Chương 651 Phá cục chi mưu, một chữ tình này (1)
Làm sao thuế biến?
Bạch Kỳ tò mò hỏi, những người khác cũng nhìn về phía Trần Lễ.
Trần Lễ lườm Khương Trường Sinh một cái, nói:
- Một, Thiên Tử lập trữ quân quá sớm, dẫn đến lúc Thiên Tử đời tiếp theo đăng cơ đã cao tuổi, đây là một chút cần cải biến, nhưng điều này không tốt cải biến, ý vị này muốn lật đổ trưởng tử.
- Hai, văn võ đại thần mấy triều chưởng khống quyền thế, dẫn đến mới Thiên Tử rất khó chưởng khống bọn hắn, mặc dù bọn hắn là trung thần, cũng sẽ tâm sinh ngạo mạn, cảm thấy càng hiểu thiên hạ hơn Thiên Tử.
- Ba, thế gia thế lớn, nắm giữ tuyệt học, chênh lệch cùng bách tính thiên hạ càng lúc càng lớn, đây là đạo lý không đổi qua các triều, thường thường đến lúc này sẽ nổi lên nội loạn.
- Còn có vấn đề khác, tỷ như tài năng của Thiên Tử, nhưng những vấn đề này đều có thể giải quyết, đó chính là để Đại Cảnh loạn, lúc Đại Cảnh đứng trước sụp đổ, lại đến đỡ Thiên Tử mới, chế định quy địnhmới, khi đó, không người nào dám ngăn cản.
Mọi người nghe được lời hắn nói, lâm vào trong suy tư.
Kiếm Thần nói:
- Ngươi dám nói ra ý nghĩ như vậy, là hi vọng Đạo Tổ lật tẩy?
Trần Lễ gật đầu, nói:
- Không sai, Đại Cảnh có Đạo Tổ, chỉ cần Đạo Tổ không muốn từ bỏ Đại Cảnh, Đại Cảnh sẽ không vong, cho nên làm sao loạn, cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là khổ một đời bách tính, nhưng đứng tại góc độ giang sơn xã tắc, mong muốn để Đại Cảnh đi được càng xa, sống được càng lâu, hi sinh một đời lại như thế nào?
Mặc dù tàn khốc, nhưng đúng là sự thật.
Trần Lễ sớm đã không phải thư sinh máu nóng lúc trước, hắn đi lên chiến trường, đi qua dân gian, trải qua Thiên Tử mấy triều, trước kia nhận qua chèn ép, hắn đã sớm hiểu rõ bất cứ chuyện gì đều có mất, không tồn tại kế sách hoàn mỹ.
Cơ Võ Quân nói:
- Xác thực chỉ có nội loạn, mới có thể để cho cách cục được thanh tẩy, nhưng lúc thiên hạ đại loạn, lại càng dễ ra quân chủ hùng tài vĩ lược, nếu như Đại Cảnh vẫn còn mệnh số, chắc chắn có minh quân quật khởi, năm đó Thánh triều gần như bên bờ vực sụp đỗ, cũng có người nhà họ Cơ đứng ra, dẫn đầu Thánh triều đi đến phồn thịnh mới.
Mộ Linh Lạc nhìn về phía Khương Trường Sinh, tò mò hắn nghĩ như thế nào.
Khương Trường Sinh cùng mọi người khác biệt, hắn không chỉ là người bảo hộ Đại Cảnh, cũng là tổ tông hoàng thất, hắn có thể nhẫn tâm sao?
Khương Trường Sinh không nói gì, một mình uống trà.
Bạch Kỳ kinh ngạc hỏi:
- Cần phải làm như vậy? Chủ nhân ra tay, đổi thế gia, đại thần cùng với Thiên Tử, không tốt sao?
Trần Lễ lắc đầu nói:
- Một cái tác động đến nhiều cái, dính đến người cùng lợi ích quá nhiều, mà làm như vậy, sẽ khiến cho dân tâm ruồng bỏ Đạo Tổ, cũng không thể một mực giết giết giết, giết tới không người dám phản đúng không, nói như vậy, Đại Cảnh nhất định chia năm xẻ bảy, thân phận Đạo Tổ chỉ thích hợp cho người ta hi vọng tại lúc nguy nan.
Nói đến chỗ này, hắn thở dài một hơi, ngoại địch Đại Cảnh đều bị Đạo Tổ giải quyết, kết quả vấn đề bên trong cũng cần Đạo Tổ ra tay, chính hắn đều cảm thấy xấu hổ.
- Bằng không Đạo Tổ ngài xưng đế đi, ngược lại ngài cũng là người nhà họ Khương, mà ngài là tiên nhân, hẳn là không cần chịu tuổi thọ khí vận hạn chế, đến nay ngài cũng không có tương dung cùng khí vận Đại Cảnh đây.
Diệp Tầm Địch cười nói, Cơ Võ Quân nghe được lời này sáng ánh lên.
Trên thực tế, trong lòng Cơ Võ Quân, Bạch Tôn, Đạo Tổ đăng cơ mới là có hi vọng nhất.
Tại thế giới võ đạo, Thiên Tử không thể yếu, mặc dù không phải mạnh nhất, cũng phải là mạnh mẽ số một số hai, mới có thể trấn áp thiên hạ.
Khương Trường Sinh nói:
- Thuận theo tự nhiên đi, vô luận giang sơn như thế nào, võ đạo Đại Cảnh phát triển sẽ không dừng lại, sẽ chỉ càng ngày càng mạnh, nếu hoàng quyền thật lập không đủ, lại đến đỡ một vị Thiên Tử là được.
Hắn thấy, vấn đề trong Đại Cảnh đều là chuyện nhỏ, bất kỳ triều đại nào đều sẽ trải qua, chỉ cần Đại Cảnh không vong triều liền tốt, đến mức tín đồ của hắn, phàm là tín ngưỡng hắn đạt tới trình độ nhất định là có thể tiến vào Thần Du đại thiên địa, là có thể thu hoạch được tuyệt học, đủ để cho bọn hắn trổ hết tài năng, thoát khỏi cực khổ tầng dưới chót.
Những người tín ngưỡng không đủ, Khương Trường Sinh cũng không có tinh lực đi chiếu cố bọn hắn cả đời.
Suy nghĩ đến Thần Du đại thiên địa, hắn cần chuẩn bị lần thứ hai giảng đạo, hắn mặc dù tu tiên, nhưng cũng nắm giữ rất nhiều tuyệt học võ đạo, cũng có thể giải hoặc cho các tín đồ, thậm chí truyền thụ tuyệt học.
Hi vọng lần sau giảng đạo, có thể làm cho giá trị hương hỏa của hắn tăng nhanh hơn một chút.
Trần Lễ chờ đợi trong đình viện nửa ngày liền đi xuống núi, hắn có phủ đệ ở kinh thành, chuẩn bị tĩnh dưỡng mấy chục năm, hưởng thụ cuộc sống, đợi loạn thế đến, minh chủ hiện thân, hắn lại lần nữa xuất thế....
- Vương Thần, sinh vào năm Thái Hòa ba mươi hai, tử trên chiến trường giữa Đại Cảnh cùng cường Lương tộc, thiện đức vượt qua ác nghiệp, có tư cách trở thành quỷ binh Địa Phủ, ngươi cũng có thể lựa chọn chờ đợi cơ hội luân hồi đầu thai.
Bên trong Địa Phủ, tiếng nói Hình Thủ đạm mạc quanh quẩn.
Vong hồn đứng trên điện ngẩng đầu, hỏi:
- Trở thành quỷ binh, có thể vĩnh thế là quỷ binh?
- Cũng không phải, Địa Phủ có trật tự cùng quy tắc của Địa Phủ, trở thành quỷ binh chính là vào Quỷ đạo, ngày khác chưa hẳn không thể thành Quỷ Tiên, xem như rời khỏi nỗi khổ luân hồi, nhưng cũng đánh mất niềm vui thú của hồng trần.
Nghe nói như thế, Vương Thần nói ngay:
- Ta muốn làm quỷ binh.
Hình Thủ gật đầu, chấp bút vung về phía hắn, đưa đi một đạo lực lượng nhân quả, sau đó để quỷ sai hai bên tiễn hắn xuống.
Cũng không lâu lắm, Khương Triệt đi tới.
- Gần đây, vong hồn Đại Cảnh càng ngày càng nhiều, rất nhiều vong hồn đã đợi mấy năm, nếu lại không xuất hiện luân hồi, vậy thì nguy rồi.
Khương Triệt rầu rĩ nói, hắn dùng một chút, nói:
- Đạo Tổ lão nhân gia ông ta có không chỉ thị?