Chương 947 . Tư Thái Vô Địch
Ấn ký ngôi sao tỏa sáng giống như những ngôi sao được triệu hoán từ sâu thẳm trong tinh không, tỏa ra tinh quang thần bí.
"Vút!"
Tô Lâm đánh ra một quả cầu ánh sáng màu tím sậm, đánh về phía một ấn ký ngôi sao.
Quả cầu ánh sáng màu tím sậm vừa tiếp xúc với ấn ký ngôi sao, lập tức nổ tung, vô số trận pháp kỳ diệu được khắc trên quả cầu cũng lập tức vỡ vụn.
Lúc quả cầu ánh sáng nổ tung, Tô Lâm như bị trọng thương, nàng muộn hừ một tiếng, lảo đảo lui về phía sau.
"Nhiếp Thiên!"
Lúc này nàng mới nhận ra Nhiếp Thiên, hét lớn.
"Quả thật là Nhiếp Thiên kia!"
Lưu Kiện của U Linh phủ đứng sóng vai với Dương Kham của Viêm Thần điện, đôi mắt oán độc vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng dáng mơ hồ của Nhiếp Thiên trong màn sương mù.
Từng lá cờ Tàn Hồn bay ra từ ống tay áo Lưu Kiện, hắn lạnh lùng nhìn Nhiếp Thiên đang dây dưa với Tô Lâm, chuẩn bị sẵn sàng đánh lén bất cứ lúc nào.
"Đừng vội." Dương Kham đưa tay, đè lại hai tay hắn sắp kết linh quyết, lắc đầu, sắc mặt thâm trầm, "Tiểu tử này đột phá đến Tiên Thiên cảnh trung kỳ, thực lực trở nên ngay cả ta cũng nhìn không thấu, không nên vội động thủ, để tránh hắn chuyển lực chú ý đến trên người hai chúng ta."
"Dương lão đại, chẳng phải ngươi đã đột phá đến Phàm Cảnh rồi sao?" Lưu Kiện ngạc nhiên. Dương Kham da mặt run lên, hạ thấp giọng quát: "Nếu ta là Phàm Cảnh hoàn chỉnh, há lại ở nơi này?"
Nghe hắn nói vậy, Lưu Kiện bỗng nhiên trầm mặc.
Lúc ấy, Dương Kham thấy Nhiếp Thiên gọi ra Viêm Long Khải, hấp thu Địa Hỏa tinh tuyến cùng Địa Hỏa tinh hoa, khiến hỏa diễm kết giới hắn tạo ra trong nháy mắt mất đi hiệu lực, hắn liền quả quyết phá cảnh rời đi.
Hắn cưỡng ép phá cảnh, thúc đẩy vòng xoáy linh lực thứ mười sinh trưởng, sau khi vòng xoáy linh lực thứ mười hình thành, theo lý mà nói cần phải thôn phệ chín vòng xoáy linh lực khác, hoàn thành dung hợp làm một.
Không chỉ có vậy, hắn còn phải biến đổi tinh thần lực thành hồn lực mới có thể được xưng là Phàm cảnh chân chính.
Nhưng Dương Kham thúc đẩy vòng xoáy linh lực thứ mười sinh trưởng ra, mang theo khí tức phá cảnh, thuận thế bao phủ Lưu Kiện, xông vào màn sương mù màu sắc rực rỡ, nhưng không thể lập tức xuyên qua, đến chiến trường của Phàm cảnh.
Hai người hắn và Lưu Kiện đều bị vây trong màn sương mù dày đặc kia, và bị lạc lối.
Trong màn sương mù màu sắc rực rỡ, vòng xoáy linh lực thứ mười hắn thúc đẩy sinh trưởng ra, không biết vì nguyên nhân gì, vẫn không thể hoàn thành việc thôn phệ chín vòng xoáy linh lực khác, dung hợp không thành công.
Vòng xoáy linh lực không dung hợp, tinh thần lực cũng không biến đổi thành hồn lực, còn khiến hắn bị phản phệ, thực lực ngược lại bị suy giảm một chút.
Cuối cùng hắn cũng bị màn sương mù dày đặc đưa đến khu vực hoạt động của Tiên Thiên cảnh này, hơn nữa hao hết tâm tư, vẫn không tìm được phương pháp dung hợp vòng xoáy linh lực.
Trong khoảng thời gian này, linh lực của hắn tụ tập cực kỳ gian nan, thực lực vẫn đang dần dần suy yếu.
Trừ phi hắn tìm được phương pháp, hoàn thành việc dung hợp mười vòng xoáy linh lực, biến đổi tinh thần lực thành hồn lực, chân chính bước vào Phàm cảnh, hắn mới có thể giải quyết tất cả vấn đề của bản thân.
Dương Kham âm thầm suy đoán, sở dĩ hắn phá cảnh gặp ngoài ý muốn, không thể xông vào dải lụa hình khuyên của Phàm cảnh, có thể là bởi vì hắn mang theo Lưu Kiện là người ở Tiên Thiên cảnh.
Hắn cảm thấy Lưu Kiện đã liên lụy hắn, khiến hắn rơi vào tình cảnh kỳ quái này, không phải Phàm cảnh, cũng không phải Tiên Thiên cảnh, mà là ở giữa hai cảnh giới.
"Ta chỉ có một cơ hội, chỉ có thể nhân lúc Nhiếp Thiên gặp nguy hiểm, tung ra một kích tất sát, đoạt lấy Viêm Long Khải." Dương Kham mặt âm trầm, quát: "Bất luận thành công hay không, chúng ta nhất định phải lập tức rút lui, tuyệt đối không thể trì hoãn. Còn về phần di hài Hắc Phượng kia, chúng ta tạm thời từ bỏ, nếu Viêm Long Khải có thể giúp ta thuận lợi đột phá, để ta bước vào Phàm cảnh, thì ở khu vực này sẽ không có ai là đối thủ của ta!"
"Lần này từ bỏ di hài Hắc Phượng, tất cả linh tài trên người nó, ta đều có thể đoạt lại!"
Lưu Kiện gật đầu, vẻ mặt chán nản nói: "Ta hiểu rồi."
"Mấu chốt là ở ta, phải có được Viêm Long Khải, chân chính củng cố tu vi Phàm Cảnh. Tất cả những thứ chúng ta đã mất, ta đều sẽ đoạt lại!" Dương Kham lạnh lùng nhìn hắn, nói: "Nhớ kỹ, chờ ta ra tay, hãy dốc hết toàn lực phối hợp với ta, trong nháy mắt sẽ giết chết hắn."
...
Năm mới vui vẻ! Trong dịp Tết Âm lịch, cố gắng ngày nào cũng ra một chương, chương thiếu sẽ bổ sung sau, hy vọng mọi người thông cảm, chúc mọi người một năm mới hạnh phúc an khang!