← Quay lại trang sách

Chương 1416 Tộc Thần Dực chịu thua

“Lý Dương này hiếu chiến thật.”

“Lý Dương chỉ có một mình, muốn chiến liền chiến, muốn đi liền đi, thế lực sau lưng hắn đều ở trong vũ trụ Bàn Viêm. Bản nguyên vũ trụ như vũ trụ Bàn Viêm hoàn toàn là địa bàn của Lý Dương, cường giả Thiên Tôn tiến vào trong đó, thực lực đều sẽ bị áp chế rất lớn, cho nên Lý Dương không hề lo lắng Tộc Thần Dực sẽ trả thù thế lực sau lưng hắn. Nhưng Tộc Thần Dực hoàn toàn khác, toàn bộ Tộc Thần Dực đều ở đây, cho nên, trận chiến này Lý Dương hoàn toàn chiếm thế chủ động!”

“Sinh mệnh trong những bản nguyên vũ trụ này trưởng thành rất khó khăn, nhưng chỉ cần thật sự trở thành cường giả Thiên Tôn thì luôn là Thiên Tôn khiến người ta phải đau đầu. Phủ Việt Thiên Tôn kia cũng thế, nếu hứng lên thì anh ta trực tiếp tiến vào vũ trụ Thương Lan, mọi người đều không làm gì được anh ta.”

“Theo ta thấy, cứ để Lý Dương và Tộc Thần Dực chiến đấu một trận, thế thì chúng ta cũng được xem thực lực cụ thể của Lý Dương thế nào.”

Nhóm cường giả Thiên Tôn chỉ nhìn chứ không ai ngăn cản.

Dù sao người chiến đấu là Tộc Thần Dực, không liên quan gì đến bọn họ, bọn họ chỉ cần xem náo nhiệt là được.

Địch Viêm Thiên Tôn sắc mặt âm trầm, hiển nhiên cũng biết cục diện trận chiến này.

Lý Dương là kẻ liều mạng, không sợ trời không sợ đất, còn tộc Thần Dực bọn họ thì lại bị ràng buộc.

Lý Dương còn khó đối phó hơn cả một thế lực Thiên Tôn hoàn chỉnh. Bởi vì, những thế lực Thiên Tôn khác cũng ở trong Tứ Đại Thánh Vực, bọn họ cũng hoàn toàn có thể đến nơi ở của những thế lực Thiên Tôn đó, khiến những Thiên Tôn đó kiêng dè.

Nhưng đại bản doanh của Lý Dương là vũ trụ Bàn Viêm, bọn họ dám đi vào sao?

Lý Dương căn bản không hề kiêng dè gì.

Tuy rằng tình huống là như vậy, nhưng Địch Viêm Thiên Tôn hiển nhiên không thể nào khuất phục.

Lúc này mà khuất phục, vậy thì Tộc Thần Dực bọn họ còn mặt mũi nào đặt chân ở Tứ Đại Thánh Vực nữa?

Bên cạnh Địch Viêm Thiên Tôn, ánh mắt của Huyền Dạ Thiên Tôn lóe lên, rõ ràng là đang suy nghĩ điều gì đó.

Trước khi Địch Viêm Thiên Tôn kịp nói gì, ông ta đã lên tiếng trước: “Được, Lý Dương, Tộc Thần Dực chúng ta đồng ý bồi thường.”

Câu nói này vừa thốt ra, những cường giả Thiên Tôn đang xem náo nhiệt đều sững sờ.

“Huyền Dạ Thiên Tôn lại thỏa hiệp rồi?”

“Huyền Dạ Thiên Tôn làm sao thế? Ông ta nhẫn nhịn được à?”

“Nếu như thực sự chiến đấu thì Lý Dương thực ra cũng không làm gì được Tộc Thần Dực, Tộc Thần Dực không cần thiết phải sợ.”

Mười mấy vị cường giả Thiên Tôn đều rất kỳ lạ.

Cường giả cấp Thiên Tôn đều vô cùng kiêu ngạo, cho dù biết rõ không làm gì được đối phương, nhưng bị bức đến mức này thì không người nào có thể nhẫn nhịn mà không có chút phản ứng nào.

Dù sao, trực tiếp thỏa hiệp như vậy, chờ tin tức truyền ra ngoài thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bọn họ.

Tộc Thần Dực cũng sẽ trở thành từ đồng nghĩa với sự yếu đuối.

Ở Tứ Đại Thánh Vực rất coi trọng danh tiếng, danh tiếng đôi khi còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

“Huyền Dạ!”

Lúc này nghe thấy lời của Huyền Dạ Thiên Tôn, Địch Viêm Thiên Tôn cũng sững sờ, ông ta há miệng, muốn nói gì đó.

Suy nghĩ của ông ta tất nhiên là chiến đấu với Lý Dương, cho dù chiến đấu mấy chục triệu năm, cũng không tiếc!

Hai vị Thiên Tôn của Tộc Thần Dực bọn họ liên thủ, chẳng lẽ còn không làm gì được một mình Lý Dương?

“Địch Viêm, hãy tin tưởng quyết định của ta.”

Tuy nhiên, trước khi Địch Viêm Thiên Tôn kịp nói gì, trong đầu ông ta lại vang lên giọng nói của Huyền Dạ Thiên Tôn.

Nghe thấy Huyền Dạ nói như vậy, Địch Viêm Thiên Tôn chỉ đành uất ức thu hồi lời mình muốn nói.

Trên thực tế, Huyền Dạ mới là vị Thiên Tôn đầu tiên của Tộc Thần Dực, mới là người thật sự đưa ra quyết định.

“Ồ? Thỏa hiệp rồi?” Lúc này Lý Dương cũng nhìn về phía Huyền Dạ Thiên Tôn, thầm kinh ngạc trong lòng.

Tộc Thần Dực lại dễ dàng thỏa hiệp như vậy sao? Hắn còn tưởng rằng trận chiến này không thể tránh khỏi.

Nhìn Lý Dương, Huyền Dạ Thiên Tôn nói: “Lý Dương, ngươi liệt kê bồi thường ra đi, Tộc Thần Dực ta sẽ làm theo, chuyện trước kia coi như bỏ qua.”

Tộc Thần Dực không muốn chiến đấu, Lý Dương tự nhiên sẽ không tiếp tục chiến đấu nữa.

Lần này hắn giáng lâm Tộc Thần Dực vốn dĩ chính là để lập uy, Tộc Thần Dực thỏa hiệp, điều này đại diện cho việc mục đích của hắn đã đạt được.

Cho nên Lý Dương gật đầu, nói: “Nếu Huyền Dạ Thiên Tôn đã nói như vậy, thế thì chờ sau khi nhận được bồi thường thì ta cũng không truy cứu chuyện trước kia của Tộc Thần Dực nữa.”

Nghe thấy lời Lý Dương nói, gân xanh trên trán Địch Viêm Thiên Tôn lại nổi lên, nhìn qua dường như đang ở bên bờ vực bùng nổ.

Còn chuyện bồi thường thì Lý Dương không đòi hỏi quá đáng, đòi Tộc Thần Dực bồi thường, điều này chỉ là đại diện cho thái độ của Lý Dương hắn!

Những gì hắn yêu cầu cũng không có giá trị cao cho lắm, hoàn toàn không bằng những gì Lý Dương lấy được từ hơn một trăm vị cường giả Thiên Đạo cảnh đỉnh phong trước đó.

Bồi thường rất nhanh đã hoàn thành, bên cạnh Lý Dương, Phủ Việt Thiên Tôn mỉm cười mở miệng nói: “Lý Dương, hiện tại ngươi đã trở thành cường giả Thiên Tôn, theo quy tắc của Tứ Đại Thánh Vực thì ngươi có thể thành lập thế lực Thiên Tôn ở Đông Thánh Vực, đồng thời nắm giữ rất nhiều bản nguyên vũ trụ!”

Cường giả Thiên Tôn, đây là tồn tại mạnh nhất của Tứ Đại Thánh Vực, lúc trước các cường giả Thiên Tôn không ngừng xảy ra đại chiến, tranh giành lợi ích cho mình.

Sau đó chiến đấu dừng lại, Tứ Đại Thánh Vực cũng đều đặt ra một số quy tắc giống nhau.

Ở Tứ Đại Thánh Vực, tổng cộng có hơn một tỷ tòa bản nguyên vũ trụ, bên trong chứa đựng vô số bảo vật.

Mà những bản nguyên vũ trụ này, đều do thế lực Thiên Tôn nắm giữ.

Mỗi thánh vực có thêm một thế lực Thiên Tôn, những thế lực Thiên Tôn khác liền phải chia ra một tỷ lệ bản nguyên vũ trụ tương ứng.

Theo tỷ lệ, sau khi Lý Dương thành lập thế lực Thiên Tôn, có thể nắm giữ hơn ba triệu tòa bản nguyên vũ trụ.