Q.2 - Chương 10 Phá cục.
Lúc Lăng Tân tỉnh lại, đã là hơn chín giờ sáng, hắn cứ như vậy nằm trên giường không nhúc nhích, trong đầu vẫn nhớ đến cảm giác vô cùng huyền diệu ngày hôm qua, sau khi hắn sử dụng Phong Thần bảng, trong cơ thể, không, hẳn là từ sâu trong linh hồn lập tức xuất hiện một loại lực lượng kỳ dị, loại lực lượng này thật sự là vô cùng huyền diệu, so với nội lực hay ma lực đều càng huyền diệu hơn, phảng phất như trời sinh đã tồn tại ở trong linh hồn hắn.
-... Chỉ cần tin tưởng là có thể làm được sao? Tín niệm lực? λ-drive?
Lực lượng này dĩ nhiên là vô cùng huyền diệu, nhưng thứ thực sự làm cho Lăng Tân mê mẩn, vẫn là trải nghiệm từ nhân cách phụ, bởi vì hai nhân cách đều là một người, cho nên trải nghiệm của nhân cách phụ hắn cũng hoàn toàn có thể cảm giác được, đó là một dạng cảm giác gì, không, dùng cảm giác để hình dung đã không hề chính xác, khi đó hắn không tình cảm không cảm giác không biểu lộ, cũng có thể gọi là trạng thái ba không, trong trạng thái này, phảng phất như tất cả bí mật đều không còn là bí mật nữa, mọi chuyện cần thiết, nhân vật quan trọng, quan hệ giữa mỗi người đều rất rõ ràng trong đầu hắn, từng manh mối, từng suy luận đều tự nhiên mà sinh ra, trong trạng thái này... Hắn chính là Thần!
- Hoàn toàn bỏ qua cảm giác cùng tình cảm cá nhân, mọi chuyện đều đứng trên lập trường của người ngoài cuộc xem xét sao? Nhân cách phụ thật là đáng sợ...
Lăng Tân mãnh liệt nhảy dựng lên từ trên giường, tâm tình kích động quá mức khiến hắn cười ha ha vài tiếng, sau đó liền mặc quần áo vào rồi đi ra khỏi cửa phòng. Đêm qua sau khi nhân cách phụ nói cho Đạt Vân Hi tất cả chi tiết, hai người đi tới nơi ở của Đạt Vân Hi tại Thượng Hải, một tòa biệt thự, sau khi hắn bước vô phòng mình, nhân cách phụ liền ngủ say, toàn bộ thân thể cũng đồng thời ngủ say trên giường, một đêm không mộng mị, cho đến sáng hôm nay Lăng Tân mới tỉnh lại.
- Cảm giác như vậy thật sự là quá tuyệt vời!
Lăng Tân không ngừng vận hành nội lực, tốc độ di chuyển cũng càng lúc càng nhanh, rất nhanh hắn đã ra khỏi biệt thự, bước lên bãi cỏ bên ngoài, đến lúc này, hắn rốt cuộc nhịn không được lớn tiếng hét lên, kích động cùng vui sướng trong lòng mới dần dần dừng lại, không biết vì cái gì, từ sau khi sử dụng Phong thần bảng giao Low Latent Inhibition cho nhân cách phụ, hắn cảm giác thấy một loại nhẹ nhõm không cách nào hình dung, toàn bộ xương cốt đều nhẹ như không khí, cả người như muốn bay lên.
Trong đầu Lăng Tân không còn vô số tư tưởng quỷ dị kia nữa, cũng không còn khổ sở với tín niệm hiệp khách, không phải là nói hắn đã từ bỏ tín niệm của mình, chỉ là giờ phút này phương thức suy nghı̃ của hắn lại hoàn toàn bất đồng, thiện ác vốn là tồn tại đồng thời, sao có khả năng cường hành phân biệt? Giống như một con dao, trong sinh hoạt hằng ngày có thể dùng để cắt đồ ăn, nhưng cũng có thể dùng để giết người cướp của, nếu trong nội tâm một hiệp khách vốn là độc tài độc ác, như vậy hắn có thể là ma đầu, nếu trong nội tâm là công bằng lương thiện, như vậy hắn rất có thể trở thành đại hiệp. Đồng dạng, tín niệm hiệp khách của hắn chỉ cần kiên trì là được, việc thiện thì thưởng, việc ác thì phạt, mặc kệ người khác nói hắn dựa vào cái gì.
- Lăng Tân tiên sinh này, lúc trước ngươi chưa phong ấn Low Latent Inhibition có thể xem như vẫn là người bình thường, vì cái gì hiện tại lại biến thành một người điên rồi?
Một thanh âm truyền đến từ cửa lớn của biệt thự, Đạt Vân Hi đang đứng đó, mặc một bộ đồ ngủ kiểu dáng của trẻ em rất đáng yêu, nàng vừa ngáp vừa hỏi, nhìn bộ dạng của nàng tựa hồ là mới bị tiếng cười lớn của Lăng Tân đánh thức.
- Ha ha, trong nội tâm hiện tại rất thoải mái nên mới cười như vậy, vì cái gì phải quá cố kỵ?
Lăng Tân nhìn về phía Đạt Vân Hi nói, khi thấy biểu lộ còn chưa tỉnh ngủ của Đạt Vân Hi, lúc này hắn mới lắc lắc đầu, có điều lại lập tức nói tiếp:
- Ngày hôm qua nhân cách phụ của ta có nói đúng không? Ta và ngươi nên giao đấu một lúc, để xác định thực lực của ngươi như thế nào, khi đang ở phong độ tốt nhất, như vậy dứt khoát chính là hiện tại.
- Hiện tại?
Đạt Vân Hi hơi ngẩn ra một chút, nàng vừa mới bị tiếng cười lớn của Lăng Tân đánh thức dậy, cho nên mới ra xem có chuyện gì, ai ngờ Lăng Tân lại muốn giao đấu với nàng ngay lập tức... Những thứ khác chưa nói, cái trước mắt chính là hiện tại nàng vẫn còn đang mặc đồ ngủ cơ mà.
- Đúng vậy! Ngay lúc này!
Lăng Tân cười hắc hắc, nội lực lập tức bắt đầu khởi động, đồng thời lòng hắn khẽ động, lực lượng sâu trong linh hồn kia cũng bị hắn vận hành, chỉ là hiệu quả như thế nào còn cần có thời gian nghiên cứu cùng thử nghiệm.
- Tăng cường nội lực, tăng cường nội lực, tăng cường nội lực...
Trong nội tâm Lăng Tân không ngừng lẩm bẩm bốn chữ này, nội lực trong cơ thể lập tức như bị cái gì đó kích thích, thật sự bắt đầu tăng cường mãnh liệt... một lượng nội lực gấp mấy lần xuất hiện trong thân thể hắn, chỉ là cùng lúc đó, từ sâu trong linh hồn hắn cảm thấy mệt mỏi như mất đi một chút sinh lực, chỉ là giờ phút này Lăng Tân đang toàn lực vận hành nội lực, sao còn chú ý được đến loại mệt mỏi kia, chỉ thấy hắn quán chú nội lực lên toàn thân, trực tiếp lướt về hướng Đạt Vân Hi đang đứng.
Đạt Vân Hi đứng tại cửa biệt thự thật sự là tiến cũng không được, lùi cũng không xong, nàng còn chưa kịp nói lời cự tuyệt khiêu chiến, ai ngờ Lăng Tân đã bắt đầu công kích, đây thật sự là tình huống nàng chưa nghĩ đến... Ai biết sau khi phân liệt Low Latent Inhibition, biến đổi của Lăng Tân lại lớn như vậy, nhân cách phụ lãnh khốc vô tình, hoàn toàn không có chút nào tình cảm cùng cảm giác một sinh mạng thể nên có, nhân cách chủ lại hào sảng không gì ràng buộc được, hoàn toàn giống như tinh thần hào hiệp tự nhiên của hiệp khách xưa kia, thật sự khó có thể tưởng tượng, một người vậy mà lại đồng thời có hai loại tính cách này.
Lăng Tân có nội lực tăng cường, tốc độ cùng lực lượng đều nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách giữa hai người hơn bốn mét, hắn chỉ cần một hai giây đã lướt đến trước mặt Đạt Vân Hi, đồng thời đưa tay đánh một chưởng hướng về phía bờ vai của nàng, tiếng gió kịch liệt, lực lượng một chưởng này dĩ nhiên là rất lớn. Đạt Vân Hi không lùi không tránh, nàng cau mày nhẹ nhàng đánh một chưởng về phía trước, bàn tay nàng nhỏ nhắn trắng nõn, hơn nữa một chưởng này cũng không phát ra tiếng động gì, cảm giác rất nhẹ nhàng. Nhưng khi chưởng của hai bên chạm nhau lại phát ra tiếng nổ lớn, giống như tiếng sấm sét, tiếp đó Lăng Tân liền điên cuồng lui về sau hơn mười bước, mà Đạt Vân Hi chỉ hơi lùi về phía sau, mặt đất chỗ hai người đứng đã tan nát.
- Đã minh bạch, khó trách những cao thủ võ giả, hiệp khách trong tiểu thuyết đều dùng chưởng đánh người, theo đạo lý mà nói nắm đấm có lực sát thương lớn hơn so với chưởng, nguyên lai hóa ra không phải dựa vào lực lượng và tốc độ mà là dựa vào bản thân nội lực. Mặt tiếp xúc giữa nắm đấm cùng người bị đánh nhỏ, lượng nội lực truyền qua không nhiều, mà mặt tiếp xúc giữa chưởng và người bị đánh lại lớn nhất, lượng nội lực được truyền qua cùng lực sát thương cũng sẽ càng lớn, ha ha, tiếp tục!
Lăng Tân sững sờ nhìn chưởng của mình, vài giây sau hắn bỗng nhiên kinh hỉ nói, sau đó nhìn về phía Đạt Vân Hi, đang định lại xông về hướng Đạt Vân Hi lần nữa, không ngờ Đạt Vân Hi lại trực tiếp quay người bỏ đi, vừa đi còn vừa nói:
- Lăng Tân tiên sinh, chuyện lần này ta sẽ không tha thứ, đây này là một trong những bộ đồ ngủ ta thích nhất, vậy mà đã bị ngươi đánh hỏng mất... Lăng Tân tiên sinh, ta sẽ suy nghĩ thật kỹ xem nên phạt ngươi như thế nào, không bằng lát nữa trên đường đi, ngươi nhảy múa bồi tội cho ta xem?
Lúc này Lăng Tân mới bình tĩnh lại, toàn thân run lên, không đợi hắn kịp nói gì, Đạt Vân Hi đã đi vào trong biệt thự, mà hắn cũng không thể làm gì, tâm tình hắn hiện tại hoàn toàn bất đồng trước kia, cảm giác đối với Đạt Vân Hi cũng không giống như chỉ là ân tình, trái lại còn có thêm một loại tình cảm không thể nói rõ...
- Haiz, lần này đã lỡ gây họa rồi... Mà thôi, tìm thời điểm thích hợp bồi tội với nàng là được, chuyện trọng yếu nhất trước mắt chính là... Phá cục!
Lăng Tân hít một hơi thật sâu, lúc này hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.
- Một khi tiểu đội hành động bí mật của Hà Thiên Đạo bắt đầu hành động, bốn huynh đệ Lâm gia tất sẽ phản kháng đến cùng, khi đó... chính là thời điểm ta phá cục!
- Chỉ là... Trần Hạo Thao, ngươi thật sự sẽ xuất hiện với phương thức giống như nhân cách phụ của ta đã suy luận sao?
Trong khi Lăng Tân đang ngủ một giấc vô cùng say sưa, bốn huynh đệ Lâm gia lại càng lúc càng lo lắng khổ sở, chuyện khác tạm thời không nói, chỉ là vừa nghĩ tới ngày mai sẽ bị chính phủ xét xử, loại tâm tình này thật sự là khó có thể hình dung. Bọn hắn đã quyết định được ăn cả ngã về không, vốn từ tầng lớp bình dân trong nháy mắt xoay người trở thành tỉ phú thế giới, thực sự không thể từ bỏ tiền bạc cùng quyền lực hiện tại.
Trước kia khi không có tiền cùng quyền như bây giờ, tiền lương mỗi tháng hơn ngàn dollar đã khiến cho bọn hắn cảm thấy rất sung sướng rồi, trong một thị trấn nông thôn nho nhỏ, không phải thành phố lớn như Thượng Hải, sao có thể có rất nhiều phồn hoa? Mỗi tháng nhận được hơn ngàn dollar tiền lương, sau đó tụ tập với huynh đệ uống một ít rượu, hoặc là đánh bài, chơi đùa trò gì đó, đối với bọn hắn mà nói chính là những trò giải trí tốt nhất, cho tới khi La Phú Nhân đến đón muội muội của bọn hắn đi, nhờ vào quan hệ với muội muội, rốt cuộc đến Thượng Hải, lần đầu tiên tiếp xúc với khía cạnh ly kỳ đầy mê hoặc của thế giới, cứ như vậy... bọn hắn ngày càng sa đọa.
Mỹ nữ, rượu ngon, bài bạc, quyền thế, tất cả những thứ đó bọn hắn đều say mê không dứt, sinh hoạt bình thường trong thị trấn nhỏ trước kia phảng phất như chuyện đã trải qua từ kiếp trước, thứ duy nhất khiến cho bọn hắn cảm thấy tiếc nuối chính là, người đem đến tất cả những điều này, vẫn không danh chính ngôn thuận cưới muội muội của bọn hắn làm vợ, nếu như có một ngày muội muội không còn được sủng ái nữa thì sao? Tất cả vinh hoa phú quý sẽ bỏ bọn họ mà đi, khi đó... chẳng lẽ phải sống cuộc sống giống như trong thị trấn trước kia sao? Điều đó không thể nghi ngờ giống như cực hình lăng trì, còn kinh khủng hơn cái chết.
Cho đến khi La Phú Nhân chết, bọn hắn mới mãnh liệt giật mình, nguyên lai phú quý cùng quyền thế cách bọn họ gần như vậy, tập đoàn La thị đã rơi vào tay, chỉ cần có thể sống sót, như vậy mấy đời cũng hưởng thụ không hết. Nhưng dã tâm sao có thể có điểm giới hạn? Sau khi biết đến sự tồn tại của mảnh giấy từ La Kỳ Kỳ, một ý nghĩ đột ngột xuất hiện trong lòng bọn hắn, đoạt được mảnh giấy thần kỳ của La Phú Nhân, sẽ có được càng nhiều quyền lực cùng tiền bạc!
- Chưa từng có được, thì không cách nào minh bạch quyền lực cùng tiền tài có sức mê hoặc như thế nào... Nhị đệ, tam đệ, tứ đệ, dù sao nếu chúng ta bị bắt, hoặc là ngồi trong ngục giam cả đời, hoặc là mất đi tất cả tài sản, chẳng thà liều một phen, trước khi tiểu đội bí mật kia bắt đầu hành động, chúng ta trước một bước trốn ra nước ngoài, tài sản trong nước bị tịch thu hết cũng không sao, còn mấy tỷ dollar đang gửi ngân hàng nước ngoài, tất cả đều là của La Phú Nhân bí mật tồn trữ trước kia, chỉ cần có số tiền đó, cho dù chúng ta không làm gì cũng đủ để hưởng thụ nửa đời sau...
Lão đại Lâm gia vẻ mặt nghiêm túc nhìn ba người còn lại, cặp mắt của hắn tràn đầy tơ máu, thoạt nhìn tiều tụy vô cùng, mà không chỉ hắn, ba người Lâm gia còn lại cũng như vậy, một đêm không ngủ là một phần, phiền muộn lo lắng trong lòng cùng tinh thần bất ổn mới là nguyên nhân lớn nhất gây ra vẻ tiều tụy này. Sau khi Lão đại Lâm gia nói xong, lão nhị cũng mở miệng:
- Lão đại, tên Ngưu cục trưởng cặn bã kia thật sự đáng chết. Dứt khoát phái bọn đàn em tay chân đi bắt vợ cùng con gái hắn làm nô lệ đi. Mẹ nó, thường ngày nhận nhiều tiền của chúng ta như vậy, lần này rõ ràng dám khai ra toàn bộ chúng ta, hơn nữa cũng không lấy được một khẩu súng hay một viên đạn từ chỗ hắn, sự uất ức này ta thật sự là nuốt không trôi.
- Được rồi.
Lão đại Lâm gia cười lạnh một chút, hắn lại lắc đầu nói:
- Tạm thời bỏ qua đi, chờ sau khi chúng ta trốn ra nước ngoài an toàn, tất cả người tham gia truy bắt chúng ta lần này đều đừng hòng trốn thoát... Con mẹ nó, một kẻ cũng không tha! Mấy tỷ dollar, tùy tiện xuất ra một trăm triệu dollar cũng có thể giết cả nhà bọn hắn rồi, chuyện của Ngưu cục hiện tại tạm thời bỏ qua, sau này phải bán vợ và con gái hắn sang Châu Phi làm kỹ nữ cả đời, bằng không thì thật đúng là không thể nuốt trôi lần uất ức này!
Lão nhị muốn nói thêm mấy câu, mà lão đại cũng không để ý tới hắn, tiếp tục nói:
- Mật báo thông báo tình hình cho chúng ta, muốn để chúng ta phái người đi giải quyết trước hậu quả, ai ngờ còn chưa tới mười hai giờ, đã không liên lạc được, chắc chắn là đã bị tiểu đội hành động bí mật khống chế, không biết đội trưởng đội hành động bí mật lần này là ai, bằng không thì trước một bước bắt lấy hắn, sau đó khi thế cục hỗn loạn, chúng ta thừa dịp loạn chạy trốn, so với hiện tại còn có khả năng lớn hơn... Lão tam, đội thuyền chuẩn bị như thế nào rồi?
- Mười giờ, theo như phân phó, nhất định không thể tìm tàu thuyền của tập đoàn chúng ta, cho nên tùy tiện chọn một đội thuyền của một công ty du lịch, sau khi lên thuyền chúng ta sẽ giành quyền khống chế, giết chết tất cả người trên thuyền, như vậy đội thuyền sẽ do chính chúng ta khống chế.
Lão tam vừa nghe thấy đại ca hỏi, hắn vội vàng đem việc mình phụ trách nói ra. Lão đại lập tức suy nghĩ một lúc, rồi mới lên tiếng:
- Cứ làm như vậy, giết hết toàn bộ người có mặt, sau đó đi ven theo bờ biển, trên đường đi cần giả bộ giống như đoàn thuyền lữ hành, sau đó trốn đến một vùng hẻo lánh, lúc cảnh sát và quân đội truy lùng khẳng định đã qua ba bốn ngày, khi đó chúng ta sớm đã trốn đi rất xa rồi. Đoạn đường này đều có chỗ ẩn náu bí mật do La Phú Nhân bố trí trước kia, chỉ cần đi theo lộ tuyến này, cẩn thận một chút sớm muộn sẽ đến được Vân Nam, sau đó tiếp tục đi đến biên giới trốn ra nước ngoài. Khi đó rồng về với biển lớn, hổ về với núi sâu, sao còn lo sợ thế lực chính phủ? Chỉ là bước trốn chạy đầu tiên này hơi phiền toái một chút, hiện tại nhất định là không thể đi máy bay tàu xe gì được rồi, chỉ hi vọng đoạn đường này thuận lợi, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
Sau khi lão đại nói xong lời này, hắn lại nhìn về phía lão tứ hỏi:
- Lão tứ, Nhân Nghĩa bang một mực do ngươi quản lý, tình huống bây giờ như thế nào rồi? Có người nào biết được động tĩnh gì không?
Lão Tứ cười khổ một cái nói:
- Lão đại, đến cả chúng ta cũng đến tận hôm qua mới nghe được chút động tĩnh, những tên côn đồ kia làm sao có phương pháp nào? Hiện tại bọn họ đang âm thầm chuẩn bị, ta đã tìm được trên trăm tên mới ra tù sẵn sàng liều mạng, đã giao súng ống cho bọn họ, chỉ nói là ngày mai xã hội đen Nhật bản Yakuza sẽ đại quy mô tập kích Nhân Nghĩa bang, những người này bình thường đều là thành phần cặn bã của quốc gia, bất quá vừa nghe đến Nhật Bản lập tức lại trở nên hưng phấn, bọn hắn nói ngày mai nhất định sẽ cho Nhật Bản một trận đẹp mắt. Những thứ súng ống kia cũng không phải đồ trang trí, một khi tình huống ngày mai có gì bất ổn, nếu chúng ta bị cảnh sát bao vây, những người này tùy thời có thể gây rối loạn bốn phía, ta cũng làm cho tổ chức lính đánh thuê của tập đoàn La Thị công kích bọn hắn, tức khắc bọn hắn sẽ cho rằng đúng là xã hội đen Nhật Bản đến tập kích, khi đó hai phe náo loạn bắn giết, toàn bộ Thượng Hải sẽ bắt đầu đại loạn... chúng ta cũng có thể thừa dịp hỗn loạn trốn đi.
Thật sự mà nói, bốn huynh đệ Lâm gia mặc dù tư chất kém cỏi một chút, nhưng vẫn có đầy đủ tâm ngoan thủ lạt, sau khi tin tức trung ương muốn xử lý tập đoàn La thị cùng truy bắt bốn huynh đệ Lâm gia truyền đến, nếu là người ngu ngốc bình thường tự nhiên là cuống cuồng chạy trốn ngay trong đêm, hoặc là lập tức lôi kéo quan hệ bốn phía, muốn nhờ mạng lưới quan hệ thoát tội, nhưng sự tình sao có khả năng đơn giản như vậy? Từ sau khi liên bang Xô Viết giải thể, các quốc gia phát triển trên thế giới đều tập trung chú ý vào Trung Quốc, không ngừng khiêu khích, ngoại trừ việc không dùng vũ lực trực tiếp can thiệp cùng xâm lược, chính phủ vẫn rất nhẫn nhịn, điểm ấy xác thực đáng để người khác phải khâm phục. Nếu như bị khiêu khích một chút lập tức liền phản ứng, như vậy bất quá là mãng phu mà thôi, chính vì mưu toan tính toán nhiều, cho nên mới có thể nhẫn nhịn khuất nhục, tới hiện tại, Trung Quốc rốt cuộc đã có thể hãnh diện ở phạm vi thế giới. Đó chính là thứ lấy được sau nhiều năm kiên trì nhẫn nhịn... Tôn nghiêm cùng thực lực!
Sở dĩ nhẫn nhịn, là vì mưu toan tính toán... Đối với việc xử lý bốn huynh đệ Lâm gia lần này cũng là như vậy, lúc trước La Phú Nhân làm ra bao nhiêu chuyện, phảng phất như tát một tát vào mặt các quan chức chính phủ, nhưng những người này lại không có biện pháp bắt được hắn, bởi vì La Phú Nhân có những chiến lược quá mức thần kỳ, đồng thời rất nhiều quan viên bị chết vì chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi người còn cách xa nhau hàng ngàn kilomet, thậm chí còn có người được rất nhiều người bao vây canh chừng cũng chung số phận, chuyện như vậy quả thực giống như truyện thần thoại. Cho nên không có kế sách, chính phủ chỉ có thể nhẫn nhịn, tuy có phái tiểu đội bí mật đến điều tra, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp trói buộc nào đối với tập đoàn La Thị. Mãi cho tới bây giờ, sau mấy năm điều tra tình báo, hơn nữa La Phú Nhân đã chết, như vậy hành động kế tiếp của chính phủ chắc chắn là một cú trời giáng, trong vòng một ngày sẽ tiêu diệt triệt để tất cả lực lượng của tập đoàn La Thị, kể cả Nhân Nghĩa bang lẫn tổ chức lính đánh thuê, về bốn huynh đệ Lâm gia mà nói, bọn hắn trước mắt là người nắm quyền tập đoàn La Thị, sao có thể có thể chạy thoát được khỏi Thượng Hải một cách đơn giản?
Chỉ sợ xe vừa lên đến đường cao tốc, lập tức sẽ bị chặn đường tra khảo. Trong bốn huynh đệ, lão đại là người có đầu óc tốt nhất, hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận đến những tình huống này, cho nên mới bác bỏ kế hoạch lập tức chạy trốn trong đêm của lão nhị lão tam, tiếp nhận kế hoạch do lão tứ đề xuất, nơi này là Thượng Hải, tạm thời vẫn là sân nhà, như vậy dứt khoát lợi dụng ưu thế sân nhà, trong khi tất cả vẫn chưa rõ có chuyện gì phát sinh sẽ gây ra đại hỗn loạn, sau đó thừa dịp loạn mà trốn, trốn chạy bằng đường biển.
Thời gian có đôi khi trôi qua rất nhanh, đảo mắt một cái đã qua hơn mười năm, từ thiếu niên đến thanh niên, từ thanh niên trở thành người già, lúc con người đã hoàn toàn khác xưa, mới giật mình phát hiện đã lâu như vậy, nhưng đôi khi thời gian lại trôi qua thật chậm, trong thời khắc chấp chới giữa làn ranh sinh tử, phảng phất như trải qua cả một đời, từng đợt sóng ngầm bắt đầu nổi lên tại toàn bộ thành phố Thượng Hải, thời gian lúc này đối với một số người mà nói chính là trôi chậm chạp như vậy.
Hơn chín rưỡi sáng, cục cảnh sát đã bắt đầu làm việc, nhân viên nào giờ này chưa đến trụ sở, ngoại trừ là người đang bận xử lý nhiều vụ án bên ngoài, cơ bản có thể coi như là đã đến trễ. Mà giờ phút này Hà Thiên Đạo chính là đang đường hoàng bước đến cục cảnh sát, bộ y phục lôi thôi lếch thếch của hắn thật sự khiến cho người khác thấy phải nhíu mày, chưa đợi Hà Thiên Đạo bước vào văn phòng làm việc của tổ trọng án, một người thanh niên trẻ tuổi đã cao giọng nói:
- Tư thế thật là đĩnh đạc, Hà tổ trưởng, tựa hồ đã trễ. Không lẽ hôm qua ngươi có một giấc mơ xuân tươi đẹp gì hay sao vậy?
Người trẻ tuổi này chính là tên nhị thế tổ bị mất chức tổ trưởng tổ trọng án vào tay Hà Thiên Đạo gần đây, có chút thế lực hậu thuẫn, hắn rất không cam lòng đối với chuyện xảy ra, thế lực cùng người nhà của hắn vẫn đang tìm biện pháp giúp đỡ chưa xong, tạm thời vẫn chưa thể làm gì được Hà Thiên Đạo, cho nên hiện tại hắn chỉ có thể nói cạnh nói khóe mà thôi, hoặc là đôi lúc ném đá giấu tay, lúc này hắn đang suy nghĩ làm thế nào lợi dụng lần Hà Thiên Đạo đến muộn, cho nên dứt khoát ám chỉ nói hôm qua Hà Thiên Đạo đến làng chơi, như vậy có thể bôi nhọ được thanh danh của hắn.
Hà Thiên Đạo lại căn bản là không để ý, trực tiếp đi tới văn phòng tổ trọng án của mình, sau đó nói với những người đang sửa sang giấy tờ sổ sách:
- Bỏ tài liệu các ngươi đang làm xuống, đeo súng vào, triệu tập tất cả nhân viên cảnh sát cục cảnh sát, ta muốn các ngươi phối hợp với những người còn lại, cùng với cả quân đội cảnh sát vũ trang... 10 phút sau bắt đầu phong tỏa tòa cao ốc của tập đoàn La thị, tuyên bố lệnh truy nã bắt những thành viên trọng yếu của Nhân Nghĩa bang, đồng thời bắt chủ tịch tập đoàn La thị cùng những nhân viên cao cấp còn lại, trọng điểm là bốn huynh đệ Lâm gia, tình huống cơ bản chính là như vậy, ta muốn thấy các ngươi hoàn thành cho tốt những việc này trong vòng mười phút.
Tất cả mọi người lập tức đều ngây ngẩn cả người, bọn hắn đều nhìn về phía Hà Thiên Đạo như nhìn kẻ điên, trong lúc nhất thời không có bất kỳ tiếng nói nào, đương nhiên, cũng không ai có bất kỳ hành động gì, người làm trong cục cảnh sát tại Thượng Hải sao có khả năng không biết đến tập đoàn La thị cùng với Nhân Nghĩa bang? Từ sau khi La Phú Nhân quật khởi, hai thế lực một trong một ngoài này có thể coi như đã chiếm giữ toàn bộ thành phố Thượng Hải, mà trung ương chính phủ phảng phất cũng xem như không thấy gì cả, để cho hai thế lực này lộng hành, dần dà, những nhân viên cảnh sát này cũng cho rằng tập đoàn La thị cùng Nhân Nghĩa bang có thế lực lớn ở bộ máy chính phủ, ai ngờ hiện tại một tổ trưởng tổ trọng án nho nhỏ vậy mà lại muốn xử lý dọn dẹp tập đoàn La Thị cùng với Nhân Nghĩa bang? Đây quả thực là nói đùa sao?
Tên thanh niên trẻ tuổi lập tức như có cớ để gây chuyện, hắn trực tiếp đi tới trước mặt Hà Thiên Đạo cười lạnh nói:
- Hà tổ trưởng, ngươi bị điên rồi sao? Dám nói những lời ngu ngốc như vậy ở đây? Ai cho ngươi quyền tiến hành tất cả những việc này? Ngươi có quyền lực gì để điều động hệ thống cảnh sát? Ta cảm thấy tinh thần ngươi có vấn đề, giữ súng bên người quá mức nguy hiểm, không bằng ngươi giao súng và thẻ chứng nhận cảnh sát ra đây, về nghỉ ngơi vài ngày thì thế nào?
Hà Thiên Đạo vẫn không để ý tới hắn, hắn bỗng nhiên lại xoay đầu nói tiếp với những người còn lại:
- Đúng rồi, mấy người các ngươi tùy thời tiếp nhận mệnh lệnh của ta, tiến hành bắt giữ đối với những quan viên chính phủ tại Thượng Hải... Nếu không có chuyện gì khác, như vậy mau đi chuẩn bị đi.
Tất cả mọi người vẫn không hề có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là ánh mắt của bọn hắn lại nhìn về phía tên thanh niên trẻ tuổi, mà tên này lại giống như nhận được cổ vũ, hắn xông về phía trước muốn cướp khẩu súng lục bên hông Hà Thiên Đạo. Nhưng hắn còn chưa chạm đến người Hà Thiên Đạo, một lực đạo rất mạnh đã đánh vào sau lưng hắn, khiến hắn trực tiếp bị đánh bay ra hơn mấy mét, lúc này mọi người mới nhìn rõ hai người trẻ tuổi đi theo sau lưng Hà Thiên Đạo, hai người này đang đứng rất nghiêm sau lưng hắn, trên người tản phát ra một loại áp lực.
- Dám vô lễ với đại tá?
Người vừa đá bay tên nhị thế tổ kia cười lạnh nói, đồng thời hắn lấy ra một tờ giấy chứng nhận cùng một phần văn kiện từ trong ngực áo, nói tiếp:
- Chúng ta là lực lượng phòng số 9 cục quốc an, đây là trưởng phòng Hà Thiên Đạo đại tá, mệnh lệnh chính phủ truyền xuống cục quốc an, người nào bất tuân lệnh đều bắt giam với tội danh phản động cùng đe dọa an ninh quốc gia... Còn nữa, công văn này cho phép xử lý bắn hạ tại chỗ, ta biết rõ phần lớn trong các ngươi đều nhận tiền không trong sạch từ tập đoàn La Thị, những chuyện này tạm thời bỏ qua không truy xét, nhưng nếu như không hành động hoặc là cố ý dung túng tội phạm, như vậy chúng ta có thể trực tiếp xử bắn đối với tất cả mọi người ở đây, mệnh lệnh này ngang cấp với quân lệnh, còn không mau hành động?
Không phải không thừa nhận, Hà Thiên Đạo toàn thân lôi thôi lếch thếch thật sự không có chút uy thế nào như người thanh niên này, mấy mệnh lệnh hắn nói lúc nãy căn bản không có người nào chịu chấp hành, nhưng khi người thanh niên này vừa lấy ra tài liệu văn bản cùng giấy chứng nhận, mấy người trong tổ trọng án xem xong những giấy tờ chứng nhận này, lập tức vội vã bắt đầu chuẩn bị làm theo, toàn bộ tổ trọng án, không, toàn bộ cục cảnh sát đều loạn cả lên... Không chỉ cục cảnh sát này, mà toàn bộ tất cả cục cảnh sát tại Thượng Hải đều giống như vậy loạn cả lên.
Cùng lúc đó, quân đội cùng cảnh sát vũ trang sớm đóng tại bên ngoài phạm vi Thượng Hải đã bắt đầu tiến vào, mà thời khắc này cách mười giờ còn có chừng hai mươi phút, bốn huynh đệ Lâm gia vẫn còn trong biệt thự nhà mình cũng đồng thời nhận được rất nhiều cuộc điện thoại từ thành viên Nhân Nghĩa bang gọi tới, tai mắt của bọn hắn đều phát hiện thấy số lượng lớn cảnh sát không ngừng đi ra từ cục cảnh sát, bắt đầu đi về hướng những địa bàn Nhân Nghĩa bang chiếm giữ.
- Cảnh sát bắt đầu hành động, tiểu đội hành động bí mật đoán chừng đã nắm giữ toàn bộ hệ thống cảnh sát Thượng Hải, chúng ta cũng bắt đầu xuất phát về hướng bến cảng...
Lão đại Lâm gia thở ra một hơi, hắn trầm giọng nói với ba người còn lại. Năm đó, sau khi La Phú Nhân giao đấu cùng chính phủ giành được thắng lợi, đã thành lập một tổ chức lính đánh thuê tinh nhuệ, dựa vào Phong thần bảng hắn tìm ra những phương pháp tu luyện cường hãn, tuy không có khả năng đem nội lực, ma lực... những lực lượng trong truyền thuyết giao cho bọn họ, dù sao cũng chỉ là người ngoài, không ai muốn có ngày sẽ bị cắn ngược lại một cái.
Tuy vậy phương pháp huấn luyện đó vẫn là công pháp rèn luyện tố chất thân thể cao cấp, người bình thường dựa theo những phương thức rèn luyện này tập luyện một hai năm, hiệu quả cũng đã rất kinh người, kém cỏi nhất cũng có thể làm võ sư, càng đừng đề cập đến những lính đánh thuê chuyên nghiệp được La Phú Nhân bỏ rất nhiều tiền ra thuê. Tố chất thân thể cùng ý thức chiến đấu vốn đã cao hơn người bình thường nhiều, sau khi sử dụng những phương thức huấn luyện, thực lực càng được đề cao hơn trước đến bảy tám phần, giống như La Cách Tư lúc trước đối kháng cùng Lăng Tân, tuy trước khi rèn luyện đã từng mở cơ nhân tỏa, nhưng nhờ vào phương thức huấn luyện đặc biệt của La Phú Nhân mới giúp hắn hoàn toàn nắm giữ loại lực lượng này. Nếu như giao đấu với bộ đội đặc chủng, trong tình huống song phương tay không đối chiến, một mình hắn đánh bảy tám người vẫn không thành vấn đề, lúc trước là do Lăng Tân nhờ công hiệu của nội lực gắt gao áp chế hắn mà thôi. Đội lính đánh thuê này có hơn bảy mươi người, trong đó mạnh ngang tầm La Cách Tư cũng có bốn người, ngoại trừ phái ra hai mươi người tập kích những kẻ cầm súng của Nhân Nghĩa bang, tạo thành đại rối loạn, còn lại năm mươi người khác cùng bốn cường giả đều bảo hộ bên cạnh bốn huynh đệ Lâm gia, hộ tống bọn hắn một đường hướng về bến cảng.
Khi bốn huynh đệ Lâm gia xuất phát từ biệt thự, thời gian ước chừng khoảng tầm chín giờ năm mươi phút, vừa ra khỏi biệt thự, lão đại liền ra lệnh cho lão tứ phát mệnh lệnh tập kích, bắt đầu gây hỗn loạn toàn bộ Thượng Hải... lão tứ cũng rất nghe lời, hắn trực tiếp cầm điện thoại ra lệnh, sau đó lập tức lấy cớ đi WC.
- Kế tiếp chính là hành động của ta rồi... Thứ này quả nhiên thật sự là vạn năng, chỉ cần dựa theo kế hoạch của ta mà làm, như vậy cảnh sát căn bản không thể nghi ngờ, đồng thời còn có thể đạt được vô số điểm nhân quả từ đại loạn tại Thượng Hải. Ha ha, ta quả nhiên là một thiên tài, chỉ cần giải quyết hoàn mỹ chuyện lần này, ta sẽ là chúa tể thế giới rồi... Không, ta sẽ trở thành thần, một vị thần hiện thế, vô địch vạn năng, ha ha ha...
Lão tứ Lâm gia vừa trở lại biệt thự liền không nhịn được cười hắc hắc, sau khi có được Phong Thần bảng, tư tưởng hắn đã càng ngày càng điên cuồng cùng cực đoan, giờ phút này đã hoàn toàn bất chấp sống chết của huynh đệ mình, có lẽ đối với hắn mà nói, giết chết huynh đệ của mình thật sự là kết quả tốt nhất, như vậy người biết rõ thân phận mình sẽ giảm đi mấy người, mà Phong thần bảng do hắn giữ càng được thêm an toàn, cho nên, ba người bọn họ chết đi thật là tốt…
Lão tứ Lâm gia đi vô phòng vệ sinh, khi hắn mở cửa ra, đã có một tên lính đánh thuê đứng đó với hai mắt đờ đẫn, người này đã bị hắn dùng Phong thần bảng thôi miên, hình thể cùng chiều cao tương đương với hắn, chỉ thấy hắn lấy ra Phong thần bảng gắt gao nhìn chằm chằm vào tên lính đánh thuê, sau vài cái nháy mắt, bộ dạng tên lính đánh thuê đã trở nên hoàn toàn giống hắn như đúc, mà hình dạng bản thân hắn lại đang dần dần biến hóa, cuối cùng biến thành gương mặt tên lính đánh thuê này.
Sau khi hai người đổi quần áo, tên lính đánh thuê đã hoàn toàn biến thành lão tứ Lâm gia, mà lão tứ Lâm gia thì biến thành lính đánh thuê, sau đó cùng đoàn lính đánh thuê ra khỏi biệt thự, mà hắn thì yên tâm thoải mái ngồi trên nắp bồn cầu, trong nội tâm bắt đầu ghĩ đến tương lai tươi đẹp như chuyện thần thoại.
- Việc còn lại chỉ có mật báo cho cảnh sát mật báo thôi, đợi đến lúc cảnh sát bao vây đại ca cùng nhị ca và tam ca, kích hoạt gây nổ... Trái bom dưới sàn xe do người bị ta thôi miên đặt sẽ phát huy công dụng, như vậy, chứng cứ xác nhận ta đã chết sẽ ở ngay trước mặt đám cảnh sát, khi đó... Chính là thời điểm ta thu hoạch vô số điểm nhân quả rồi, ha ha ha...
-... Nói một cách khác, người giữ Phong thần bảng trong số bốn huynh đệ Lâm gia sẽ làm như vậy, bình thường sẽ có vài loại phương thức trốn thoát, nếu như hắn thông minh một chút, biết âm thầm ẩn núp trong bóng tối không để lại dấu vết, như vậy trừ những người giữ Phong thần bảng như chúng ta có thể gây ra uy hiếp, lực lượng thế tục căn bản không có khả năng bắt được hắn. Mà cách làm ngu xuẩn nhất, chính là dẫn phát toàn bộ Thượng Hải đại loạn, dùng phương thức này để đạt được đại lượng điểm nhân quả, cách làm như vậy thật sự là muốn chết.
Lăng Tân và Đạt Vân Hi ngồi trong xe, đang đi về hướng về bến cảng, đương nhiên, vì chiến đấu sau đó cùng với che giấu sự việc, cho nên Đạt Vân Hi không đem theo một vệ sĩ nào, trên thực tế bản thân nàng vốn lợi hại gấp trăm lần những vệ sĩ kia, chỉ có điều ngày bình thường muốn giấu diếm thực lực của mình mà thôi, cũng vì dự phòng những chuyện phiền phức nhỏ, cho nên mới hay đem theo hai vệ sĩ bên cạnh.
Trên đường đi, tuy rằng Lăng Tân vẫn trong trạng thái tư duy của nhân cách chủ, nhưng dù sao nhân cách chính và phụ đều cùng là một người, cho nên đối với chi tiết kế hoạch lần này cũng vô cùng tinh tường, khi Đạt Vân Hi hỏi về ý định của bốn huynh đệ Lâm gia, hắn lập tức nói ra khả năng lớn nhất về ý định của bọn hắn, bởi vì Phong thần bảng dự đoán sẽ phát sinh kịch chiến tại bến cảng, bốn người Lâm gia đều sẽ chết tại đó, cho nên khả năng lớn nhất của bọn hắn là định là chạy trốn bằng thuyền.
- Ý định của bốn huynh đệ Lâm gia xác thực không tệ, lợi dụng ưu thế sân nhà, khi thế cục còn chưa rõ ràng sẽ làm toàn bộ Thượng Hải bị đảo loạn, điều này cũng giải thích tại sao lúc trước bọn hắn tìm mọi cách vơ vét súng ống đạn dược từ chỗ Ngưu cục trưởng, cần có một lượng lớn súng ống, để bắt đầu gây náo loạn trong toàn bộ phạm vi Thượng Hải.... Kể từ đó, cảnh sát cũng sẽ bị những sự việc hỗn loạn thu hút triệt để chú ý lực, mà lúc trước vì để giữ bí mật, quân đội cùng cảnh sát vũ trang bộ cũng đến hôm nay mới tiến vào Thượng Hải, Hà Thiên Đạo lại bất quá là một viên cảnh sát nhỏ mà thôi, toàn bộ hệ thống cảnh sát cùng chính phủ Thượng Hải cơ hồ đều bị tập đoàn La Thị mua chuộc khống chế, cho nên tiểu đội hành động bí mật sao có khả năng nắm được tin tức một cách rõ ràng trong thời gian ngắn? Đợi đến lúc bọn hắn ổn định được thế cục hỗn loạn, bốn huynh đệ Lâm gia đã sớm chạy trốn không còn tung tích, cho nên... Nhất định có người tiết lộ tin tức cho bọn hắn.
Lăng Tân mỉm cười nói với Đạt Vân Hi, lúc này Đạt Vân Hi đang vừa lái xe vừa liếc mắt nhìn về phía Lăng Tân, khi chứng kiến nụ cười tự tin của Lăng Tân, nàng cũng hơi cười lên nói:
- Là ai mật báo chứ? Người Lăng Tân tiên sinh nói chính là kẻ tên là Trần Hạo Thao sao?
- Không, Trần Hạo Thao và ta đều biết đến sự tồn tại của Phong Thần bảng, trong loại cháy nổ lớn như thế này, một người cũng không thể sống sót, có thể sẽ tạo thành loại hư hại nào đó cho Phong thần bảng, vì vậy cơ bản không thể nào là Trần Hạo Thao làm. Cho dù bốn huynh đệ Lâm gia đều chết trong bố cục, không đoạt được Phong thần bảng đối với chúng ta mà nói cũng là đã thất bại, bốn huynh đệ Lâm gia bất quá chỉ là tôm tép nhãi nhép, thứ chính thức quan trọng chính là Phong Thần bảng. Cho nên, ta và Trần Hạo Thao đều không có khả năng mật báo.
Lăng Tân thở ra một hơi, hắn tiếp tục nói:
- Chính vì vậy, người duy nhất có khả năng mật báo... Là một trong trong bốn người Lâm gia đang giữ Phong Thần bảng.
Đạt Vân Hi kinh ngạc quay đầu nhìn hắn một cái, sau đó vội vàng quay đầu tiếp tục lái xe, nàng cũng đồng thời tò mò hỏi:
- Người này ngu ngốc đến vậy sao, tiết lộ hành tung của chính mình? Hơn nữa ngươi nói bốn người Lâm gia đều sẽ chết trong trận cháy nổ? Hắn có vấn đề thần kinh sao? Hay là suy nghĩ không được bình thường?
- Cũng không phải, chuẩn xác mà nói, một bước này kỳ thật coi như hợp lý, nếu không phải có những người giữ Phong thần bảng chúng ta mà nói... vậy hắn rất có thể sẽ thành công.
Lăng Tân cười lạnh tiếp tục nói:
- Lúc trước ta đã nói, Phong thần bảng có thể nói là toàn tri toàn năng, như vậy thay đổi dung mạo cá nhân, thôi miên một vài người ý chí không quá kiên định, những lực lượng đối nghịch với người có Phong thần bảng mà nói đều là đồ chơi con nít, tại sao hắn lại phải mật báo? Bởi vì hắn muốn sử dụng biện pháp này, thoát khỏi tai mắt của cảnh sát cùng chính phủ, chỉ cần chết trong lúc tất cả mọi người đều nhìn thấy, như vậy với tư cách một trong bốn người Lâm gia, thân phận này của hắn cũng chính thức được xác nhận triệt để tử vong, sau đó sẽ ẩn núp trong bóng tối tích lũy lực lượng, tương lai có thể quay lại thâu tóm những thứ hắn muốn... Nếu như không có những người giữ Phong thần bảng chúng ta tồn tại... vậy hắn thực sự là có thể thành công.
Đạt Vân Hi suy nghĩ cẩn thận về ý tứ trong lời nói của Lăng Tân, sau một lát mới lên tiếng:
- Xác thực, nếu dùng thủ đoạn như vậy, bốn người bọn họ người có thể ẩn nấp trốn tránh...
- Không.
Lăng Tân lại cười lạnh một tiếng, hắn tiếp tục nói:
- Làm sao hắn có thể lấy Phong thần bảng của bản thân ra cho các huynh đệ cùng sử dụng? Nếu ba người còn lại cũng biết đến Phong thần bảng mà nói... bọn hắn không có khả năng chạy trốn như vậy, chỉ cần có Phong Thần bảng, bất kỳ một căn phòng nào cũng có thể dùng làm nơi ẩn nấp, lực lượng thế tục sao có khả năng tìm ra? Sở dĩ muốn chạy trốn bằng đường biển, là vì bọn hắn căn bản không biết đến tồn tại của Phong Thần bảng... Ngươi nghĩ một kẻ độc ác ích kỷ, sẽ lo lắng về người nào nhất? Đáp án dĩ nhiên là người bên cạnh, hắn lo sợ ba huynh đệ còn lại của mình, sợ bọn họ cướp lấy Phong Thần bảng, sợ bọn họ biết rõ bí mật của hắn. Cho nên vì phòng ngừa vạn nhất, hắn nhất định trước tiên sẽ tiêu diệt ba người kia.. Ba người là thật, một người là giả, chỉ đợi đến lúc bến cảng phát sinh cháy nổ, ba người kia của Lâm gia tuyệt đối sẽ chết chắc.
Đạt Vân Hi suy tư một lúc, sau đó nàng mới cười hì hì nói:
- Không tệ, tuy rằng đã chia phương thức tư duy Low Latent Inhibition cho nhân cách phụ, nhưng có vẻ như trí tuệ của ngươi vẫn không suy yếu đi, dường như ngươi lời to rồi nha.
Lăng Tân lập tức nở nụ cười khổ nói:
- Chuyện sao có thể đơn giản như vậy? Sự thật tuyệt đối nhất của thế giới này đó là muốn được bao nhiêu thì cần phải mất đi bấy nhiêu, tuy rằng ta vẫn là chính mình, nhưng ta cảm thấy suy nghĩ hiện tại bị thiếu đi cái gì đó, lúc trước rất nhiều tin tức rất nhiều manh mối tự nhiên mà có từ đó cũng nghĩ ra vấn đề nhanh hơn, nhưng bây giờ thì cần có thêm nhiều thời gian hơn nhiều công sức hơn mới nghĩ ra được đáp án, tuy tạm thời còn có vẻ chưa khác gì, nhưng khi gặp tình huống cần bày bố thế cục lớn, đoán chừng ta sẽ không bằng trước kia...
- Có thể là do trí tuệ nhân cách phụ của ngươi lại mạnh hơn nhiều so trước kia a? Đúng rồi, còn vấn đề cuối cùng, nam tử họ Lâm giữ Phong thần bảng đã thay đổi dung mạo, lại đang ẩn náu, các ngươi có biện pháp nào tìm ra hắn chứ? Không phải Phong thần bảng không cách nào điều tra người cũng giữ Phong thần bảng sao?
Đạt Vân Hi lại một lần nữa tò mò hỏi.
- Đại khái là như thế này, cho nên ta mới nói người này thật sự là ngu xuẩn.
Lăng Tân lắc đầu, hắn cười lạnh không ngừng:
- Phương pháp sử dụng Phong thần bảng đến giờ vẫn không rõ, tên ngu ngốc này thật sự là chết chưa hết tội... Ngoại trừ tình huống điểm nhân quả bị âm, đạt được điểm nhân quả cũng đồng dạng sẽ khiến thời không nghịch lưu xảy ra, chỉ là loại thời không nghịch lưu này khác một chút so với khi bị âm điểm nhân quả, sẽ trở nên rất xui xẻo liên tục. Hơn nữa không chỉ là hắn xui xẻo, mà tất cả những người liên quan đến hắn, thân nhân, bằng hữu, đồng bọn, còn có người ở gần hắn cũng đều sẽ trở nên rất xui xẻo, ví dụ như lấy được một vạn, hoặc mấy vạn điểm nhân quả thì sự xui xẻo chỉ là khi uống nước bị sặc một cái, như vậy nhận được hơn mười vạn điểm nhân quả có thể sẽ liên tục té ngã các loại gãy hết tay chân, nếu như nhận được hơn trăm vạn điểm nhân quả thì thế nào? Nói không chừng ngươi vừa đi vào nhà hàng liền xảy ra đại hỏa hoạn, vừa đi tới đường chính liền bị tông xe, bản thân càng lúc sẽ càng xui xẻo...
- Muốn đạt được bao nhiêu nhất định phải mất đi bấy nhiêu, đạt được điểm nhân quả sao có thể đơn giản như hắn nghĩ? Nếu thật sự là phá hủy giết hại một thành phố có thể đạt được hơn trăm triệu điểm nhân quả, vậy tại sao trước kia La Phú Nhân không làm như thế? Cho dù chỉ là bí mật giết chết vài trăm người, đó cũng là một lượng điểm nhân quả rất lớn, đối với La Phú Nhân khi đã bị ép đến tuyệt cảnh lúc trước, chính là vật cứu mạng. Nhưng hắn cũng không làm như vậy, là vì hắn muốn bảo hộ vợ cùng con gái của mình...
- Cho nên, âm điểm nhân quả là vì Phong thần bảng mất đi nguồn năng lượng, tạm thời mất đi hiệu lực, cho nên không còn Phong thần bảng bảo hộ, thời không nghịch lưu sẽ gây ảnh hưởng trong một lần duy nhất, mà trong thời gian ngắn lấy được một lượng lớn điểm nhân quả, là do Phong thần bảng hoạt động quá tải, cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng của thời không nghịch lưu. Chỉ là loại ảnh hưởng này có tính liên tục, lại còn gây ra vận xui cho cả những người xung quanh, ngươi suy nghĩ thử một chút là được, khi toàn bộ Thượng Hải bắt đầu đại loạn... rất nhiều người qua đường vô tội bị tử vong, rất nhiều cảnh sát bị bắn chết trong khi giao chiến, tương lai của không biết bao nhiêu người sẽ bị cải biến. Như vậy người làm ra chuyện này, nam tử họ Lâm, điểm nhân quả của hắn sẽ tăng lên liên tục, khi đó mặc kệ ẩn núp sâu xa như thế nào, hắn cũng sẽ giống như một chiếc đèn đỏ mang theo tai họa vậy, do đó vị trí của hắn cũng sẽ rất rõ ràng... Khi đó, chính là thời điểm chúng ta ra tay cướp lấy Phong Thần bảng.
Một bộ phận trong bố cục của Lăng Tân chính là như vậy, thuê Trương Hằng đến ám sát khiến cho bốn người Lâm gia hốt hoảng lo sợ, người giữ Phong thần bảng trong đó tự nhiên sẽ bắt đầu sử dụng Phong thần bảng để điều tra. Sau đó chính phủ muốn triệt để xử lý tập đoàn La Thị, lập tức sẽ dồn hắn vào tuyệt lộ, lên trời không có đường, xuống đất cũng không có cửa, người này chỉ cần không có được trí tuệ cao tuyệt đỉnh, ít nhất có bảy mươi phần trăm sẽ bước vào con đường điên cuồng, muốn đạt được số lượng lớn điểm nhân quả để bảo hộ an toàn cho bản thân, thậm chí dùng điểm nhân quả để thực hiện dã tâm. Mục đích của Lăng Tân chính là khiến cho người giữ Phong thần bảng trở nên điên cuồng, đầu tiên dùng Phong thần bảng gây ra uy hiếp tử vong, sau đó đến vụ ám sát ngàn cân treo sợi tóc của Trương Hằng, sau đó đến chính phủ bắt đầu hành động, từng bước một, rốt cuộc dẫn tới tình trạng trước mắt...
- Mặc dù có dự đoán của Phong Thần bảng, khiến cho xác suất thành công của bố cục tăng cao, nhưng người giữ Phong thần bảng thì không cách nào dự đoán được, nhân tâm lại càng khó lường, trong lúc này chỉ cần xảy ra một việc ngoài ý muốn cũng sẽ khiến cho toàn bộ bố cục sụp đổ, mà việc ngoài ý muốn này chính là Trần Hạo Thao... Ta đã có thể lập ra kế hoạch như thế này, vậy Trần Hạo Thao có mảnh Phong thần bảng tự nhiên cũng có thể dự đoán được một số việc, dù sao hắn cũng có thể là người có Low Latent Inhibition, cho nên khi thời điểm tranh đoạt Phong thần bảng cuối cùng đến, hắn nhất định sẽ tham dự, khi đó nhiệm vụ của ngươi chính là cầm chân hắn, chỉ cần trong thời gian mười phút, ta sẽ có thể cướp được Phong thần bảng sau đó đến gặp ngươi.
Lăng Tân nói khẽ với Đạt Vân Hi. Đạt Vân Hi nhu thuận gật đầu, đối với phân phó này của Lăng Tân nàng cũng không hề có chút giận dỗi gì, bất quá lòng hiếu kỳ của nàng tựa hồ lại khá lớn, nàng mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, tác dụng của Trương Hằng chỉ là ám sát bốn huynh đệ Lâm gia sao? Hôm qua ngươi lại liên lạc trên mạng với hắn làm gì nữa vậy?
- Đó là một bộ phận khác trong bố cục của ta, cần phải do Trương Hằng thu hút sự chú ý của cảnh sát mới có thể thành công... Đây chỉ là hoài nghi cùng suy đoán của cá nhân ta mà thôi, tạm thời vẫn không thể nói với ngươi...
Lăng Tân gật đầu nói, Đạt Vân Hi lại càng cảm thấy khó hiểu, nàng lại rất hiếu kỳ hỏi:
- Thế nhưng mà nam tử họ Lâm kia đã không có chuyện gì, còn cần dẫn dụ cảnh sát đến bắt hắn sao?
- Không phải nhằm vào nam tử họ Lâm, mà là nhằm vào bước thứ hai của bố cục... Đó ước chừng cũng chỉ là một suy đoán, không nhất định là sự thật, nhưng sau khi bỏ qua tất cả khả năng không thể xảy ra, khả năng duy nhất còn lại cho dù là nhỏ, cũng cần phải thử nghiệm một chút…
Nói đến đây, Lăng Tân phảng phất như cũng không có ý định tiếp tục nói nữa, hắn quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, mà bàn tay của hắn đã nắm lại thành nắm đấm thật nhanh.
( Những người chết trong lần đại loạn tại Thượng Hải này, ta còn quá yếu quá yếu, thật sự là không có lực lượng tới cứu các ngươi, ta sẽ không nói cái gì muốn trách thì trách người gây ra hỗn loạn, sự bất lực hiện tại của ta chính là bất lực, giống như lúc cô nhi viện phát sinh đại hỏa hoạn khi ta mười tuổi, giống như cái chết của Hứa đại thúc lúc ta còn bé, ta đã có quá nhiều lần bất lực... )
- Đây là một thế giới không có bất cứ kỳ tích nào, bất kỳ chuyện gì đều là từng bước hoàn thành, bất cứ chuyện gì cuối cùng đều đã sớm được quyết định cùng an bài, không có cái gọi là kỳ tích...
Lăng Tân tự thì thào với mình, hắn vừa nói vừa sờ lên ngực, sau đó mới tiếp tục:
- Cho nên muốn siêu thoát khỏi thế giới này... vậy thì nhất định phải trở nên mạnh mẽ, vô luận là lực lượng hay là tín niệm của ta, đều phải mạnh mẽ đến mức siêu thoát khỏi thế giới, khi đó ta mới có thể tạo ra kỳ tích, phá vỡ thế giới không tồn tại kỳ tích lạnh như băng này…
Đạt Vân Hi vốn đang định nói gì đó, nhưng sau khi nghe Lăng Tân nói, nàng cũng lập tức trở nên trầm mặc, chỉ an tĩnh lái xe, trong lúc nhất thời hai người đều trầm mặc trấn áp lại tất cả tư tưởng đang kích động trong lòng mình...
Thời gian đã dần tới mười giờ, tiểu đội của Hà Thiên Đạo đã nắm giữ toàn bộ hệ thống cảnh sát tại Thượng Hải, chia ra làm mấy hướng bắt đầu bắt các nhân vật trọng yếu, trong đó có toàn bộ thành viên ban giám đốc tập đoàn La thị, thậm chí ngay cả những quan viên chính phủ tại Thượng Hải cũng có rất nhiều người đã bị bắt, ngoài ra còn có những đầu lĩnh lớn nhỏ của Nhân Nghĩa bang, bởi vì tập đoàn La Thị lộng hành, Nhân Nghĩa bang có thể ngang nhiên buôn bán thuốc phiện, cho vay nặng lãi, tổ chức đường dây mua bán phụ nữ, thậm chí còn có buôn bán nội tạng… Trong mấy năm vừa qua, có xác rất nhiều trẻ em, thanh thiếu niên trôi dạt vào bờ biển, nội tạng trong cơ thể đều bị lấy mất, mà những bộ phận này bán trong chợ đen cho người có nhu cầu đem lại một số tiền rất lớn, có thể nói thành viên Nhân Nghĩa bang đã không còn chút lương tâm.
Mấy năm nay tiểu tổ bí mật của Hà Thiên Đạo thu được rất nhiều tin tức tình báo cụ thể, nếu như dựa vào đó mà xét xử, tất cả những tên đầu lĩnh Nhân Nghĩa bang đều đáng bị lăng trì, mà những kẻ này cũng biết điều chờ đợi khi bị bắt sẽ là cái gì, cho nên càng thêm bấu víu chặt vào tập đoàn La thị, dù sao đã đi vào con đường này, những kẻ xấu xa cặn bã trong Nhân Nghĩa bang đều luôn có phần cảnh giác, cho nên khi bốn huynh đệ Lâm gia phân phát súng ống, những tên đầu lĩnh này đã mơ hồ có một chút lo lắng, cho tới hôm nay khi toàn bộ hệ thống cảnh sát Thượng Hải đại biến, bọn hắn lập tức đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, sau đó bốn huynh đệ Lâm gia hành tung không rõ, đại bộ phận đầu lĩnh lập tức đều đã hiểu ra... Trung ương chính phủ bắt đầu xử lý tập đoàn La Thị rồi!
Dù sao cũng là chết, theo tội trạng của bọn hắn, bị bắt căn bản không thể nào sống sót, vô luận lấy bao nhiêu tiền đi đút lót đều khó có khả năng, trái phải đường nào cũng là cái chết, chẳng thà điên cuồng một lần cuối cùng, nếu như vận khí tốt, khiến cho toàn bộ Thượng Hải rối loạn, nói không chừng bọn hắn có thể nhờ dịp hỗn loạn trốn thoát. Mang theo ý nghĩ như vậy, khi số lượng lớn cảnh sát tiến vào mấy khu vực địa bàn do Nhân Nghĩa bang chiếm cứ, những tên có súng ống lập tức đã bắt đầu xạ kích, chẳng những bắn về phía cảnh sát, ngay cả rất nhiều người đang đi gần đó cũng đều bị liên quan, khi tiếng súng đầu tiên vang lên, chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, trong khu vực này đã chết trên trăm người, thậm chí số lượng vẫn đang tiếp tục tăng lên...
Sau đó khi hơn hai mươi lính đánh thuê bắt đầu công kích Nhân Nghĩa bang, lập tức bộc phát hai bên bắn giết lẫn nhau tại khu vực đông dân cư, số người bị liên lụy mà tử vong liên tục nhảy vọt, mấy trăm, hơn một ngàn người, thậm chí còn nhiều hơn đã nằm trong vũng máu, mà đám cảnh sát xưa nay chưa từng thấy hỗn loạn chết chóc nhiều như vậy lập tức bắt đầu sợ hãi... Từ trước đến giờ bọn hắn sao có khả năng thấy được tình huống như vậy? Bình thường đều chỉ bắt trộm, truy bắt côn đồ, cho dù là tổ trọng án đi nữa cũng không quá đáng chỉ là bắt một vài tên tội phạm giết người, hoặc là thành viên tổ chức buôn lậu quốc tế, nhưng những kẻ đó sao có thể có súng? Mà nếu có người có thì cũng được bao nhiêu? Hiện tại chỉ trong Nhân Nghĩa bang đã có hơn trăm khẩu, ngoại trừ một ít súng ống tự chế, thậm chí còn có súng lục cùn