Chương 1050 Gương Côn Luân! 1
Thanh kiếm nhỏ thần bí hơi hơi dao động một chút, sau đó dưới ý niệm của Lý Dương, trực tiếp tiến vào trong đầu của hắn.
Trong nháy mắt khi nó tiến vào trong đầu Lý Dương.
Vút!
Bên ngoài màng mỏng, một bóng dáng trực tiếp bay vào, nháy mắt đi tới bên cạnh Lý Dương.
“Lý Dương.”
Hồn Mặc đi đến trước người Lý Dương, nhìn Lý Dương bình yên vô sự, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta vẫn luôn ở bên ngoài lo lắng cho Lý Dương, cũng thử tiến vào nơi này.
Mà ngay vừa rồi, ông ta mới cảm giác được là mình có thể vào được.
“Hiện tại ngươi sao rồi? Ngươi cảm giác thế nào?”
Sau khi tiến vào, Hồn Mặc liền vội vàng hỏi.
Lúc trước, ông ta bị gương Tử sắc kia cưỡng chế bài xích ra khỏi mảnh không gian này, ngay cả ông ta là một vị Chúa tể cũng cảm thấy khó có thể thừa nhận, lại càng không nói đến Lý Dương là một vị Thần Minh, dù rằng Lý Dương là một vị Thần Minh có thể địch lại Đế quân đỉnh cấp.
Nhưng cho dù là Đế quân đỉnh cấp chân chính, ở trước mặt Chúa tể cũng giống như là con kiến.
Lúc trước khi ông ta là Chúa tể, ở đợt sóng linh hồn trùng kích thứ chín suýt chút nữa linh hồn đã sụp đổ, thậm chí lực sinh mệnh trực tiếp giảm đi ba phần.
Lý Dương có thể ngăn cản được sao?
Nhưng mà, Lý Dương vẫn không có sống lại ở bên trong hồn tinh, cho nên ông ta hoàn toàn không biết tình huống cụ thể như thế nào.
“Cảm giác sao?”
Nghe được Hồn Mặc hỏi, Lý Dương mỉm cười nói: “Cảm giác tốt lắm.”
Ánh mắt của hắn nhìn về phía gương Tử sắc ở trong không gian.
Nghe vậy, Hồn Mặc theo ánh mắt của hắn, nhìn về phía thánh khí tối cao gương Tử sắc vẫn tồn tại ở bên kia như cũ kia, trong mắt rõ ràng lộ ra vẻ ngạc nhiên, hỏi: “Ngươi nhận chủ thành công rồi sao?”
Cho dù lúc này nhìn thấy Lý Dương bình yên vô sự, nhưng mà ông ta cũng không xác định được rốt cuộc Lý Dương có thành công hay không.
Mấu chốt là quá trình nhận chủ gương Tử sắc kia quá khó khăn, đợt linh hồn trùng kích thứ chín kia, ngay cả ông ta là một vị Chúa tể chân chính cũng không ngăn cản được!
Nếu lúc trước ông ta dừng lại ở trong không gian này thêm một giây, chắc chắn là ông sẽ ngã xuống!
Linh hồn của Lý Dương nhiều nhất là địch lại Chúa tể, thực lực còn chưa đến Chúa tể, hắn… Có thể kiên trì được hai mươi năm sao?
“Ừm, thành công rồi.”
Lý Dương mỉm cười gật đầu.
Nhớ tới sự đau đớn do linh hồn bị xé rách lúc trước, lúc này Lý Dương nhớ tới mà trong lòng vẫn còn sợ hãi, đau đớn như vậy, hắn tuyệt đối không muốn thừa nhận thêm lần nữa.
Nhưng mà, tuy rằng quá trình gian khổ, nhưng thu hoạch của hắn cũng rất lớn!
Có thánh khí tối cao này, tương lai Lý Dương hắn chắc chắn có tư cách đứng ở đỉnh cao nhất của vũ trụ!
“Thật sự thành công?”
Nhìn thấy Lý Dương gật đầu, Hồn Mặc ngạc nhiên nói.
“Xem ra gương Tử sắc này nhận chủ là chín đợt linh hồn trùng kích.”
Ông ta tò mò hỏi: “Tên nhóc ngươi làm thế nào mà ngăn cản được đợt thứ chín vậy?”
Một vị Chúa tể như ông ta, ở đợt linh hồn trùng kích thứ chín sút chút nữa đã ngã xuống, theo ông ta, trừ phi là Sáng Thế Thủy Tổ đến, bằng không thì không có ai có thể ngăn cản được.
“May mắn thôi.” Lý Dương mỉm cười nói.
Hồn Mặc biết Lý Dương có bí mật, thấy Lý Dương không muốn nhiều lời, ông ta cũng không có hỏi nhiều.
“Ha ha, tên nhóc ngươi, ta cảm giác vũ trụ này, toàn bộ cường giả, bao gồm cả toàn bộ Sáng Thế Thủy Tổ đến đây, cũng không thể nhận chủ thành công thánh khí tối cao trước mắt, ngươi vậy mà lại thành công!”
Hồn Mặc cười nói, ông ta nói cũng không phải là khoa trương, mà thật sự là cảm thấy như vậy.
Chỉ cần là đợt linh hồn trùng kích thứ bảy, đã không thua các thánh khí tối cao khác nhận chủ, mà phía sau còn có hai đợt, lúc trước hắn đã cảm thấy không có bất kỳ kẻ nào có thể thành công.
Không nghĩ tới thế mà Lý Dương lại thành công!
Trên mặt Lý Dương nở nụ cười, tâm tình cũng rất tốt.
“Nhận chủ đã chấm dứt, hiện tại là lúc thu hoạch.”
Hắn nhìn thánh khí tối cao trước mắt, nói: “Ta đến thu món thánh khí tối cao này!”
Hắn muốn thúc giục.
Ông…
Dưới sự thúc giục của hắn, toàn bộ gương Tử sắc tản ra từng luồng dao động, toàn bộ thân gương đều lay động, nhưng trừ cái này ra thì không còn gì nữa.
“Hả? Không thu được?”
Nhìn thấy tình huống này, Lý Dương sửng sốt một chút.
Lúc này hắn cảm giác gương Tử sắc này còn nặng hơn so với thanh kiếm nhỏ thần bí không biết bao nhiêu lần, hiện tại hắn chỉ có quyền khống chế, nhưng mà hoàn toàn không thể di chuyển.
Loại cảm giác này giống như là hắn mua một cái máy thật lớn, hắn là chủ nhân của cái máy, nhưng mà lại chỉ có thể để máy ở yên một chỗ, không thể di động.
Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Dương, Hồn Mặc cười ha ha nói: “Tên nhóc Lý Dương, thực lực của ngươi như vậy, cho dù thành công nhận chủ thánh khí tối cao, nhưng mà có thể di chuyển được sao?”
“Bất kỳ món thánh khí tối cao nào, thể tích đều rất lớn, ít nhất cũng là mấy chục nghìn năm ánh sáng! Thể tích lớn như vậy, ngươi cảm thấy với thực lực Đế quân của mình có thể di chuyển sao?”
Mấy chục nghìn năm ánh sáng là khái niệm gì?
Toàn bộ hệ Ngân Hà cũng chỉ có một trăm nghìn năm ánh sáng!