← Quay lại trang sách

Chương 1023 Trái Đất, nhà họ Lý 1

Không chỉ có Lý Dương, lúc này Chu Dao cũng nhìn về phía bên kia.

“Lý Giác?”

Cô nhìn về phía thanh niên kia, cũng hơi nhíu mày một chút.

“Đi, chúng ta qua đó xem một chút.” Hơi tạm dừng một chút, Lý Dương mở miệng nói.

Hắn trực tiếp đi tới.

Tiếp cận nơi này, đã có mười mấy người vây quanh ở xung quanh, ngăn cản những người khác tới gần, nhưng mà Lý Dương và Chu Dao tiếp cận nơi này, mười mấy người này lại như là không phát hiện ra. …

Lúc này mười mấy người vây quanh khu vực trung tâm, bên trong có vài người, cầm đầu trong đó rõ ràng là hai vị thanh niên, trong đó một vị ánh mắt lạnh nhạt, phía sau đi theo hai vị bảo tiêu, mà vị thanh niên còn lại trên mặt lộ vẻ không cam lòng, ở bên cạnh cậu ta còn có một cô gái, một vị lão giả.

Xem khuôn mặt thanh niên này, có chút tương tự với người Trái Đất, nhưng trên mặt có bí văn màu đỏ, sau lưng có một cái đuôi dài, hiển nhiên không phải người Trái Đất.

“Ba Hàn, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, lần này nếu ngươi không quý trọng, vậy thì không trách được ta.”

Thanh niên được bảo tiêu bảo vệ lạnh nhạt nói.

Nghe vậy, vị thanh niên Ba Hàn trên mặt có bí văn màu đỏ kia lập tức tức giận nói: “Lý Giác thiếu gia, mỏ khoáng kia là thứ quan trọng nhất của hành tinh chúng ta, ngài đưa ra cái giá quá thấp, còn chưa đến một phần mười nghìn so với giá gốc, ngài bảo ta bán thế nào?”

“Ha hả, xem ra là ngươi không cần cơ hội cuối cùng này?” Thanh niên Lý Giác lạnh nhạt nói.

“Một khi đã như vậy, thì không trách được ta.”

Khi thanh niên Lý Giác vừa dứt lời, cô bé bên cạnh Ba Hàn lo lắng nói: “Ca, huynh đồng ý với Lý Giác thiếu gia đi, chúng ta đấu không lại anh ta.”

Ở bên cạnh Ba Hàn, vị lão giả kia cũng thở dài một hơi nói: “Cháu à, bán mỏ khoáng kia đi, cháu là hi vọng duy nhất của hành tinh chúng ta, cháu không còn, có nhiều mỏ khoáng hơn nữa cũng vô dụng.”

Nghe được lời em gái và ông nội mình nói, Ba Hàn nắm nắm tay, trong mắt lại có vẻ không cam lòng.

Mỏ khoáng kia là tài nguyên quan trọng nhất của hành tinh bọn họ, mất đi mỏ khoáng, sự phát triển của hành tinh bọn họ cũng sẽ trực tiếp lâm vào đình trệ.

Trong lòng không cam lòng, Ba Hàn nhìn chằm chằm thanh niên Lý Giác, kìm nén phẫn nộ trong lòng, nói: “Lý Giác thiếu gia, ngài ép mua ép bán như vậy, không sợ bị xử phạt sao?”

“Xử phạt?”

Nghe vậy, Lý Giác nở nụ cười: “Ở trong hệ Ngân Hà nho nhỏ này, ai có thể xử phạt được ta? Ai dám bắt người nhà họ Lý ta?”

Trong mắt của cậu ta mang theo một tia cuồng ngạo, không chút để mấy người trước mắt vào mắt.

Nghe vậy, thanh niên Ba Hàn nắm nắm tay, chỉ trầm mặc.

Nhà họ Lý, đến từ một gia tộc trên Trái Đất, thực lực của Trái Đất không tính là mạnh, nhưng mà nhà họ Lý thì mọi người đều biết!

Đây đương nhiên là bởi vì Lý Dương!

Lý Dương, thiên tài tuyệt thế mà cả Nhân tộc cũng không thể nào tưởng tượng nổi, là thành viên nòng cốt của một trong những thế lực khổng lồ là Thánh điện Vĩnh Hằng Nhân tộc, sư phụ còn là người mạnh nhất Nhân tộc, địa vị lại có thể sánh ngang với người thống trị Dương Nguyên Tinh Châu!

Địa vị như vậy, khiến cho vô số thế lực muốn nịnh bợ nhà họ Lý.

Mà hiện tại toàn bộ thành viên nhà họ Lý cũng chỉ khoảng nghìn người.

Toàn bộ Dương Nguyên Tinh Châu, có hơn một trăm triệu tinh hệ cùng loại với hệ Ngân Hà, nhân số rất thưa thớt, càng tạo nên địa vị cao cho nhà họ Lý!

Bình thường khi gặp một vị người nhà họ Lý ở thế giới bên ngoài, người nhà họ Lý kia chắc chắn là một vị có địa vị cao nhất trong mọi người, đi tới chỗ nào cũng đều là tâm điểm chú ý của mọi người.

Sắc mặt Lý Giác bình tĩnh, trong mắt có một tia cuồng ngạo.

Ở hệ Ngân Hà, thậm chí khắp cả Dương Nguyên Tinh Châu, nhà họ Lý bọn họ đều có địa vị được tôn sùng, một hệ Ngân Hà nho nhỏ thì tính là gì?

Cho dù là Thần Minh cũng phải lấy lòng nhà họ Lý bọn họ, lại càng không nói đến một đám thế lực Thế Giới cảnh kia, ở trước mặt nhà họ Lý bọn họ giống như là người hầu hèn mọn vậy.

Từ nhỏ đến lớn, được người xung quanh nịnh hót lấy lòng, tạo nên cho cậu ta tính cách vô cùng cuồng ngạo.

Đương nhiên, cậu ta cũng không nhất định để ý nhiều đến một mỏ khoáng nho nhỏ, nhưng mà, lúc trước Ba Hàn này không cẩn thận chọc phải cậu ta, đương nhiên cậu ta phải cho tên này một chút trừng phạt.

Với cậu ta mà nói, trừng phạt Ba Hàn, hiển nhiên giống như là Thần Minh trừng phạt con kiến vậy, phất tay là có thể làm được.

“Hả?”

Đúng lúc này, bỗng nhiên Lý Giác hơi nhíu mày, nhìn về phía một chỗ, cậu ta thấy được người khác.

“Mấy hộ vệ kia ăn không ngồi rồi à?” Lý Giác nhíu mày.

Cậu ta đã dặn dò hộ vệ bao vây nơi này, những người khác không được tới gần, thế mà lại có người ngoài đến đây.

Đang muốn phát hỏa, nhưng khi Lý Giác thấy được người tới, liền lập tức kinh sợ.

Khuông mặt quen thuộc kia, khiến cho trái tim Lý Giác như muốn ngừng đập ngay lập tức, toàn bộ cơ mặt của cậu ta dường như hơi co rúm một chút, hiển nhiên là bị kinh sợ.

Khuôn mặt kia, là khuôn mặt mà cậu ta sùng bái nhất, đương nhiên là cậu ta hoàn toàn khắc ghi vào trong đầu, đây là chỗ dựa vào lớn nhất trong lòng cậu ta.

“Gia… Gia chủ.” Lý Giác lắp bắp nói, nhìn về phía Lý Dương.

Trong mắt của cậu ta tràn đầy vẻ khó có thể tin, cậu ta thế mà nhìn thấy được Lý Dương ở đây, hơn nữa chuyện mới vừa rồi đều bị Lý Dương thấy được.

Sự tình phát sinh trong nháy mắt, trong lòng Lý Giác đầu tiên là giật mình, ngay sau đó là trở nên kích động.