Vĩ thanh
Bạn yêu quý!
Khi bạn đọc đến những dòng này tức là bạn đã chia sẻ cùng tôi mười năm rong chơi khắp nẻo! Nếu có ai đó hỏi tôi có cảm thấy cô đơn không khi đi chơi một mình như thế, thật sự là tôi luôn cảm thấy trọn vẹn hơn bao giờ hết. Tôi thích những ngày lang thang giữa một thành phố “quen biết mà xa lạ”. Mỗi sớm mai thức dậy không có tiếng chuông điện thoại reo, không có những hẹn hò công việc, chỉ mải ngắm nghía những nơi chốn đẹp đẽ. Khi trưa xuống, nắng lên, tôi sẽ tìm chỗ trú ẩn dưới một bóng cây râm mát và ngồi viết! Cảm giác không cần cố gắng làm gì cả, cứ thả lỏng ra đi và cuộc sống sẽ trôi như thế. Không cần phải đẹp hơn, sang hơn. Chỉ như này là vừa đủ!
Và như thế tôi hẹn có ngày được gặp bạn đâu đó trên những nẻo đường xuôi ngược!
HẾT