← Quay lại trang sách

Chương 624 Thiên địa chưa mở ta trước tiên ở, điểm hóa chúng sinh lập thành tiên (2)

Thiết lập quy tắc đơn giản, chỉ cần tưởng tượng là được, mảnh thiên địa trong mộng này vốn là do hắn tưởng tượng.

Cũng không lâu lắm, có hương hỏa tín đồ tiếp xúc lẫn nhau, bọn hắn ngay từ đầu hết sức cẩn thận, biết được lẫn nhau đều là tín đồ của Đạo Tổ, rất nhanh đã quen thuộc, càng trò chuyện càng hưng phấn, càng trò chuyện càng sùng bái Đạo Tổ.

Ở bên trong đây, bọn hắn nhìn không thấu cảnh giới lẫn nhau, cũng không cần sợ bị tổn thương, có thể vượt địa vị, quyền thế, tự do trao đổi.

Bọn hắn lần đầu tiên tiếp xúc đến thiên địa trong mộng dạng này, quá mới lạ, quá hưng phấn.

Loại cảm giác này dùng lý giải của Khương Trường Sinh đến xem, tựa như người Địa Cầu đang lướt mạng.

Khương Trường Sinh xem trong chốc lát liền thu hồi ý thức, không còn quan tâm, mặc cho các tín đồ tự do phát huy.

Hắn mở mắt, phát hiện Bạch Kỳ lại gần, hưng phấn mà hỏi:

- Chủ nhân, ta vừa rồi mộng thấy chính là thật?

Khương Trường Sinh, nói:

- Nhớ kỹ lời nói kia.

Bạch Kỳ càng thêm phấn khởi, vội vàng gật đầu. Những người khác tò mò, dồn dập hỏi thăm Bạch Kỳ.

Bạch Kỳ ngạo nghễ nói:

- Không thể nói trước, nếu như các ngươi có thể nằm mơ, có thể thử một chút.

Trong lòng nó rất xúc động, chỉ vì thiên địa trong mộng mà Khương Trường Sinh nói kia.

Thiên địa chưa mở ta trước tiên ở.

Điểm hóa chúng sinh lập thành tiên.

Chủ nhân vậy mà không phải tiên nhân bình thường, chẳng lẽ tên Đạo Tổ cũng không phải là không có lửa thì sao có khói?

Nó vuốt ve đùi của tiên thần không phải bình thường, mà là đùi của tiên thần mạnh nhất.

Mộ Linh Lạc, Cơ Võ Quân, Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần, Thái Oa mấy người đưa mắt nhìn nhau, sau đó ép buộc mình chìm vào giấc ngủ.

Sau nửa canh giờ, trong đình viện náo nhiệt lên.

Bạch Tôn hôm nay không có tới, tất cả mọi người đều là hương hỏa tín đồ, cho nên không tồn tại bí mật để lộ, bọn hắn kích động thảo luận, ngay cả Khương Thiên Mệnh cũng tham gia ở trong đó.

Không sai, Khương Thiên Mệnh cũng đã trở thành hương hỏa tín đồ của Khương Trường Sinh.

Hắn cầu nguyện là muốn ăn ngon.

Trước đó nằm mơ đều đang cầu khẩn tổ gia gia mang đến cho hắn đồ ăn ngon, bởi vì từ nhỏ đã biết tổ gia gia là thần tiên, hắn cảm thấy tổ gia gia không gì làm không được.

Khương Trường Sinh nhắm mắt luyện công, mọi người không dám hỏi thăm hắn.

Hắn thì đang âm thầm quan sát.

Lần ra chiêu này quả nhiên trợ giúp giá trị hương hỏa tăng lên.

Hắn cũng không sợ bị vạch trần, bởi vì hắn xác thực có thể hiện ra thủ đoạn của tiên thần, để cho các tín đồ không thể nào hiểu được, chỉ có thể sùng bái.

Cơ Võ Quân cảm khái nói:

- Ta rốt cuộc hiểu rõ Đạo Tổ vì sao không nhìn trúng vị trí của Thiên Tử.

Những người khác đi theo gật đầu, nguyên lai Đạo Tổ không chỉ là thần tiên, còn là tồn tại siêu nhiên có thể điểm hóa thần tiên.

Thấy bọn họ càng nói càng xúc động, Khương Trường Sinh lo lắng bọn hắn phiêu quá, mở lời:

- Ta hiện tại vẫn thuộc về thể xác phàm thai, linh hồn hạ phàm trải nghiệm hồng trần thôi, luận thực lực đơn thuần của bản thân hiện tại, làm không được vô địch ở thế gian hiện tại, thân thể này của ta cũng cần tu hành, không ngừng mạnh lên, các ngươi cũng phải nỗ lực luyện công, chờ các người truy đuổi đến đỉnh phong của võ đạo, mới có hi vọng tiến vào con đường tiên thần.

Nói lời này để mọi người gật đầu.

Diệp Tầm Địch cười nói:

- Đạo Tổ, ngài yên tâm, có thể gặp được ngài, đã là phúc phận lớn nhất của chúng ta, chúng ta nào dám cái gì đều dựa vào ngài, ngài cứ thanh thản ổn định tu hành, chúng ta cũng sẽ không để ngài thất vọng.

Những người khác đi theo cam đoan, sợ Khương Trường Sinh xem thường bọn hắn.

Bạch Kỳ không tin.

Chủ nhân lại bắt đầu giả trang, tất nhiên vô địch khắp thiên hạ, chỉ là sợ chúng ta làm phiền hắn.

Bạch Kỳ mặc dù không tin, nhưng trên miệng vẫn điên cuồng cam đoan, ngược lại nó muốn một mực đi theo Khương Trường Sinh, không có khả năng gặp được nguy hiểm.

- Vạn tiên chi tổ..... Ta càng thèm... Chủ nhân, ngài lúc nào mới có thể sủng nô gia đây....

Bạch Kỳ nhìn về phía Khương Trường Sinh, ánh mắt nhu tình như nước, đều có thể chảy ra nước.

Khương Trường Sinh thì muốn đánh nó, bởi vì hắn nghe được lời nói ác tâm trong lòng nó.

Sói này thật sự quá hèn.

Thôi!

Giả vờ không biết.

Khương Thiên Mệnh hét lên:

- Ta cũng muốn làm thần tiên, ta muốn làm võ tiên, dùng võ vào tiên.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Vậy ngươi chớ có biếng nhác.

Những người khác đều cười một tiếng, tràn ngập vô hạn chờ đợi về tương lai của Khương Thiên Mệnh.

Cơ Võ Quân cười hỏi:

- Thiên Mệnh, ngươi có thể muốn làm thiên tử? Dẫn đầu Đại Cảnh trở thành Thánh triều?

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều an tĩnh lại, lườm Khương Trường Sinh một cái, gặp hắn không có phản ứng, vừa nhìn về phía Khương Thiên Mệnh.

Cơ Võ Quân thấp thỏm trong lòng, nàng cũng đang thử thăm dò thái độ của Khương Trường Sinh.

Thiên Tử Đại Cảnh một triều không bằng một triều, cứ thế mãi xuống, nàng thật không nhìn thấy hi vọng, nếu Khương Thiên Mệnh làm thiên tử, vậy thì không giống.

- Thiên Tử? Không có khả năng! Ta không muốn đoản mệnh, làm thiên tử có gì tốt, bề bộn muốn chết, Bạch Tôn sư phụ không phải đã nói sao, Thánh thượng Thánh triều cũng không có tự do, ta tuyệt đối sẽ không làm thiên tử, chỉ cần ta đủ mạnh, ta có thể hưởng thụ hết thảy Thiên Tử có được, cần gì phải đi làm thiên tử?

Khương Thiên Mệnh nãi thanh nãi khí nói, hắn thoạt nhìn tuổi nhỏ, trên thực tế đã mười ba tuổi, sớm có tính toán của mình.

Lời này vừa ra dể Cơ Võ Quân có chút thất vọng, nhưng lại có chút vui mừng, nàng cũng là sư phụ của Khương Thiên Mệnh, tự nhiên hi vọng Khương Thiên Mệnh có thể sống được càng lâu, nàng thất vọng là nhân tộc không có Thánh triều, khi nào mới có thể khôi phục tình thế như trước.

Những người khác dồn dập khoa trương Khương Thiên Mệnh chí hướng cao xa.

Phàm là võ si, phần lớn không có hứng thú với hoàng quyền, trong võ lâm có một câu nói đùa, chỉ có người không đủ tư chất võ đạo mới vào triều làm quan.

Khương Trường Sinh không có phát biểu ý kiến về chí hướng của Khương Thiên Mệnh, chỉ cười nhìn hắn.