Chương 1901 . Tinh Thần chi tử thứ năm
Đáng tiếc, khi chúng ta dần dần cường thịnh, không còn sợ Dị tộc nữa thì nội bộ lại nảy sinh rất nhiều vấn đề." Hàn Uyển Dung thở dài, nói tiếp, "Tứ đại cổ tông đã từng liên hợp ba lần, tấn công Tử Tinh Hải với quy mô lớn. Mỗi lần đều do Yêu Ma tộc cùng Cổ Linh tộc liên thủ, khiến chúng ta thất bại trong gang tấc, tổn thất nặng nề."
"Cổ Linh tộc và Yêu Ma tộc, trước khi chúng ta chưa tấn công quy mô lớn, bọn họ cũng sẽ chém giết lẫn nhau. Nhưng một khi Nhân tộc tập hợp lực lượng, tiến về Tử Tinh Hải, bọn họ sẽ liên thủ, đánh úp chúng ta."
"Sau ba lần đó, nội bộ Nhân tộc nảy sinh bất đồng, cho rằng chỉ cần sống tốt ở thế giới của chúng ta là được, không cần phản công Cổ Linh tộc, Yêu Ma tộc cùng các dị tộc khác."
"Thậm chí, có người sống an nhàn quá lâu, đã quên mất sỉ nhục trước kia."
"Có một bộ phận người còn lén lút qua lại với Cổ Linh tộc và Dị tộc, trao đổi vật tư, cho rằng có thể chung sống hòa bình."
"Trong nội bộ chúng ta còn có rất nhiều người tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau. Ngay cả tứ đại cổ tông chúng ta, vì nhiều nguyên nhân, cũng nảy sinh hiềm khích."
"Dị tộc, Cổ Linh tộc rất muốn nhìn thấy Nhân tộc chúng ta chia rẽ. Những kẻ Dị tộc có ý đồ xấu xa còn tìm cách kích động, khiến cho các tông môn của Nhân tộc đấu đá lẫn nhau vì việc thăm dò tân vực giới hoặc những chuyện khác."
"Nhân tộc hiện tại, nội ưu ngoại hoạn, nhìn bề ngoài thì có vẻ cường đại, nhưng vấn đề so với thời kỳ đầu còn nhiều hơn."
"Ở thời kỳ đầu, vì muốn đánh đuổi Dị tộc, Cổ Linh tộc, các bên đều đoàn kết chưa từng có, tin tưởng lẫn nhau, cùng phấn đấu vì một mục tiêu chung."
"Nhưng từ khi Nhân tộc chúng ta quật khởi, rất nhiều chuyện đã thay đổi."
Hàn Uyển Dung cảm khái.
Nàng và Nhiếp Thiên nói chuyện rất nhiều, sau khi đã nói rõ mọi chuyện về U Thiên vực, Tử Tinh Hải, mâu thuẫn giữa các chủng tộc, nàng liền dẫn Nhiếp Thiên đi xuống.
Quyền Tử Hiên, Cù Minh Đức đã chờ đợi từ lâu.
"Các ngươi có thể tự do đi lại." Hàn Uyển Dung biết bọn họ đang mong muốn điều gì, "Không chỉ khối thiên thạch này, các ngươi cũng có thể tự mình đến địa bàn của Hư Linh giáo, Thông Thiên các và Ngũ Hành tông. Các ngươi muốn trao đổi thứ gì, chỉ cần có đủ linh ngọc, linh tinh, hoặc những vật liệu có giá trị tương đương, tìm được người thích hợp là có thể trực tiếp giao dịch."
Sau khi Quyền Tử Hiên cùng mọi người nói lời cảm tạ, bọn họ liền hào hứng rời đi.
Nhiếp Thiên tạm thời không thiếu bất kỳ tài nguyên tu luyện nào, nhưng hắn cũng muốn được thấy sự kỳ diệu của U Thiên vực, nên sau khi bọn họ rời đi, hắn nói với Hàn Uyển Dung một tiếng rồi cũng đi dạo xung quanh.
Mấy ngày sau.
Nhiếp Thiên nhìn thấy từ phía xa, ở khối thiên thạch của Toái Tinh cổ điện, có mấy chiếc tinh hà cổ hạm khổng lồ bay ra từ hướng Tử Tinh Hải, những chiếc tinh hà cổ hạm đó trông như vừa trải qua một trận huyết chiến ở Tử Tinh Hải, đều bị hư hại.
...
Ps: Thiên Tàm Thổ Đậu đã ra mắt truyện mới Nguyên Tôn trên Tông Hành, bạn đọc nào yêu thích có thể thêm vào danh sách đọc nhé ~
Tổng cộng có tám chiếc tinh hà cổ hạm trở về từ Tử Tinh Hải, trên mỗi chiếc cổ hạm đều treo cờ xí Tinh Thần.
Mỗi chiếc tinh hà cổ hạm đều như bị trọng thương, rất nhiều chỗ trên thân tàu bị vỡ, dính đầy máu tươi đủ màu sắc.
Tám chiếc tinh hà cổ hạm bay về phía khối thiên thạch của Toái Tinh cổ điện.
Thế nhưng, tám chiếc tinh hà cổ hạm nhanh chóng dừng lại ở bên ngoài tinh không.
Một lát sau, một chiếc tách ra khỏi đội hình, bay về phía trước.
"Là Phương Nguyên!"
Giọng nói của Hàn Uyển Dung từ trong cung điện xa xa truyền đến, sắc mặt nàng vô cùng ngưng trọng.
Trên khối thiên thạch có rất nhiều đệ tử của Toái Tinh cổ điện, hoặc là những kẻ đi theo Tinh Thần chi tử như Quyền Tử Hiên, Cù Minh Đức.
Nhìn thấy một chiếc tinh hà cổ hạm dần dần bay tới gần, bọn họ nhận ra thân phận của người đến từ cờ xí Tinh Thần trên cổ hạm.
"Là Phương Nguyên! Tinh Thần chi tử thứ năm!"
"Cách đây không lâu, hắn dẫn người đến gần Tử Tinh Hải, chém giết với Dị tộc, xem ra... tình hình hình như không được tốt lắm!"
"Ở sâu trong Tử Tinh Hải có rất nhiều Dị tộc, cổ hạm của Dị tộc di chuyển khắp nơi, cường giả nhiều vô số kể, cho dù là Phương Nguyên, muốn lập chiến công ở Tử Tinh Hải, e rằng cũng không dễ dàng như vậy."
"Ta nhớ, lúc bọn họ xuất phát có tất cả mười ba chiếc tinh hà cổ hạm. Nhưng lúc trở về chỉ còn lại có tám chiếc."
Mọi người nhỏ giọng bàn tán.
"Vút!"
Một thanh niên cao lớn bay ra từ tinh hà cổ hạm.
Trong hư không đầy sao, một sợi xích Tinh Thần sáng chói đang trói mười mấy thi thể của Yêu Ma, bị hắn kéo đến cung điện của Hàn Uyển Dung.
Nhiếp Thiên suy nghĩ một chút, điều khiển tinh chu bay về phía cung điện.
"Ầm!"
Những thi thể Yêu Ma bị xích Tinh Thần trói chặt nện mạnh xuống đất trước cung điện, trên mặt thanh niên không hề có vẻ vui mừng, ngược lại, hắn nói bằng giọng điệu trầm trọng, "Hàn di, người kiểm tra số thi thể Yêu Ma này một chút."
Hàn Uyển Dung nhìn hắn với ánh mắt đau lòng, hỏi, "Đã xảy ra chuyện gì?"
Phương Nguyên đang định trả lời thì bỗng nhiên nhìn thấy tinh chu, ánh mắt hắn lộ vẻ khác thường, "Hắn?"
"Tinh Thần chi tử thứ bảy, tên là Nhiếp Thiên. Hắn vừa mới trải qua thí luyện Tinh Lộ, đến tông môn." Hàn Uyển Dung giới thiệu thân phận của Nhiếp Thiên trước, nói: "Ngươi chinh chiến ở Tử Tinh Hải quá lâu, tin tức bế tắc, có lẽ còn chưa rõ sự tồn tại của hắn."
Phương Nguyên gật gật đầu, "Đích xác đã ở tại Tử Tinh Hải quá lâu."
"Vèo!"
Tinh Chu bay xuống, Nhiếp Thiên đi xuống.
"Nhiếp Thiên, đây là Phương sư huynh của ngươi, cũng giống như ngươi, cũng là Tinh Thần chi tử, xếp hạng thứ năm." Hàn Uyển Dung phất tay, gọi Nhiếp Thiên, chợt lại nhìn về phía những người khác đang tụ tập, lãnh đạm nói: "Tất cả giải tán đi."