← Quay lại trang sách

Chương 1413 Bồi thường 1

Địch Viêm Thiên Tôn vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, ông ta cứ tưởng phải mất vài triệu năm nữa Lý Dương mới thật sự trưởng thành, trong khoảng thời gian vài triệu năm này, ông ta có rất nhiều cơ hội để giết Lý Dương.

Thế mà, mới hơn một trăm năm trôi qua, Lý Dương đã hoàn toàn trưởng thành.

Nhìn Lý Dương, Địch Viêm Thiên Tôn âm trầm nói: “Lý Dương, ngươi đã sớm có thực lực Thiên Tôn rồi đúng không? Ngươi cố ý bày ra cái bẫy này để nhắm vào Tộc Thần Dực ta?”

Chỉ trong vòng hơn một trăm năm, từ Hỗn Độn cảnh trực tiếp trở thành cường giả Thiên Tôn, điều này căn bản là không thể!

Mà lúc này Lý Dương có thực lực Thiên Tôn, vậy thì chỉ có một lời giải thích, đó chính là Lý Dương vốn dĩ chính là Thiên Tôn!

Còn về tình huống trước đó của Lý Dương…

Cường giả Thiên Tôn vốn dĩ rất giỏi ngụy trang, người có cảnh giới thấp không nhìn thấu được cũng rất bình thường, hơn nữa Vũ trụ Bàn Viêm còn là địa bàn của Lý Dương, không gian để hắn thao túng quá lớn.

Lý Dương có thể đã sớm luyện hóa trái tim vũ trụ, dù sao bọn họ cũng không phải lúc nào cũng kiểm tra trái tim vũ trụ, mà là cách một khoảng thời gian mới đến xem một lần.

Muốn luyện hóa trái tim vũ trụ, người của Tứ Đại Thánh Vực bọn họ cần phải có thực lực Thiên Đạo cảnh đỉnh phong mới có khả năng luyện hóa, cho dù là người bên trong bản nguyên vũ trụ cũng cần phải có thực lực Thiên Đạo cảnh sơ kỳ.

Cho nên bọn họ căn bản không lo lắng gì, trong Vũ trụ Bàn Viêm, chờ người mạnh nhất đạt tới Thủy Tổ cảnh đỉnh phong thì bọn họ liền sẽ giáng lâm, trực tiếp tiêu diệt tất cả sinh mệnh của Vũ trụ Bàn Viêm.

Trong tình huống này, Vũ trụ Bàn Viêm căn bản không thể nào có cường giả trưởng thành.

Bọn họ tự nhiên không thể nào lúc nào cũng chú ý đến tình huống của trái tim vũ trụ của vũ trụ Bàn Viêm.

Trên thực tế, chỉ có Thiên Tôn mới có thể kiểm tra ra trái tim vũ trụ, phán đoán nó rốt cuộc có bị luyện hóa hay không.

Một vị Thiên Tôn cường đại như ông ta lúc nào cũng sẽ nhìn chằm chằm trái tim vũ trụ sao? Điều này hiển nhiên là không thể.

Chính là bởi vì sơ suất này, Lý Dương này không biết dùng cách nào mà ngụy trang, rõ ràng thực lực rất mạnh lại không bị bọn họ phát hiện, lặng lẽ luyện hóa trái tim vũ trụ, trở thành Thiên Tôn trong vô hình.

Sau khi trở thành Thiên Tôn, Lý Dương bắt đầu một loạt kế hoạch, liên tiếp giết chết gần hết cường giả Thiên Đạo cảnh của Tộc Thần Dực bọn họ!

Đây mới là lời giải thích hợp lý nhất về thực lực của Lý Dương.

Lúc trước Khôn Ngọc lần đầu tiên giáng lâm Vũ trụ Bàn Viêm, lúc đó Lý Dương rất có thể đã trở thành cường giả Thiên Tôn.

Hắn che giấu một chút, Khôn Ngọc chỉ có cảnh giới Thiên Đạo cảnh tất nhiên không nhìn ra được.

Nghe thấy lời Địch Viêm Thiên Tôn nói, Lý Dương mỉm cười nói: “Địch Viêm Thiên Tôn, ta cần phải cố ý nhắm vào Tộc Thần Dực các ngươi sao?”

Đối với những gì Địch Viêm Thiên Tôn nói, hắn tự nhiên không có gì để phản bác, thực lực của hắn tăng lên quả thực quá nhanh, đúng là cũng cần một lời giải thích.

Mà hắn đã sớm có thực lực Thiên Tôn, đây hiển nhiên là lời giải thích tốt nhất.

Cho nên, Lý Dương không định che giấu, hắn cũng không cần thiết phải che giấu.

“Hừ!”

Địch Viêm Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, nhìn Lý Dương nói: “Ngươi là một Thiên Tôn mà lại bày mưu giết nhiều cường giả Thiên Đạo cảnh của tộc ta như vậy, chẳng lẽ không phải là cố ý nhắm vào tộc ta sao?”

Một trăm ba mươi vị cường giả Thiên Đạo cảnh, còn có bốn vị Thiên Đạo cảnh đỉnh phong, nghĩ đến đây, Địch Viêm Thiên Tôn liền cảm thấy tim như đang nhỏ máu.

Tộc Thần Dực bọn họ từ khi thành lập đến nay cũng mới tích lũy được hai trăm vị Thiên Đạo cảnh, có thể phải mất mấy chục nghìn tỷ năm mới có thể tăng thêm một vị Thiên Đạo cảnh, mất mát này thực sự là một tổn thất nặng nề.

Không chỉ là Tộc Thần Dực bọn họ, lúc này Hỏa Nguyên thành vốn giao hảo với Tộc Thần Dực bọn họ cũng tổn thất ba mươi vị Thiên Đạo cảnh.

Tuy rằng hai thế lực có quan hệ rất tốt, nhưng Hỏa Nguyên thành là vì Tộc Thần Dực bọn họ mới gặp phải tổn thất lớn như vậy, bọn họ nhất định phải cho Hỏa Nguyên thành một lời giải thích.

“Haha, thật là buồn cười.”

Địch Viêm Thiên Tôn vừa dứt lời, Lý Dương lập tức cười lớn, chỉ có điều trong tiếng cười này mang theo một tia giễu cợt: “Địch Viêm Thiên Tôn, ta vẫn luôn ở trong Vũ trụ Bàn Viêm không đi ra ngoài, Tộc Thần Dực các ngươi lại dòm ngó trái tim vũ trụ của Vũ trụ Bàn Viêm ta, ý đồ hủy diệt Vũ trụ Bàn Viêm ta, chẳng lẽ ta lại trơ mắt nhìn sao?”

“Bọn họ đã đến đối phó với Vũ trụ Bàn Viêm ta, vậy thì phải chuẩn bị tâm lý bị phản sát.”

Khóe miệng Lý Dương mang theo vẻ lạnh lùng vô cùng, giọng nói lạnh lùng vang vọng khắp nơi, thậm chí còn truyền vào tai tất cả các thế lực ở xa: “Muốn đối phó với Vũ trụ Bàn Viêm ta thì cứ việc đến, đến một người ta giết một người!”

Trước khi Khôn Ngọc giáng lâm Vũ trụ Bàn Viêm, nếu Lý Dương không có thực lực đối phó với Khôn Ngọc, sinh mệnh của Vũ trụ Bàn Viêm lúc này đã sớm bị tiêu diệt, ước chừng lúc này mới có sinh mệnh mới được sinh ra.

Cho nên, Lý Dương quả thực sát ý ngập trời.

“Hừ!”

Nghe thấy Lý Dương nói, Địch Viêm Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, muốn nói gì đó.

Ầm!

Đúng lúc này, đột nhiên trong cung điện của Tộc Thần Dực, lại có một luồng dao động tức đáng sợ bộc phát ra, ngay sau đó một bóng người xuất hiện trên hư không.

Đây cũng là một cường giả của Tộc Thần Dực, mà dao động trên người ông ta không hề thua kém Địch Viêm Thiên Tôn.

“Địch Viêm, chuyện gì vậy?” Sau khi người đàn ông này xuất hiện thì hơi nhíu mày nhìn Lý Dương một cái, sau đó lại hỏi Địch Viêm Thiên Tôn.

“Huyền Dạ…” Địch Viêm Thiên Tôn nhìn người vừa đến.