Chương 1418 Trở về 2
Không chỉ là Phủ Việt Thiên Tôn, còn có từng vị Thiên Tôn khác cũng cười chào hỏi Lý Dương, lần lượt rời đi.
Điều này khiến sắc mặt Địch Viêm Thiên Tôn càng thêm âm trầm.
Đây là địa bàn của Tộc Thần Dực bọn họ, kết quả lại làm cho nơi này giống như địa bàn của Lý Dương.
Trong nháy mắt, từng vị Thiên Tôn rời đi, chỉ còn lại những cường giả Thiên Tôn của Đông Thánh Vực.
Lúc này Lý Dương cũng không định ở lại lâu nữa, hắn nhìn Địch Viêm Thiên Tôn và Huyền Dạ Thiên Tôn một cái, thản nhiên nói: “Địch Viêm, hiện tại chuyện giữa ta và Tộc Thần Dực các ngươi đã xong, tuy nhiên, lần sau nếu Tộc Thần Dực các ngươi lại đến trêu chọc ta thì đừng trách ta đấy.”
Nói xong, thân ảnh Lý Dương liền biến mất không thấy.
“Lý Dương khốn kiếp.” Nghe thấy lời Lý Dương nói, nhìn hắn cứ như vậy mà rời đi, Địch Viêm Thiên Tôn chỉ cảm thấy trong lòng lửa giận ngập trời đang sôi trào.
Uất ức, thật sự là quá uất ức.
Tộc Thần Dực bọn họ bị Lý Dương giết chết một trăm ba mươi vị Thiên Đạo cảnh, còn bị Lý Dương đánh đến tận cửa, kết quả cuối cùng lại là Tộc Thần Dực bọn họ bồi thường xin lỗi Lý Dương.
Vô số năm tháng, từ khi Tộc Thần Dực bọn họ thật sự được thành lập đến nay, còn chưa từng có chuyện uất ức như vậy.
Chuyện hôm nay ở đây cũng sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài, ước chừng Tộc Thần Dực ở Tứ Đại Thánh Vực cũng sẽ trở thành trò cười.
“Đi thôi.”
Sau khi Lý Dương rời đi, Hư Ngân Thiên Tôn của Huyết Lục hoàng triều, Tinh Thần Thiên Tôn của Tinh Thần tông cũng chuẩn bị rời đi, tuy nhiên lúc rời đi, bọn họ liếc nhìn Địch Viêm Thiên Tôn và Huyền Dạ Thiên Tôn với ánh mắt kỳ quái.
Bọn họ trước đó đều tưởng rằng sẽ đánh nhau, không ngờ Tộc Thần Dực lại lựa chọn thỏa hiệp với Lý Dương.
Bởi vì thỏa hiệp nên ấn tượng của bọn họ đối với Tộc Thần Dực cũng giảm xuống.
Cuối cùng, tất cả Thiên Tôn đến đây đều rời đi, chỉ còn lại hai vị Thiên Tôn của Tộc Thần Dực.
“Huyền Dạ, tại sao ngươi lại thỏa hiệp với Lý Dương? Theo ta thấy, nếu Lý Dương muốn chiến, vậy thì chúng ta liền chiến đấu với hắn một trận.”
Chờ đến khi không còn ai, Địch Viêm Thiên Tôn nhìn về phía Huyền Dạ Thiên Tôn, lập tức hỏi.
Trong lời nói của ông ta mang theo sự uất ức, phẫn nộ: “Hai chúng ta còn sợ không đánh bại được Lý Dương sao?”
Địch Viêm Thiên Tôn rất nghi ngờ về việc Huyền Dạ chịu thỏa hiệp, hiện tại các Thiên Tôn đều đã rời đi, cuối cùng ông ta cũng không nhịn được nữa mà hỏi ra miệng.
Theo như Địch Viêm Thiên Tôn biết, Huyền Dạ Thiên Tôn cũng không phải là người nhẫn nhịn, thế mà khi đối mặt với sự bức bách của Lý Dương, lại tỏ ra yếu đuối như vậy.
“Địch Viêm, chúng ta liên thủ có thể đánh bại Lý Dương, nhưng nếu thực sự chiến đấu thì không biết phải chiến đến bao giờ mới kết thúc.” Huyền Dạ Thiên Tôn lắc đầu nói.
Giống như lúc trước năm vị Quy tắc chưởng khống giả đuổi theo Côn Luân Tinh Chủ, thậm chí còn đuổi giết mấy chục triệu năm!
Cường giả Thiên Tôn chiến đấu mấy nghìn năm, mấy vạn năm cũng rất bình thường.
Lúc trước các thế lực Thiên Tôn của Tứ Đại Thánh Vực hỗn chiến, rất nhiều đều trận là trận chiến giữa các cường giả Thiên Tôn.
Huyền Dạ Thiên Tôn lắc đầu: “Hiện tại ta có chuyện quan trọng hơn cần làm, không có thời gian dây dưa với Lý Dương.”
“Chuyện quan trọng hơn?” Nghe thấy Huyền Dạ Thiên Tôn nói, Địch Viêm Thiên Tôn sững sờ.
Lý Dương bức bách tộc Thần Dực, giết chết một trăm ba mươi vị cường giả Thiên Đạo cảnh của tộc Thần Dực, thậm chí còn đòi bồi thường.
Tộc Thần Dực đồng ý đưa ra bồi thường, có thể dùng một từ để hình dung tình cảnh của tộc Thần Dực, chính là: Mất hết mặt mũi!
Phải biết rằng, thế lực Thiên Tôn vô cùng coi trọng thể diện, có nhiều lúc, trận chiến giữa hai thế lực Thiên Tôn, chính là bởi vì mất mặt mũi.
Sau khi tin tức về việc Tộc Thần Dực bọn họ không dám trêu chọc Lý Dương, ngược lại còn bồi thường cho Lý Dương truyền ra ngoài, Tộc Thần Dực bọn họ nhất định sẽ trở thành trò cười, trở thành vết nhơ không thể nào xóa bỏ của Tộc Thần Dực bọn họ.
Những thứ này… trong mắt Huyền Dạ Thiên Tôn, lại không bằng chuyện mà Huyền Dạ Thiên Tôn đang muốn làm?
“Huyền Dạ, hiện tại ngươi đang làm gì?” Địch Viêm Thiên Tôn không nhịn được mà hỏi.
Huyền Dạ Thiên Tôn không ở trong Tộc Thần Dực, bình thường căn bản không liên lạc được, lần này không phải Tộc Thần Dực bị tấn công, ông ta cũng sẽ không trở về.
“Chuyện ta làm hiện tại còn chưa thể nói ra, tuy nhiên chờ sau khi ta thành công, ta có thể giết chết Lý Dương!” Huyền Dạ Thiên Tôn nhỏ giọng nói.
Trong mắt ông ta lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Dám uy hiếp Tộc Thần Dực, Huyền Dạ Thiên Tôn đối với Lý Dương cũng là sát ý ngập trời.
“Giết chết Lý Dương?” Nghe đến đây, Địch Viêm Thiên Tôn càng thêm kinh ngạc.
Lý Dương đã có thực lực Thiên Tôn, lời nói của Huyền Dạ Thiên Tôn là nói, ông ta có thể giết chết Thiên Tôn? Điều này có khả năng sao?
Nghe đồn trận chiến vô số năm tháng đó đã có rất nhiều cường giả Thiên Tôn ngã xuống, sau đó cơ bản là không có cường giả Thiên Tôn nào ngã xuống nữa.
Cường giả Thiên Tôn có thế giới hoàn chỉnh, nhỏ máu sống lại, phân thân vô số, cho dù cảm thấy không ổn, cũng có thể rời đi trong nháy mắt, cho nên độ khó muốn giết chết có thể tưởng tượng được.
Tuy rằng Địch Viêm Thiên Tôn đối với Lý Dương sát ý sôi trào, hận không thể nhìn thấy hắn lập tức chết đi, nhưng ông ta cũng biết mình không thể nào thật sự giết chết Lý Dương.