← Quay lại trang sách

Chương 1100 Rời đi 1

Nếu bọn họ thật sự ra tay, Hắc Diễn Chúa tể và U Lam Chúa tể cũng hoàn toàn có thể ra tay với thiên tài của tộc quần bọn họ.

Đương nhiên, quan trọng nhất là, có bảo vật loại thuộc tính không gian, nếu thực lực không thật sự nghiền áp được, thì hoàn toàn không làm gì được đối phương.

Cho nên, rất nhiều Chúa tể dị tộc chỉ là nhịn không được tản ra dao động khí thế, chứ không có ra tay.

Hắc Diễn Chúa tể và U Lam Chúa tể bảo vệ Lý Dương ở phía sau, tiếp đó Hắc Diễn Chúa tể lạnh nhạt nói: “Yêu Xà Chúa tể, Long Vực Chúa tể… Các ngươi muốn ra tay sao?”

“Hừ!”

Nghe được lời Hắc Diễn Chúa tể nói, Yêu Xà Chúa tể lập tức hừ lạnh một tiếng, ông ta không trả lời Hắc Diễn Chúa tể, mà nhìn về phía Lý Dương nói: “Nhân loại Lý Dương, ngươi giấu cũng thật sâu, sớm biết thế này lúc trước sẽ bằng mọi giá giết chết ngươi!”

Trong mắt Yêu Xà Chúa tể rõ ràng có một chút hối hận.

Trước kia lúc Lý Dương còn rất nhỏ yếu, thậm chí chỉ là Tinh Chủ cảnh, Yêu tộc liền bắt đầu ám sát hắn rồi.

Chẳng qua hai lần trước, Lý Dương đều may mắn không chết.

Lúc sau Yêu tộc không muốn trả giá cao hơn, chuẩn bị giải quyết Lý Dương ở chiến trường sát lục.

Cứ như vậy, từng bước một làm cho Lý Dương trưởng thành tới rồi trình độ hiện giờ!

Sớm biết như thế, lúc ấy nên trực tiếp phái ra một vị Đế quân giết Lý Dương, cho dù đánh đổi vị Đế quân kia, thì cũng hoàn toàn đáng giá.

Nhưng mà, hiện tại hiển nhiên đã muộn.

“Giết ta?”

Nghe được Yêu Xà Chúa tể nói, Lý Dương nở nụ cười, hắn nhìn Yêu Xà Chúa tể, trong mắt không hề có vẻ kính sợ đối với Chúa tể: “Yêu Xà Chúa tể, ta đã nghe được từ trong miệng Yêu tộc các ngươi muốn giết ta rất nhiều lần, nhưng mà cuối cùng đại đa số bọn họ đều chết ở trong tay của ta, hiện tại ta lại nghe được từ trong miệng ngươi.”

Trên mặt hắn mang theo tươi cười, lại khiến cho Yêu Xà Chúa tể lập tức nổi giận.

Lời của Lý Dương là có ý gì?

Những kẻ nói đánh chết Lý Dương đều bị Lý Dương giết, hiện tại Yêu Xà Chúa tể ông ta nói, chẳng lẽ nhân loại Lý Dương muốn giết ông ta?

“Ngông cuồng!”

Yêu Xà Chúa tể tức giận nói: “Nhân loại Lý Dương, một vị Thần Minh như ngươi cũng dám nói bừa muốn giết ta, thật sự là không biết trời cao đất rộng!”

Lúc này rất nhiều Chúa tể dị tộc ở xung quanh cũng nhíu mày.

“Nhân loại Lý Dương này thật là ngông cuồng.”

“Cho dù tiềm lực của hắn vô hạn, nhưng mà hiện tại ngay cả cảnh giới Đế quân cũng chưa có đột phá, nhưng lại nói bừa muốn giết Chúa tể?”

“Cho dù tương lai hắn thực sự trở thành Chúa tể, cũng không giết được Yêu Xà Chúa tể.”

“Đúng, Yêu Xà Chúa tể ở trong hàng ngũ cường giả Chúa tể cũng thuộc bậc trung, muốn giết ông ta, trừ phi là Sáng Thế Thuỷ Tổ hoặc là Chúa tể đỉnh cấp nhất mới có thể làm được!”…

Vũ trụ, cường giả được tôn trọng, càng là cường giả, thì trên thực tế cũng càng để ý đến địa vị.

Cường giả dưới Chúa tể, nên kính sợ Chúa tể, đây là nhận thức chung.

Kết quả Lý Dương lại không hề có một chút kính sợ đối với Chúa tể.

Trong lúc nhất thời, sát ý của những Chúa tể dị tộc này đối với Lý Dương cũng càng sâu.

Đương nhiên, đối với những việc này, Lý Dương hoàn toàn không thèm để ý.

Rất nhiều Chúa tể dị tộc, vốn dĩ đã tràn ngập sát ý đối với hắn, nếu có cơ hội, nhất định sẽ lập tức ra tay.

Lúc này Lý Dương thầm nghĩ trong lòng: “Thực lực hiện tại của mình, thúc giục hạch tâm thánh khí tối cao gương Côn Luân, cũng có chút ảnh hưởng đối với Chúa tể, đợi thực lực của mình có thể chân chính thúc giục gương Côn Luân, không biết có thể giết Yêu Xà Chúa tể hay không?”

Gương Côn Luân rất đặc thù, các thánh khí tối cao khác, đều là nhằm vào thân thể, mà gương Côn Luân thì lại nhằm vào linh hồn!

Cho dù là Chúa tể, có thực lực mạnh, nhưng mà chưa chắc chứng tỏ linh hồn mạnh cỡ nào.

Lúc trước Lý Dương thúc giục hạch tâm gương Côn Luân, có thể khiến cho linh hồn của Hồn Mặc có cảnh giới Chúa tể bị ảnh hưởng.

Một khi Lý Dương hoàn toàn thúc giục gương Côn Luân…

Hạch tâm gương Côn Luân, cùng với gương Côn Luân hoàn chỉnh, uy lực ít nhất yếu hơn gấp mười lần!

Bàn về mức độ chấn nhiếp, gương Côn Luân chắc chắn càng khiến cho người khác sợ hãi hơn so với các thánh khí tối cao loại công kích khác.

Bên cạnh Lý Dương, lúc này Hắc Diễn Chúa tể và U Lam Chúa tể cũng có chút kinh ngạc đối với lời nói của Lý Dương, nhưng mà cũng không cảm thấy có gì.

Tu luyện hơn bốn trăm năm, đi lên một trăm Bậc thang thiên phú, chiếm được một món thánh khí đỉnh phong… Lý Dương vốn là có tư cách để ngông cuồng.

“Yêu Xà Chúa tể, Long Vực Chúa tể… Nhân tộc chúng ta đã kiểm tra Bậc thang thiên phú xong rồi, chúng ta đi trước, các ngươi từ từ kiểm tra đi.”

Lúc này Hắc Diễn Chúa tể và U Lam Chúa tể cũng không định ở lại thêm, hiện tại mang Lý Dương, Hỗn Hư an toàn trở về mới là chuyện quan trọng nhất.

Sau khi nói xong, bọn họ cũng không để ý đến thái độ của những tộc quần này, mang theo Lý Dương trực tiếp rời đi, để lại rất nhiều tộc quần với vẻ mặt âm trầm. …

Tộc quần Giao Long Không Liệt, hai người Long Vực Chúa tể nhìn Lý Dương rời đi, thu hồi ánh mắt.

“Chúng ta cũng trở về thôi.” Long Vực Chúa tể mở miệng nói.

Lúc này hiển nhiên tâm trạng của Long Vực Chúa tể không tốt lắm.

Lần này, tộc quần Giao Long Không Liệt bọn họ vốn kỳ vọng thiên tài tộc quần mình sẽ chấn động toàn bộ vũ trụ, chiếm cứ vị trí thứ nhất trong kiểm tra Bậc thang thiên phú lần này.

Nhưng lúc này trên bảng xếp hạng, hiện tại thiên tài Không Vũ của tộc quần Giao Long Không Liệt bọn họ đang xếp vị trí thứ bốn.

Chân chính làm náo động chính là Nhân tộc!

Kiểm tra Bậc thang thiên phú lần này, thiên tài Nhân tộc thế mà đi lên đỉnh của Bậc thang thiên phú!

Đương nhiên, tuy rằng không đạt được hiệu quả như mình mong đợi, nhưng mà Không Vũ đi lên Bậc thang thiên phú thứ tám mươi sáu, được thưởng cho một món thánh khí đỉnh cấp, việc này đã vượt qua sự mong đợi của bọn họ!

“Bản thể rời đi.”