Chương 752 . Lướt qua nhau
Hóa ra là thế." Đổng Lệ kinh hãi: "Chẳng trách bây giờ tay trái của Võ Lĩnh luôn đeo găng tay, không biết đang che giấu thứ gì."
"Găng tay?" Nhiếp Thiên sững sờ.
Lúc trước Võ Lĩnh cùng Hồng Điện bay qua, hắn chỉ nhìn thấy mặt Võ Lĩnh, cũng không hề chú ý tới tay trái của hắn.
"Ừ, Võ Lĩnh vừa trở về từ Thiên môn không lâu, tay trái liền đeo một chiếc găng tay màu đen, dường như chưa từng tháo ra." Đổng Lệ suy nghĩ một chút, nói với Nhiếp Thiên: "Ghép nối lại tứ chi, đối với Khí Tông mà nói, cũng không phải là không thể. Nói không chừng, đợi đến lúc ngươi gặp lại Võ Lĩnh, tay trái của hắn lại mọc ra một bàn tay mới."
"Đương nhiên, bàn tay mới kia có thể là của hắn, cũng có thể đến từ những thứ khác."
"Có lẽ, bàn tay kia, còn lợi hại hơn cả bàn tay ban đầu của hắn."
"Võ Lĩnh có thân phận đặc thù ở Khí Tông, chúng ta cố gắng không chạm mặt với hắn, nếu không nhất định sẽ gặp phải phiền phức lớn."
Khuôn mặt Nhiếp Thiên nghiêm nghị, gật đầu nói: "Ta sẽ cẩn thận."
...8
Nhiếp Thiên và Đổng Lệ đi tới khu vực núi lửa chưa được Khí Tông thu nạp, thường xuyên có thể nhìn thấy "Hồng Điện" do Khí Tông luyện chế từ trên đỉnh đầu bọn họ bay vút qua.
Những người ngồi trên Hồng Điện, đại đa số đều là người của Khí Tông, bọn họ dường như đang gánh vác trọng trách nào đó, qua lại giữa Hoang Thành và các núi lửa.
Nhiếp Thiên âm thầm hâm mộ những môn nhân Khí Tông có Hồng Điện, ảo tưởng đến một ngày cảnh giới của mình đủ mạnh, sẽ lấy được phi hành linh khí mà Toái Tinh cổ điện để lại trong thạch điện ở Thiên Tuyệt vực kia.
Mấy ngày đầu, những ngọn núi lửa mà Nhiếp Thiên và Đổng Lệ đi qua đều có người của Khí Tông trấn giữ.
Bên trong những ngọn núi lửa đó đều được xây dựng rất nhiều phòng luyện khí, chỉ dành cho luyện khí sư của Khí Tông luyện chế linh khí.
Mấy ngày sau, tuy rằng những ngọn núi lửa mà bọn họ đi qua vẫn có người của Khí Tông canh giữ, nhưng Nhiếp Thiên lại chú ý tới, có không ít luyện khí sư rõ ràng không phải người của Khí Tông, cũng thường xuyên lui tới nơi này.
Đổng Lệ giải thích cho hắn: "Những luyện khí sư cường đại đến từ các vực giới khác, đẳng cấp luyện chế linh khí cực cao, có thể sẽ tạo ra được thông linh khí vật."
"Ví dụ như Phòng Huy của Ly Thiên vực các ngươi, vì muốn tấn thăng lên thân phận luyện khí sư Thông Linh cấp, hắn cần phải luyện chế ra một loại chí bảo thông linh dưới sự giám sát của Khí Tông."
"Loại luyện khí sư này cần một ngọn núi lửa riêng biệt, để có thể liên tục cung cấp địa tâm hỏa diễm cho bọn họ."
"Trước khi đại hội đánh giá bắt đầu, người của Khí Tông sẽ sắp xếp khu vực tu luyện cho từng người. Bọn họ cũng cần chuẩn bị trước một chút, kiểm tra xem phòng tu luyện mà Khí Tông cung cấp có phù hợp với tiêu chuẩn luyện khí của mình hay không."
Nhiếp Thiên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Mấy ngày gần đây, khi hắn đi qua từng ngọn núi lửa, cho dù không cần dùng đến chín thiên nhãn để cảm ứng, hắn cũng có thể nhận ra những luyện khí sư không thuộc Khí Tông kia, từng người đều có tu vi bất phàm, cảnh giới cực kỳ tinh thâm.
Hắn biết, những người từ bên ngoài đến này đều là vì muốn tấn thăng lên Thông Linh cấp phi phàm.
"Những người đó, trong mười người có thể luyện chế thành công ra một hai thông linh khí vật đã là không tồi rồi." Đổng Lệ cười nhạo, "Đa số mọi người, cũng chỉ là đến thử vận may, tay trắng mà về thôi."
"Khó khăn như vậy sao?" Nhiếp Thiên kinh ngạc nói.
"Nói nhảm!" Đổng Lệ hừ nhẹ một tiếng, nói: "Ngươi cho rằng thông linh khí vật dễ luyện chế ra như vậy sao? Toàn bộ Vẫn Tinh chi địa rộng lớn như vậy, luyện khí sư cấp bậc Thông Linh chân chính, theo ta biết cũng chỉ có hơn mười người mà thôi. Đại hội đánh giá của Khí Tông mười năm mới tổ chức một lần, có rất nhiều lần, ngay cả một người tấn thăng cũng không có."
Trong lúc nói chuyện, Nhiếp Thiên lại đứng ở dưới chân một ngọn núi lửa.
Ngẩng đầu nhìn lên sườn núi lửa, có thể thấy rõ một cửa hang cực lớn, bên cạnh cửa hang có hai luyện khí sư của Khí Tông đang ngồi yên lặng, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Nhìn vài lần, hắn liền thu hồi ánh mắt, dưới sự thúc giục của Đổng Lệ, tiếp tục đi về phía trước.
Không lâu sau khi hắn rời đi, Phòng Huy và sư phụ Vu Tịch từ trong cửa hang đi ra.
"Không thành vấn đề. Chính là ngọn núi lửa này, phòng tu luyện ở đây." Phòng Huy đi ra, gật đầu với một người của Khí Tông, đồng ý với sự sắp xếp của Khí Tông.
"Chúc ngươi may mắn, trước khi đại hội đánh giá bắt đầu, chúng ta sẽ quay lại." Người của Khí Tông xoay người rời đi.
Phòng Huy và Vu Tịch đứng ở cửa hang, nhìn hai người kia rời đi.
"Ngươi đã từng nghe qua truyền thuyết về Sinh Mệnh Quả chưa?" Phòng Huy đột nhiên hỏi.
Vu Tịch khẽ nhíu mày, gật đầu: "Từng nghe qua."
"Nghe nói đồ đệ Vu Thiên của ngươi năm đó ở trong Thiên Môn đã từng nuốt một quả Sinh Mệnh. Sinh Mệnh Quả kia đã giúp tuổi thọ của hắn tăng lên rất nhiều. Hắn cũng dựa vào sinh mệnh lực ẩn chứa trong Sinh Mệnh Quả, đánh thức hài cốt huyết yêu của Huyết Tông." Phòng Huy chậm rãi nói.
Vu Tịch cười khẩy một tiếng: "Nhiếp Thiên đánh thức hài cốt huyết yêu kia, hẳn là không liên quan gì đến Sinh Mệnh Quả."
Hắn và Hoa Mộ đều là số ít người trên thế gian biết rõ trong cơ thể Nhiếp Thiên ẩn chứa huyết mạch sinh mệnh kỳ dị.
Hắn biết rõ việc Nhiếp Thiên ban cho hài cốt huyết yêu sinh mệnh lực, đánh thức nó, không hề liên quan gì đến Sinh Mệnh Quả, hoàn toàn là nhờ vào công lao của huyết mạch Nhiếp Thiên.