cực kỳ lạnh lẽo, thậm chí còn có một luồng dao động cuồng bạo.

Mà ở bên cạnh Mặc Nhàn, lúc này sắc mặt Mặc Hiên cũng đột nhiên thay đổi.

“Ai?!! Đi ra cho ta!!!”

Anh ta cũng cảm nhận được luồng uy áp cuồng bạo, lạnh như băng này.

Lúc này trên mặt Mặc Hiên cũng có vẻ cảnh giác, dưới uy áp này anh ta cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm.

“Ha hả, Lang Diệt, chúng ta tới thật không đúng lúc, những Nhân tộc này đang có nội chiến.”

“Ta cảm thấy chúng ta xuất hiện muộn một chút thì tốt hơn.”