Chương 1369 Kinh hãi lan tràn! 1
Thiên Đạo Cảnh cho dù ở bốn đại thánh vực cũng đều là cường giả đỉnh phong!
Ngoại trừ mấy chục vị cường giả Thiên Tôn, thì Thiên Đạo Cảnh là mạnh nhất!
Tài sản trên người mỗi vị Thiên Đạo Cảnh tự nhiên không cần phải nói nhiều, chỉ riêng thánh khí thiên đạo trong tay bọn họ, đã có giá trị vô hạn.
Ở bốn đại thánh vực, phỏng chừng rất ít khi xảy ra chuyện cường giả Thiên Đạo Cảnh ngã xuống.
Mà bây giờ, Khôn Ngọc mang theo một trăm vị cường giả Thiên Đạo Cảnh đến trước mặt Lý Dương chịu chết, dâng lên bảo vật trên người bọn họ… đây không phải là người tốt thì là gì?
Trong lòng nghĩ vậy, Lý Dương nhìn Khôn Ngọc, thản nhiên nói: “Ồ? Khôn Ngọc, lần trước ngươi nói gì cơ? Ta không nhớ rõ lắm.”
Sắc mặt hắn bình tĩnh, trông có vẻ rất nghi hoặc.
Khôn Ngọc cũng không tức giận, nhìn xuống Lý Dương nói: “Lý Dương, lần trước ta đã nói, chờ khi ta lại giáng lâm vũ trụ Bàn Viêm, ta sẽ khiến ngươi hối hận vì tất cả những gì ngươi đã làm.”
Khôn Ngọc hơi nheo mắt lại, trong mắt tỏa ra ánh sáng như rắn độc.
Anh ta thiên chi kiêu tử của thế lực Thiên Tôn, cho dù là những thế lực Thiên Tôn khác cũng phải khách khí với anh ta. Từ khi sinh ra đến nay, Khôn Ngoc luôn luôn cao cao tại thượng, thế mà lần trước anh ta lại bị Lý Dương- con kiến hôi ở tiểu vũ trụ đánh cho chật vật chạy trốn.
Nhục nhã, đây là sự nhục nhã mà Khôn Ngọc chưa từng có.
Hơn hai trăm năm, không có lúc nào là anh ta không muốn rửa sạch nỗi nhục nhã này.
“Ồ? Ta hối hận vì tất cả những gì mình đã làm? Khôn Ngọc, ngươi đang nói đến chuyện đánh cho ngươi chật vật chạy trốn sao?” Lý Dương lại nghi hoặc hỏi.
Hắn hỏi Khôn Ngọc, vẻ mặt đầy tò mò.
Mà bộ dạng này của hắn lại khiến cho vẻ thản nhiên trên mặt Khôn Ngọc không còn duy trì được nữa, lúc này trong lòng Khôn Ngọc đột nhiên dâng lên một cỗ lửa giận!
Lần này anh ta lâm, vốn trong lòng rất hả hê, bởi vì trong tưởng tượng của anh ta, khi Lý Dương nhìn thấy anh ta đến thì nhất định sẽ sợ hãi kinh hoàng, thậm chí là quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Nhưng mà, đối mặt với nhiều cường giả như vậy, Lý Dương lại không biểu hiện ra một chút sợ hãi nào.
Điều này rõ ràng không phải là điều anh ta muốn thấy.
Không nhìn thấy sự kinh hoàng trên mặt Lý Dương, cho dù anh ta có giết chết Lý Dương thì trong lòng cũng sẽ không thoải mái, không có cảm giác khoái trá khi trả thù.
“Tên Lý Dương này đúng là cứng đầu.”
“Khôn Ngọc công tử, chúng ta ra tay bắt tên Lý Dương này, xem hắn còn có thể cứng đầu như vậy không.”
Nghe được Lý Dương nói, lại nhìn thấy sắc mặt Khôn Ngọc khó coi, lập tức sau lưng Khôn Ngọc có mấy vị cường giả Thiên Đạo Cảnh lên tiếng.
Nghe vậy, Khôn Ngọc khẽ gật đầu, sắc mặt lại khôi phục vẻ thản nhiên, nói: “Ra tay đi.”
Cũng đúng, bây giờ còn chưa giao thủ nên con kiến hôi Lý Dương này còn cho rằng mình có thể đối phó với bọn họ.
Đáng tiếc, lần này bọn họ chuẩn bị vô cùng đầy đủ, mỗi vị Thiên Đạo Cảnh đều có bảo vật linh hồn tương ứng, thực lực ít nhất cũng có thể sánh ngang với thực lực lúc anh ta giáng lâm lần trước!
Lần trước chỉ một mình Lý Dương, nhiều nhất cũng chỉ đánh bại anh ta. Lý Dương là dựa vào việc liên thủ với các phân thân mới có thể khiến anh ta chật vật chạy trốn.
Lần này không thể xảy ra chuyện như vậy.
Chờ khi Lý Dương bị bắt, sống chết nằm trong tay anh ta, đến lúc đó hắn nhất định sẽ kinh hoàng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Theo mệnh lệnh của Khôn Ngọc, hơn một nghìn vị cường giả sau lưng anh ta đều ra tay, tốc độ của bọn họ cực nhanh, đều đạt đến Thủy Tổ Cảnh đỉnh phong, trong nháy mắt liền bao vây Lý Dương.
Mà một vị lão giả còn trực tiếp xuất hiện bên cạnh Lý Dương.
“Ha ha, Lý Dương, ta nghe Khôn Ngọc nói ngươi có một bảo vật linh hồn đặc thù, lấy ra cho ta xem thử đi, ta rất muốn thử xem uy lực của bảo vật kia mạnh đến mức nào.”
Lão giả lên tiếng là cường giả Thiên Đạo Cảnh đỉnh phong của tộc Thần Dực, hơn nữa còn tinh thông linh hồn!
Địa vị của ông ta ở trong tộc Thần Dực cũng rất cao. Trong số những Thiên Đạo Cảnh mà Khôn Ngọc mang đến lần này, thực lực của ông ta là mạnh nhất, địa vị cũng cao nhất.
Vị lão giả Thiên Đạo Cảnh này quả thực rất hứng thú với bảo vật linh hồn của Lý Dương.
Khôn Ngọc thực ra vẫn luôn có bảo vật linh hồn. Thế nhưng lần trước, trong tình huống vẫn luôn có bảo vật linh hồn này, nhưng dưới bảo vật linh hồn của Lý Dương thì anh ta vẫn bị ảnh hưởng rất lớn, điều này chắc chắn chứng minh sự mạnh mẽ của bảo vật linh hồn trên người Lý Dương!
Nói xong, lão giả trực tiếp vươn tay bắt về phía Lý Dương.
“Động thủ rồi?”
Lý Dương nhìn mọi người đột nhiên ra tay, trên mặt vẫn mang theo vẻ bình tĩnh.
Hắn nhìn lão giả đang đánh tới.
“Muốn xem bảo vật linh hồn của ta? Như ngươi mong muốn.”
Dao động khí thế trên người Lý Dương vốn vẫn luôn là Thủy Tổ Cảnh đỉnh phong, nhưng lúc này lại đột nhiên tăng vọt!
Đồng thời, Lý Dương dốc toàn lực thúc giục Gương Côn Luân!
Gương Côn Luân, đây là một bảo vật cực kỳ mạnh mẽ!
Thậm chí, đến cả cái gọi là thánh khí thiên tôn, theo Lý Dương phỏng đoán cũng không bằng Gương Côn Luân này!