Chương 2097 . Không Lộ Bại Tướng (2)
Nhưng mà, nàng cảm nhận được huyết mạch của Nhiếp Thiên... chỉ khoảng thất giai.
Cấp bậc này, ngay cả tộc nhân Hài Cốt tộc cũng không phải là đối thủ của nàng.
Chỉ là một tên hỗn huyết, hơn nữa huyết mạch chỉ có thất giai, vậy mà có thể chống đỡ lâu như vậy trong cuộc chiến thuần túy về thể xác, khiến Ophelia vô cùng kinh ngạc.
Trận chiến vừa dừng lại, Ophelia liền khôi phục lại sự bình tĩnh.
Trước đó, Nhiếp Thiên mượn nhờ năm đại hung hồn, dùng năng lượng tiêu cực nồng đậm hội tụ trong mắt, tác động vào sâu trong linh hồn Ophelia, khơi dậy ham muốn giết chóc trong lòng nàng, khiến nàng từ bỏ pháp bảo, từ bỏ các loại thiên phú huyết mạch, dùng thân thể huyết nhục thô bạo nhất để chiến đấu với Nhiếp Thiên.
Lúc này tuy đã bình tĩnh, thoát khỏi ảnh hưởng của năng lượng tiêu cực do năm đại hung hồn phóng thích, nhưng Ophelia vẫn không vội ra tay.
Nàng đang cẩn thận quan sát những thay đổi nhỏ trên người Nhiếp Thiên.
Nàng nhanh chóng chú ý tới, từ trên người Nhiếp Thiên nứt ra từng vết thương nhỏ, máu chảy ra, chỉ trong chốc lát đã đông lại và đóng vảy.
Ophelia ánh mắt biến đổi.
Cũng vào lúc này, Nhiếp Thiên vốn định sử dụng Viêm Long Khải, sau một hồi do dự, hắn quyết định kích phát thiên phú bậc bảy của huyết mạch sinh mệnh —— Kích Phát Tiềm Năng.
Gần như cùng lúc, hắn lại lặng lẽ vận chuyển Thiên Mộc Trọng Sinh Thuật.
"Ầm!"
Khí huyết cuồn cuộn như thác lũ vỡ đê, từ tim hắn bùng phát.
Lại thêm ba giọt tinh huyết đỏ thẫm như bảo thạch, sôi trào thiêu đốt, từ đó toả ra từng luồng tinh khí huyết nhục cực kỳ dồi dào, ẩn chứa sinh mệnh huyền diệu.
Từng luồng tinh khí huyết nhục, trong nháy mắt đã rót vào tứ chi bách hài, ngũ tạng lục phủ của hắn.
Trên da thịt hắn, những vết thương nứt ra đang khép lại với tốc độ kinh người, huyết nhục tái sinh, tụ lại, ngưng kết!
Tinh Cốt, Uẩn Tạng, Nhẫn Cân, Đoán Thịt, bốn giai đoạn của Thiên Mộc Trọng Sinh Thuật khiến cho nội tạng trong cơ thể hắn đều cứng cáp phi thường.
Chờ đến khi khí huyết lưu chuyển khắp người, trong kinh mạch, huyết nhục, những vết thương bên trong huyết nhục do trận chiến với Ophelia cũng đang nhanh chóng lành lại mà người khác không nhìn thấy.
Chỉ trong mười mấy hơi thở, cảm giác nóng rát của nội tạng cùng cơn đau nhức khắp người đã biến mất.
Những vết thương do Ophelia cào rách trên da hắn đều lặng lẽ đóng vảy, rồi những lớp vảy ấy bong ra như vỏ cây già.
Làn da mới lộ ra không chỉ không có một chút dấu vết bị thương nào mà còn sáng bóng hơn, toả ra ánh sáng như ngọc.
Đồng tử Ophelia co rụt lại.
Những thay đổi nhỏ trên người Nhiếp Thiên, những cường giả Thánh Vực, Thần Vực ở bên ngoài Tử Vực do khoảng cách quá xa nên chưa chắc đã nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng nàng lại không bỏ qua bất kỳ một biến hoá nhỏ nào, thấy rõ ràng tất cả.
"Thương thế trên người, vậy mà, vậy mà lại có thể dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi này để nhanh chóng hồi phục!" Ophelia gào thét trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Thiên thêm một phần kinh hãi.
Cho dù là Yêu Ma Bất Diệt Thể hay là Hài Cốt Bất Phá Thân của Hài Cốt tộc đều nổi tiếng là cứng cỏi.
Khả năng tự lành, đương nhiên cũng rất bất phàm, nhưng không phải là điểm mạnh của hai loại bí pháp huyết mạch này.
Bí thuật huyết mạch có năng lực tự phục hồi mạnh mẽ nhất đến từ Mộc tộc, chính là Thiên Mộc Trọng Sinh Thuật mà Nhiếp Thiên đang tu luyện.
Nhiếp Thiên dùng Thiên Mộc Trọng Sinh Thuật phối hợp với huyết mạch sinh mệnh, khiến cho năng lực tự lành của bản thân lại tăng lên một tầng cao mới.
Ngoại Vực giả chỉ mơ hồ cảm nhận được khí huyết trên người Nhiếp Thiên đang tăng vọt.
Tình huống thực tế, chi tiết cụ thể, bọn họ không cách nào nhìn thấu.
"Bậc bảy, bậc bảy, kẻ hỗn huyết..."
Ophelia lẩm bẩm, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Kế hoạch hỗn huyết của Nhân tộc, với địa vị của nàng ở Yêu Ma tộc, tự nhiên cũng từng nghe qua, nhưng nàng chưa bao giờ để tâm.
Một mặt, những kẻ hỗn huyết do Nhân tộc tạo ra, cảnh giới đều khá thấp, khó lọt vào mắt nàng.
Còn có một điểm nữa là, nàng còn nghe nói kế hoạch hỗn huyết của Nhân tộc đã gặp vấn đề lớn.
Vì vậy, trong mắt nàng, kế hoạch tạo ra hỗn huyết của Nhân tộc chỉ là trò cười.
Thế nhưng Nhiếp Thiên, một kẻ hỗn huyết xuất hiện trước mặt nàng, lại thể hiện ra sự đặc biệt khiến nàng phải kinh ngạc.
Nếu như những kẻ hỗn huyết như Nhiếp Thiên, trong Nhân tộc có rất nhiều...
Nghĩ đến đây, sắc mặt Ophelia càng thêm khó coi.
"Huyết mạch! Thiên Ma Thủ!"
Sau một tiếng quát lớn, vài giọt tinh huyết màu tím từ tim Ophelia bắn ra.
Khí huyết nồng đậm hoà vào ý niệm Ma Hồn của nàng, giữa nàng và Nhiếp Thiên dường như xuất hiện một dòng sông ma quỷ.
Trong dòng sông, hàng ngàn hàng vạn cánh tay khổng lồ vươn ra, chụp về phía Nhiếp Thiên.
Nhiếp Thiên cười lạnh: "Hỗn Độn Loạn Lưu!"
Khí huyết, tinh thần lực, lực lượng hoả diễm, khí tức linh hồn, tinh khí thảo mộc, đủ loại khí tức hỗn tạp trong cơ thể hắn cùng bùng phát.
Các loại lực lượng thuộc tính khác nhau xung đột lẫn nhau, lấy hắn làm trung tâm, hình thành một trường lực vặn vẹo xé rách đặc biệt.
Vô số điểm sáng của tinh thần, ngọn lửa, tinh hoa thảo mộc xoay quanh hắn, không ngừng tăng cường sự xoay chuyển.
Dòng sông ma quỷ kia vươn ra vô số Ma Thủ, vừa tiếp xúc với Hỗn Độn Loạn Lưu, lập tức tan rã, những Ma Thủ tiến vào như bị phân giải thành ma khí và ma hồn, bị vặn vẹo, khiến Ophelia cảm thấy đau đớn trong linh hồn.
"Đây, đây là quỷ lực trường gì, cũng không phải lĩnh vực!"
Ophelia hơi kinh ngạc, không ngờ Thiên Ma Thủ mà nàng dùng tinh huyết thi triển lại không thể tới gần Nhiếp Thiên, đã bị hoá giải một cách kỳ lạ.
"Cơn Giận Của Trời!"
Cùng lúc đó, Nhiếp Thiên gầm lên trong lòng, các loại năng lượng lưu chuyển trong Hỗn Độn Loạn Lưu bỗng chốc dồn vào cánh tay hắn.
Hắn tung một quyền về phía Ophelia từ xa.
Ophelia kinh ngạc nhìn nắm đấm kia dần dần phóng đại, lấp đầy cả không gian.
"Tại sao, tại sao ta lại nghe thấy tiếng gầm rú của Kình Thiên Cự Linh..."