Chương 708 Nhân tộc lai lịch, người thiên ngoại (2)
Hoàng Tuyền ma quân cau mày nói:
- Ngay cả Sa Minh tộc, Chúc Dung tộc đều bại, Đạo Tổ mạnh mẽ thật sự khó có thể tưởng tượng, nhân tộc thật sự không thể tưởng tượng nổi, tổng sẽ toát ra cường giả thông thiên triệt địa, thời kỳ Thượng Cổ, nhân tộc cũng là sinh ra tồn tại cường đại như vậy mới có thể bảo hộ tộc nhân không có bị Cường Lương tộc giết hết.
Ánh mắt Cửu U ma quân đầy phức tạp, nhìn chằm chằm mặt hồ, chậm rãi nói:
- Đạo Tổ cùng nhân tộc đều không giống nhau Võ Đế cái thế khi xưa, hắn mạnh hơn, ta thậm chí hoài nghi phía trên Võ Đế còn có cảnh giới.
Nghe vậy, Hoàng Tuyền ma quân động dung.
Cảnh giới phía trên Võ Đế....
Hoàng Tuyền ma quân bắt đầu sinh ra sợ hãi đối với Đạo Tổ, hắn bất đắc dĩ nói:
- Nếu như thế, nhân tộc chính là trở ngại lớn nhất trên con đường Ma tộc thành tựu vương tộc.
Cửu U ma quân hít sâu một hơi, nói:
- Tựa như như lời ngươi nói, nhân tộc có mệnh số ly kỳ, luôn sinh ra cường giả thay đổi càn khôn tại thời khắc nguy nan, ta đột nhiên hoài nghi vạn tộc nhằm vào nhân tộc chính là có Thiên Địa Chi Thần kiêng kị, mượn tiếng đại kiếp cùng dị số, diệt trừ uy hiếp cho mình, ta thậm chí cảm thấy nhân tộc trước kia là vương tộc, thậm chí có khả năng Thiên Địa Chi Thần là nhân tộc, nguyên nhân chính là hắn tới từ nhân tộc, mới biết được nhân tộc đáng sợ, sợ có người phá vỡ chính mình, tồn tại đứng trên đỉnh điểm, sẽ không lại bận tâm chủng tộc, mà là chỉ quan tâm chính mình.
- Suy nghĩ lại một chút vạn tộc Thái Hoang, chủng tộc, vạn tộc càng mạnh càng giống nhân tộc, theo cảnh giới tăng lên mà hoá hình, hình thái cuối cùng của hoá hình là nhân tộc, ngươi ta chính là như thế, mà nửa người trên vương tộc ngày xưa cũng không khác gì nhân tộc, điều này nói rõ Vương tộc thiên địa ban đầu là nhân tộc, Thiên Địa Chi Thần chính là tồn tại mạnh nhất nhân tộc lúc ấy, hắn mượn dùng Sáng Thế nguyên bia, sáng lập võ đạo, ảnh hưởng chủng tộc hậu thế, khiến cho bên trong quá trình các tộc đang thay đổi mạnh hơn không ngừng tới gần nhân tộc...
Hắn giương mắt nhìn về phía bầu trời sương mù tràn ngập, ánh mắt phiêu hốt.
Hoàng Tuyền ma quân cau mày nói:
- Ngươi nói lời này không khỏi nói chuyện giật gân à, mặc kệ có giống như lời ngươi nói, ngay cả Thiên Địa Chi Thần đều chèn ép nhân tộc, nhân tộc không thể trở thành vương tộc, vậy Ma tộc chúng ta còn có cơ hội.
Hắn chuyển lời nói:
- Xem ra ngươi bị đồ nhi nhân tộc của mình chi phối, gặp khó?
Cửu U ma quân gật đầu nói:
- Xác thực gặp khó, lúc thu hắn làm đồ đệ, nghĩ bố cục vào nhân tộc, khi đó hắn mặc dù sùng bái Đạo Tổ, nhưng chỉ là sùng bái cường giả, không nghĩ tới hôm nay đối mặt vạn tộc đại kiếp, hắn có thể từ chối ta, tin tưởng tổ tông hắn, Đạo Tổ đến cùng là tồn tại như thế nào, ta rất suy nghĩ nhiều khả năng, lại không có kết luận.
Chủ đề lại trở lại trên người Đạo Tổ, Hoàng Tuyền ma quân nhíu mày. Hai vị Ma Quân lâm vào trong yên lặng.
Một lát sau, một đoàn khói đen tốc độ cao bay tới, dùng lại sau lưng bọn họ, ngưng tụ thành một hắc ảnh, trầm giọng nói:
- Hai vị Ma Quân, Cửu âm tộc đã hiến tế ra Cửu âm Chi Linh, chúng ta không thể trấn áp!
Nghe vậy, Cửu U ma quân, Hoàng Tuyền ma quân quay người, hóa thành hai cơn gió đen bao phủ mà đi, theo sau đó là hắc ảnh cũng rời đi.
Ba năm qua đi.
Tiên Nguyên năm hai mươi ba, Thiên Cảnh còn chưa tiêu hao hết chiến quả Sa Minh tộc, Chúc Dung tộc mang tới, Khương Trường Sinh ban bố thánh lệnh, Thiên Cảnh không có khuếch trương, mà chỉnh quân tập võ, trong thời gian ngắn ngủi, tốc độ số lượng Động Thiên cảnh tăng trưởng vượt xa trước kia, nhưng vẫn không có sinh ra vị Võ Đạo Thánh Vương thứ tư.
Đầu tháng ba, trong hoàng cung chim hót hoa nở.
Khương Trường Sinh uống trà ở trong ngự hoa viên, Chí Dương thần quang không có lấp lánh ánh sáng chói mắt, hắn hiển lộ ra hình dáng, người mặc Lưu Kim âm Dương Cầu Đạo Bào tự có một cỗ thần khí.
Khương Tử Ngọc, Khương Thiên Mệnh ngồi ở trước mặt hắn, hai người tranh nhau chen lấn nói, nói đều là lực lượng của Chúc Dung, bọn hắn dùng Thiên Diễn võ pháp nắm giữ lực lượng liệt diễm của Chúc Dung tộc, chỉ là liệt diễm của bọn hắn khác biệt, đang tranh nhau ai mạnh ai yếu.
Khương Trường Sinh cười nhìn bọn hắn, giống như đang xem một đôi huynh đệ.
- Đúng rồi, tổ gia gia, gần đây ta lại mơ một giấc mơ, là giấc mộng trước đó kéo dài, không biết có tính là tiên đoán hay không, dù sao tình cảnh trước đó mơ thấy lại không có phát sinh.
Khương Thiên Mệnh bỗng nhiên nói sang chuyện khác, Khương Trường Sinh nghe được đặt chén trà xuống.
Khương Trường Sinh không quan tâm nói:
- Nói nghe một chút.
Khương Thiên Mệnh suy nghĩ một lát, nói:
- Vẫn là ở Long Khởi sơn, ta mộng thấy một thân ảnh nữ tử, ăn mặc quần áo màu tím, thấy không rõ hình dáng của nàng, nàng nói với chúng ta vài câu, sau đó đưa tay, trên trời vậy mà xuất hiện một lỗ hổng lớn, bên trong hiện ra nước lũ, bao phủ nhân gian, toàn bộ Kinh Thành đều bị chìm, mộng cảnh lúc sau là mặt nước đã chìm qua đỉnh núi Võ Phong, ta ở trên không trung nhìn lại, nhân gian tựa như một đại dương vô biên vô tận..
Nói xong lời cuối cùng, hắn nhịn không được rùng mình một cái.
Khương Trường Sinh nghe xong, suy nghĩ Thiên Ngoại Ma Hà. Trong lòng của hắn hỏi thăm:
- Nữ tử mà Khương Thiên Mệnh mơ tới mạnh bao nhiêu?
[ Không thể thôi diễn, hệ thống tạm thời còn chưa dính đến người tại thiên ngoại, ở ngoài nhân quả ].
Khương Trường Sinh nheo mắt.
Người ngoài nhân quả.
Hệ thống đã mạnh hơn rất nhiều từ sau khi hắn đột phá, nhưng còn chưa đủ mạnh, người tại thiên ngoại, chỉ có thể biết là Thái Hoang thần quân, còn bởi vì Thái Hoang thần quân tự mình hiện thân qua.
Mặc dù không có tính tới, nhưng dòng thông báo này đưa ra một lượng tin tức cực lớn.
Một là Khương Thiên Mệnh mơ chưa chắc là giả, chỉ có thể là chưa có phát sinh, hoặc là bị cải biến, hai là thời điểm Thiên Ngoại Ma Hà phủ xuống, người thiên ngoại cũng sẽ buông xuống.
Thấy Khương Trường Sinh yên lặng không nói, Khương Thiên Mệnh cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Tổ gia gia, chẳng lẽ ta mơ tới chính là thật?