← Quay lại trang sách

Chương 1390 . Rượt đuổi

Tinh Chu vừa xuất hiện, hắn lập tức bay vào trong, điều khiển Tinh Chu, từ khối thiên thạch dưới chân bay lên trời, với tốc độ kinh người rời đi.

"Phi hành linh khí kia sao lại nhanh như vậy chứ?!"

Trong nháy mắt, Tinh Chu và Nhiếp Thiên đã biến mất khỏi tầm mắt Kiều Quân Hi, nàng hoảng sợ biến sắc.

"Trở về Diễm Điểu! Đừng để tên hỗn đản kia chạy thoát!" Ân Á Nam quát.

"Được!" Kiều Quân Hi vội vàng gật đầu.

Hai nàng rất nhanh liền trở về Diễm Điểu, bổ sung Hỏa Diễm Tinh Thạch cho Diễm Điểu, sau đó liền thấy sáu con hung hồn kia lặng lẽ xuất hiện từ phía xa.

"Bọn chúng tới rồi!" Kiều Quân Hi biến sắc.

...

Ps: Canh ba bù ~

Sáu đại hung hồn gào thét lao tới, nhanh chóng tiếp cận Diễm Điểu, tà niệm linh hồn ngập trời, bao phủ cả vùng trời đất đó.

"Nguy rồi!" Kiều Quân Hi sợ hãi biến sắc, khẽ quát: "Tên hỗn đản kia tự mình điều khiển phi hành linh khí bỏ đi, để chúng ta lại đây, phải làm sao bây giờ?"

"Băng Huyết Mãng của ta cũng không phải đối thủ của đám hung hồn này." Ân Á Nam chau mày.

"Hy vọng có thể cắt đuôi bọn chúng." Kiều Quân Hi không dám do dự, lập tức chuẩn bị thúc giục Diễm Điểu, muốn dùng tốc độ cao của Diễm Điểu, kéo dài khoảng cách với hung hồn.

"Gào!"

Sáu con hung hồn gầm lên, lần nữa thi triển ra trận pháp kỳ dị tương tự như cối xay linh hồn của U Minh Phủ.

Một luồng hấp lực nhắm vào linh hồn đột nhiên xuất hiện, kéo mạnh chân hồn của Kiều Quân Hi và Ân Á Nam.

Chân hồn đang tọa trấn trong thức hải của hai nàng, giống như bị trói chặt, từng chút một bị kéo ra khỏi thức hải, sắp bị hút vào cối xay, bị hung hồn xé thành mảnh vỡ.

Hai nàng vô cùng đau khổ.

Lúc này, các nàng mới tỉnh táo lại sau cơn thịnh nộ, ý thức được nếu không có Minh Hồn Châu trong tay Nhiếp Thiên, các nàng căn bản không có sức chống lại sáu con hung hồn.

"Vèo!"

Ngay khi chân hồn của hai nàng sắp bị kéo ra ngoài, Tinh Chu như một ngôi sao băng, quay trở lại.

Chỉ trong nháy mắt, Tinh Chu đã tới bên cạnh Diễm Điểu.

"Hô!"

Nhiếp Thiên bay người nhảy xuống, đột nhiên rơi vào trong Diễm Điểu lần nữa, hắn phất tay một cái, Tinh Chu cũng biến mất vào trong nhẫn trữ vật.

Tay kia của hắn giơ Minh Hồn Châu lên, lạnh lùng nhìn về phía sáu con hung hồn.

Sáu con hung hồn khi cảm ứng được Minh Hồn Châu, đã sợ hãi lùi lại, đợi hắn bay vào Diễm Điểu, hung hồn đều đã ở rất xa.

Sức hút nhắm vào Ân Á Nam và Kiều Quân Hi do hung hồn phóng ra cũng biến mất không còn tăm hơi.

Chân hồn của hai nàng không còn bị trói buộc nữa.

"Ngươi còn biết quay lại?" Kiều Quân Hi vẫn còn tức giận.

Nhiếp Thiên cười gượng, giải thích: "Ta rời đi chỉ là muốn hai người bình tĩnh lại một chút, không phải thật sự muốn thấy hai người chết."

Từng có kinh nghiệm chiến đấu bên nhau, hắn hiểu rõ khi tà hồn tấn công hắn, hai nàng quả thực có thể hỗ trợ hắn đôi chút.

Đặc biệt là Ân Á Nam.

Sau khi dung hợp với huyết mạch hồn ấn của Băng Huyết Mãng, Ân Á Nam có thể giúp hắn chia sẻ rất nhiều áp lực từ tà hồn, có thể khiến hắn tương đối dễ dàng chống đỡ được sự công kích của tà hồn vào thức hải.

Hắn tin rằng, chỉ cần có Ân Á Nam ở bên cạnh, nhiều lần hỗ trợ hắn, tà hồn sẽ không thể làm gì được hắn.

Theo hồn lực của tà hồn dần dần cạn kiệt, hắn nhất định có thể tìm được cách để tiêu diệt hoàn toàn tà hồn đó.

"Đi khỏi đây trước đã!" Ân Á Nam lạnh lùng nói.

Tuy các nàng đang rất tức giận với Nhiếp Thiên, nhưng dưới sự uy hiếp của hung hồn, vẫn biết lúc này không phải lúc thích hợp để làm ầm ĩ.

Kiều Quân Hi gật đầu, lần nữa thúc giục Diễm Điểu, Diễm Điểu lập tức bay nhanh như chớp.

Một lát sau, sáu con hung hồn đã bị Diễm Điểu bỏ lại phía sau, khoảng cách giữa hai bên ngày càng xa.

"Phi hành linh khí mà ngươi đang sở hữu có lai lịch gì vậy?" Kiều Quân Hi nhíu mày, nói: "Tốc độ của nó so với Diễm Điểu của ta chỉ có nhanh hơn chứ không chậm. Ta vừa rồi không nhìn rõ, nhưng ta mơ hồ cảm thấy, đẳng cấp của phi hành linh khí của ngươi có lẽ còn cao hơn Diễm Điểu của ta."

Ân Á Nam cũng âm thầm kinh ngạc.

Phi hành linh khí Diễm Điểu rất nổi tiếng ở Viên Thiên Tinh Vực, còn có vài món phi hành linh khí trân quý hơn Diễm Điểu, đều nằm trong tay những nhân vật lớn.

Tinh Chu mà Nhiếp Thiên lấy ra hiển nhiên không phải là một trong số đó, nhưng đẳng cấp lại vượt qua Diễm Điểu, các nàng không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

"Hắc hắc."

Đối mặt với câu hỏi của Kiều Quân Hi, Nhiếp Thiên chỉ cười gian hai tiếng, rõ ràng không muốn trả lời.

Nhìn nụ cười xấu xa của hắn, Ân Á Nam vừa tức giận vừa đột nhiên chú ý tới những vết cắn do nàng để lại trên cổ Nhiếp Thiên.