Chương 911 . Lục Linh Càn Hỏa Trận (3)
Hai tên còn lại của Viêm Thần Điện, khi Tần Yên hô lên tên Nhiếp Thiên, áp lực trên người Tần Yên và Phùng Oánh đột nhiên giảm bớt.
"Viêm Long Khải! Viêm Long Khải ở trên người hắn!"
"Hắn chính là người mà Điện chủ âm thầm tìm kiếm!"
Sự khác thường của Dương Kham cùng hai tên Viêm Thần Điện kia, rốt cục làm cho đám người Đổng Khang, Tiền Hâm ở ngoại giới, nhớ tới ý nghĩa mà cái tên Nhiếp Thiên này đại biểu.
Nhiếp Thiên xuất thân từ Ly Thiên vực, từ trong Thiên Môn, đoạt lấy hai miếng Toái Tinh Ấn Ký, cuối cùng còn lấy được một miếng Toái Tinh Ấn Ký trên người Ninh Ương, lấy ba miếng Toái Tinh Ấn Ký, một lần nữa phong bế khe hở không gian do Ly Thiên vực, Huyền Thiên vực cùng Thiên Tuyệt vực bị xé rách, khiến cho kế hoạch xâm lấn của yêu ma chết từ trong trứng nước.
Nhiếp Thiên từ chối lời mời của Thiên Cung, khư khư cố chấp, danh tiếng to lớn, kỳ thật đã sớm truyền khắp mỗi một góc của Vẫn Tinh Chi Địa!
Chỉ là, Nhiếp Thiên thần bí khó lường, rất ít khi xuất hiện, không có bao nhiêu người chân chính gặp qua hắn.
Nghe Tần Yên hô lên cái tên Nhiếp Thiên này, mọi người bừng tỉnh, ánh mắt toàn bộ tụ tập đến trên người Nhiếp Thiên lấy tên giả là Mục Hàn.
Trong kết giới hỏa diễm, Phùng Oánh, huynh muội Đổng gia đều là nhân vật bọn họ quen thuộc tới cực điểm.
Chỉ có Mục Hàn kia, lai lịch không rõ, lại có chiến lực cường hãn, hắn không phải Nhiếp Thiên thì còn ai vào đây nữa?
"Hóa ra là ngươi! Khó trách!" Dương Kham cười quái dị, cũng không để ý Đổng Bách Kiếp và Đổng Lệ nữa, đi thẳng đến Nhiếp Thiên: "Giao Viêm Long Khải ra! Viêm Long Khải vốn là Thông Linh Chí Bảo do Viêm Thần Điện ta có được, nghe nói ngay cả Viêm Long Khải Huyết Hạch cũng đã được tìm thấy, bảo ta giao Viêm Long Khải cho điện chủ, thân phận của ta trong điện, chắc chắn sẽ vượt qua Đường Dương!"
"Với cảnh giới cùng tu vi của ngươi, hẳn là không cách nào mặc được Viêm Long Khải, không được khí hồn của Viêm Long Khải nhận chủ."
Dương Kham thần tình kích động, quả cầu thủy tinh trong tay tỏa ra ánh lửa bốn phía, dẫn động kết giới hỏa diễm giữa không trung, hình thành một màn sáng hỏa diễm, muốn bao phủ Nhiếp Thiên vào bên trong.
Thân là hạt giống Viêm Thần điện, hắn có tư cách gặp mặt Viêm Thần Hạ Huyên, nghe Hạ Huyên giảng giải áo nghĩa của hỏa diễm.
Hắn nghe Hạ Huyên nói, Viêm Long Khải bị Hạ Huyên đoạt được, thiếu mất huyết hạch mới là mấu chốt.
Theo lời Hạ Huyên, khí hồn trong huyết hạch, bởi vì một trận đại chiến chẳng những hao hết tất cả viêm năng, mà khí hồn cũng bị trọng thương, rơi vào trạng thái ngủ say.
Khí hồn trong huyết hạch, trừ khi gặp được chủ nhân mà nó công nhận, mới có thể chậm rãi thức tỉnh.
Chỉ có loại người trời sinh mang thuộc tính hỏa diễm, có được thiên phú vô hạn, mới có khả năng được khí hồn công nhận, khiến khí hồn thức tỉnh.
Nhưng cho dù khí hồn thức tỉnh, cũng cần tích lũy từng chút một hỏa diễm chi lực, dùng Địa Hỏa Tinh Tuyến để chữa trị trọng thương của Viêm Long Khải.
Dương Kham, kẻ đã từng trực tiếp giao thủ với Nhiếp Thiên, từ đó phân tích ra ba loại lực lượng thuộc tính hỏa diễm, thảo mộc và tinh thần, hắn nhận định với thuộc tính hỗn tạp của Nhiếp Thiên, không có khả năng đánh thức Khí Hồn, khiến Khí Hồn cam tâm tình nguyện nhận chủ.
Điều này cũng có nghĩa là, Nhiếp Thiên cho dù có được Viêm Long Khải, Khí Hồn vẫn còn ở trạng thái ngủ say, căn bản không thể sử dụng.
Cho nên khi Tần Yên nói ra thân phận của Nhiếp Thiên, biết được Nhiếp Thiên đang nắm giữ Viêm Long Khải, hắn chẳng những không sợ hãi, ngược lại âm thầm hưng phấn, cho rằng Viêm Long Khải có thể bị hắn đoạt được.
"Ngươi muốn Viêm Long Khải?" Nhiếp Thiên bị Tần Yên vạch trần thân phận thật sự cười lớn, "Vậy... Như ngươi mong muốn!"
Viêm Long Khải gào thét xuất ra!
Ngay khi Viêm Long Khải từ trong nhẫn trữ vật bay ra, sáu sợi Địa Hỏa tinh tuyến trên sáu cột đá đỏ thẫm kia, bao gồm cả trong thủy tinh cầu mà Dương Kham đang cầm, từng sợi Địa Hỏa tinh tuyến đều truyền ra động tĩnh dị thường.
Dương Kham hoảng sợ thất sắc.
"Phù!"
Viêm Long Khải nhanh chóng bay về phía Dương Kham, Địa Hỏa tinh hoa trong quả cầu thủy tinh trong tay Dương Kham, bị Địa Hỏa tinh tuyến dẫn động, cùng nhau không chịu khống chế mà tuôn ra.
Trong từng cây cột đá đỏ thẫm, những Địa Hỏa tinh hoa ẩn giấu kia, cũng bị Viêm Long Khải mạnh mẽ hút ra.
"Điều đó không thể nào!"
Dương Kham nổi giận gầm lên một tiếng, quyết định thật nhanh bỏ qua thủy tinh cầu trong tay, ném nó về phía Nhiếp Thiên.
Hắn thấy rõ ràng, từng sợi Địa Hỏa tinh tuyến đều chui vào ngực áo giáp Viêm Long, bị một khối xương thú huyết quang rạng rỡ hấp thu.
Sắc mặt Dương Kham khó coi đến cực điểm, cũng không còn để ý tới việc tranh đấu với Nhiếp Thiên nữa, đột nhiên lao về phía màn sương mù nồng đậm tiên diễm kia.