Chương 1042 Linh hồn xé rách! 2
Ông…
Đang lúc Lý Dương chuẩn bị bỏ cuộc, lúc này bên trong thanh kiếm nhỏ thần bí thế mà lại tản ra từng luồng năng lượng, dưới những năng lượng này, linh hồn vỡ nát một nửa của Lý Dương thế mà lại nháy mắt khôi phục.
Lý Dương vừa mới chuẩn bị mở miệng nói từ bỏ, còn chưa có nói ra khỏi miệng, liền ngừng lại.
Lúc này Hồn Mặc cũng hoàn toàn nhận thấy được tình huống của Lý Dương, trong mắt xuất hiện một tia khiếp sợ.
“Linh hồn trùng kích lại tăng mạnh, đây là… Đợt sóng thứ bảy…”
Ông ta là một vị Chúa tể, lúc trước đã từng thừa nhận linh hồn trùng kích này, mỗi một đợt sóng linh hồn trùng kích đều là đợt sau mạnh hơn đợt trước ít nhất vài lần!
Lúc này ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được lúc này Lý Dương đang thừa nhận linh hồn trùng kích đáng sợ thế nào!
“Lý Dương, ta mang ngươi rời đi…” Khiếp sợ trong nháy mắt, Hồn Mặc liền vội vàng nói.
Linh hồn vỡ nát hơn phân nửa, chính là đến gần cực hạn, sau đó có thể linh hồn sẽ sụp đổ.
Mà lúc này linh hồn của Lý Dương đã vỡ nát một nửa, đoán chừng cũng chỉ trong thời gian ngắn nữa là lại vỡ nát thêm một ít.
Những mà, lúc này lời nói của Lý Dương trực tiếp truyền đến.
“Hồn Mặc, tôi còn có thể kiên trì.”
Nghe được Lý Dương nói, Hồn Mặc cũng trầm giọng nói: “Kiên trì cái gì? Linh hồn của ngươi đã vỡ nát một nửa, dựa theo tình huống này, ngươi chưa chắc có thể kiên trì thêm được ba giây nữa.”
Ông ta chuẩn bị cưỡng chế mang Lý Dương rời đi, nhưng bỗng nhiên ông ta lại ngừng lại.
Bởi vì trong cảm ứng của ông ta, một nửa linh hồn mà Lý Dương bị tổn hại thế mà lại nháy mắt khôi phục.
“Hả? Linh hồn lại khôi phục? Chuyện này là thế nào?” Hồn Mặc chấn kinh.
“Là con bài chưa lật của Lý Dương sao?”
Linh hồn bị tổn hại một nửa, cho dù là một vị Chúa tể cũng cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục lại, thế mà Lý Dương có thể nháy mắt khôi phục.
Nhưng mà nhìn đến tình huống này, ông ta liền dừng động tác.
Dù sao ở giai đoạn trước, linh hồn của Lý Dương cũng vỡ nát, rồi lại không ngừng khôi phục, cứ như vậy Lý Dương hoàn toàn kiên trì tới giai đoạn linh hồn trùng kích thứ sáu chấm dứt.
Nếu Lý Dương ở giai đoạn thứ bảy này, cũng giống như giai đoạn thứ sáu, lúc linh hồn bị vỡ nát, cũng không ngừng khôi phục, thì Lý Dương cũng hoàn toàn có thể kiên trì đến khi giai đoạn thứ bảy chấm dứt.
“Xem tình huống một chút, chỉ cần linh hồn của Lý Dương có thể không ngừng chữa trị, hắn có thể tiếp tục kiên trì, nhưng mà một khi vượt quá một giây, linh hồn của hắn không chữa trị được, mình lập tức dẫn hắn rời đi!”
Lúc này Hồn Mặc dừng động tác, nhưng lúc này ông ta cũng không dám có chút lơ là nào, vẫn ở bên cạnh Lý Dương, chặt chẽ chú ý tình huống của hắn. …
Đau! Đau đớn đến khó có thể chịu được!
Lúc trước Lý Dương cảm giác bản thân mình không thừa nhận được linh hồn trùng kích giai đoạn thứ sáu, nhưng mà, hiện tại giai đoạn thứ bảy, linh hồn nháy mắt bị đánh nát một nửa, sau đó khôi phục rồi lại bị đánh nát, loại đau đớn này cho dù là hắn cũng khó có thể thừa nhận nổi, thậm chí ý thức đã bắt đầu trở nên mơ hồ, có thể giây tiếp theo linh hồn sẽ sụp đổ mất!
Lúc trước Lý Dương chuẩn bị bỏ cuộc, nhưng mà, khi thanh kiếm nhỏ thần bí lại nháy mắt khôi phục linh hồn của hắn, Lý Dương liền trực tiếp bỏ qua ý nghĩ này.
Bỏ cuộc là bởi vì hắn cảm thấy linh hồn của mình sắp sụp đổ, khi kiên trì bất cứ chuyện gì, chân chính đến thời khắc tử vong, hắn không thể nào lại tiếp tục kiên trì nữa.
Nhưng mà, thanh kiếm nhỏ thần bí thế mà lại thoải mái khôi phục linh hồn của hắn, hơn nữa là khôi phục hoàn mỹ!
Việc chữa trị linh hồn vỡ nát một chút, cùng với vỡ nát một nửa, đây là hai khái niệm!
Tựa như một vết thương nhỏ trên thân thể, chỉ cần hơi băng bó miệng vết thương lại một chút là được, nhưng nếu một nửa người đều là miệng vết thương, thì việc điều trị sẽ khó khăn đến mức nào?
Cho nên, lúc trước thanh kiếm nhỏ thần bí có thể nháy mắt khôi phục một tia linh hồn vỡ nát của hắn một cách rất đơn giản, nhưng mà chữa trị linh hồn vỡ nát một nửa, đoán chừng độ khó rất lớn.
Nhưng mà, nếu có thể khôi phục hoàn mỹ, vậy thì ý nghĩ bỏ cuộc kia của Lý Dương liền bị chính mình hoàn toàn loại trừ trong nháy mắt!
“Chỉ là chịu đựng đau đớn thôi, chỉ cần chịu đựng được, mình liền có thể vượt qua đợt sóng linh hồn trùng kích thứ bảy này. Cũng không phải chân chính gặp nguy cơ sinh tử! Mình có gì mà không thể thừa nhận chứ?”
Sắc mặt Lý Dương dữ tợn, cả người đều là mồ hôi, rất đau đớn.
Lúc này trong lòng Lý Dương gào thét.
Cơ duyên của hắn luôn nghịch thiên, dựa vào từng cơ duyên mà không ngừng cường đại, đến ngay cả Hồn Mặc cũng cảm thấy Lý Dương là con trai của may mắn.
Nếu như Lý Dương không có nhiều cơ duyên như vậy, chắc chắn sẽ không có khả năng trưởng thành đến trình độ như bây giờ nhanh như vậy.
Nhưng mà, tâm tính của Lý Dương tuyệt đối vượt qua đại đa số cường giả!
“Ông trời cho mình nhiều cơ duyên như vậy, ngay cả thánh khí tối cao cũng ở ngay tại trước mắt, chẳng lẽ mình ngay cả một chút đau đớn cũng không chịu nổi? Nếu như vậy, còn nói gì đến việc trở thành Chúa tể? Thậm chí trở thành tồn tại cường đại nhất vũ trụ chứ?”