Chương 931 Cầu cứu sư phụ
Lý Dương trầm giọng nói: “Gia tộc ngươi có một thiên tài tên là Mặc Nguyên, trước đó Mặc Nguyên và con trai ta là Lý Đống xảy ra một chút xung đột, sau đó hai vị Thế Giới cảnh sau lưng Mặc Nguyên ra tay, bắt con trai ta đi, hiện tại mất tích.”
“Cái gì?”
Nghe Lý Dương nói, sắc mặt Hàn Lĩnh lập tức đại biến, ông ta vội vàng nói: “Lý Dương công tử, ta hoàn toàn không biết chuyện này, Mặc Nguyên đúng là to gan…”
Lý Dương trực tiếp cắt ngang lời ông ta, lạnh lùng nói: “Hàn Lĩnh, hiện tại thả Lý Đống ra mới là chuyện quan trọng.”
Hắn không hề khách khí với Hàn Lĩnh, nói đùa, bốn trăm vị Thần Minh năm hệ hắn còn nói giết là giết, Hàn Lĩnh chỉ là một Thần Minh ba hệ, trước mặt hắn giống như con kiến hôi.
Hiện tại, người của gia tộc Hàn Lĩnh này trực tiếp bắt con trai hắn, hắn khách khí mới là lạ.
“Được, Lý Dương công tử, ta lập tức đi tìm Mặc Nguyên.”
Nghe Lý Dương nói, Hàn Lĩnh lập tức gật đầu, sau đó nhanh chóng đi tìm Mặc Nguyên.
Lý Dương nhìn Chu Dao bên cạnh có chút lo lắng, nói: “Yên tâm đi, Tiểu Đống có nhiều bảo vật bảo mệnh như vậy, chắc chắn sẽ không sao.”
Ngoài sinh mệnh cơ giới cấp bậc Thế Giới cảnh, Lý Đống còn có các loại át chủ bài bảo mệnh khác, có những át chủ bài này, cho dù là một vị Thần Minh muốn giết Lý Đống, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Chuyện xảy ra còn rất ngắn ngủi, trong thời gian ngắn như vậy, khả năng Lý Đống xảy ra chuyện ra rất nhỏ.
“Ừm.” Chu Dao gật đầu.
Có Lý Dương ra mặt, cô tin rằng Lý Đống sẽ nhanh chóng được thả ra.
Mấy người đang chờ đợi, mà mãi đến hơn mười giây sau, người đàn ông trung niên Hàn Lĩnh mới lại xuất hiện.
Nhìn Hàn Lĩnh, Lý Dương trầm giọng nói: “Hiện tại Lý Đống thế nào rồi?”
Lúc này Hàn Lĩnh cũng nhìn Lý Dương, vội vàng nói: “Lý Dương công tử, ta vừa rồi đã tìm được Mặc Nguyên, cái tên ngu ngốc Mặc Nguyên đó, hắn ta vừa bắt được Lý Đống, liền trực tiếp nhốt Lý Đống vào “ngục Loạn Lưu” rồi!”
“Ngục Loạn Lưu?” Lý Dương nghe vậy, không có phản ứng gì, còn Thập Nhất sư huynh Quân Việt của Lý Dương thì sắc mặt thay đổi liên tục.
Ông ta nhìn Hàn Lĩnh, trầm giọng nói: “Ngươi nói Lý Đống bị nhốt vào Ngục Loạn Lưu?”
“Ta cũng không biết hắn sao lại to gan như vậy.”
Hàn Lĩnh trên mặt dường như mang theo một tia hoảng loạn, vội vàng nói: “Ta đã bắt Mặc Nguyên lại, xử lý hắn như thế nào, cho dù là trực tiếp giết hắn, đều do Lý Dương công tử quyết định, ta tuyệt đối sẽ không nói một lời nào.”
Lúc này Lý Dương nhìn biểu cảm của hai người, trong lòng cũng ý thức được dường như đã xảy ra chuyện gì đó, hắn trực tiếp hỏi: “Thập Nhất sư huynh, Ngục Loạn Lưu đó là nơi nào?”
Quân Việt cũng không nói nhảm, vội vàng nói: “Lý Dương sư đệ, cái gọi là Ngục Loạn Lưu là một nơi nguy hiểm có không gian rất không ổn định, khắp nơi đều là loạn lưu phong bạo, hơn nữa không gian vỡ vụn, có thể bị dịch chuyển đến nơi khác bất cứ lúc nào, bên trong nguy cơ trùng trùng.”
“Bị giam vào Ngục Loạn Lưu, xác suất tử vong ít nhất là chín phần! Ngoài ra, một khi tiến vào bên trong, muốn tìm người từ bên trong ra, độ khó cũng rất lớn, nguy hiểm bên trong đó, ít nhất cũng phải là một Thần Minh ba hệ mới có thể chống đỡ được, tốt nhất là để cường giả Đế Quân tiến vào trong đó, mới có thể nhanh chóng tìm được người.”
“Cái gì?”
Nghe Quân Việt nói, sắc mặt Lý Dương thay đổi liên tục.
Ngục giam vũ trụ không phải là những căn phòng nhỏ, mà là những không gian khổng lồ giống như di tích.
Hơn nữa trong những không gian đó không thể tiến vào thế giới ảo. Khắp nơi đều là nguy hiểm, đó mới là nơi trừng phạt.
“Lý Dương công tử, ta đã sắp xếp toàn bộ Thế Giới cảnh của gia tộc tiến vào bên trong tìm kiếm.”
Hàn Lĩnh vội vàng nói, lúc này ông ta cũng bắt đầu có chút hoảng loạn, tốc độ nói chuyện cực nhanh.
Nếu con trai của Lý Dương chết trong tay gia tộc ông ta thì hậu quả khó mà lường được.
“Lý Dương sư đệ, không nói nhiều nữa, ta lập tức tới Ngục Loạn Lưu, ngoài ra cũng sẽ liên lạc với bạn bè của ta nhanh chóng đến Ngục Loạn Lưu đó.” Lúc này Quân Việt vội vàng nói.
Nghe vậy, Lý Dương vội vàng nói: “Làm phiền Thập Nhất sư huynh rồi.”
“Chuyện nhỏ.” Quân Việt nói xong, thân ảnh lập tức biến mất không thấy.
“Lý Dương công tử, Mặc Nguyên đó…” Mà lúc này Hàn Lĩnh còn muốn giải thích.
Tuy nhiên Lý Dương trực tiếp cắt ngang lời ông ta, trầm giọng nói: “Đợi tìm được Lý Đống, rồi hãy nói chuyện này.”
Tâm trạng hắn rất bực bội, nói chuyện với Hàn Lĩnh cũng mang theo một tia lạnh lùng.
“Vâng, Lý Dương công tử.” Hàn Lĩnh vội vàng gật đầu: “Ta lập tức cũng đi tìm!”
Xoẹt!
Nói xong, thân ảnh của ông ta cũng biến mất.
Lý Dương nhìn Hàn Lĩnh biến mất, hơi nheo mắt lại.
Lý Đống gặp nguy hiểm, không thể không nói ra thân phận của mình, nhưng mà, Mặc Nguyên đó vậy mà vẫn nhốt cậu vào Ngục Loạn Lưu, Mặc Nguyên đó sao lại to gan như vậy?
Xét về địa vị, Lý Dương ở Đế quốc Dương Nguyên ít nhất cũng có thể sánh ngang với Dương Nguyên Đế Quân!
Mặc Nguyên đó là một thiên tài, thiên tài cho dù có kiêu ngạo đến đâu, cũng không đến mức không có chút đầu óc nào.
Hơn nữa, vừa ra tay đã nhốt vào Ngục Loạn Lưu, thực sự là quá táo bạo.
Sau lưng chuyện này chắc chắn có uẩn khúc.
Lý Dương hoài nghi Hàn Lĩnh hẳn là biết một số chuyện, nhưng hiện tại Hàn Lĩnh dường như cái gì cũng không biết, đổ hết trách nhiệm cho Mặc Nguyên.
Bề ngoài nhìn vào, quả thực giống như xung đột giữa hai thiên tài vì bảo vật…
Đủ loại suy nghĩ chợt lóe lên, bên cạnh, Chu Dao thấy những người khác rời đi, vội vàng nói: “Lý Dương, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Trong mắt cô tràn đầy vẻ hoảng loạn.
Tình cảnh hiện tại của Lý Đống chắc chắn rất nguy hiểm, vừa rồi cô cũng nghe thấy, tỷ lệ tử vong trong Ngục Loạn Lưu lên tới hơn chín phần!
Lý Dương lúc này sắc mặt tuy bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng rất lo lắng, đây chính là con trai duy nhất của hắn.
Hiện giờ người nhà họ Lý càng ngày càng đông, nhưng trong lòng hắn chỉ có mấy người thân cận nhất là có trọng lượng.