← Quay lại trang sách

Chương 727 Ngũ đại Võ Thần, độc chiến Võ Đế đầy trời (1)

Thiên Ngoại Ma Hà buông xuống! Thiên Địa Chi Thần muốn diệt trừ nhân tộc.

Thánh thượng một mình mặt đối Thiên Địa Chi Thần.

Từng đầu tin tức cấp tốc truyền khắp các châu Thiên Cảnh đại lục, cũng kinh động đến những dị tộc giao hảo cùng nhân tộc, mặc dù đã sớm biết nhân tộc sẽ liều chết đánh cược một lần, không nghĩ tới Thánh thượng nhân tộc vậy mà lựa chọn đơn độc đối mặt.

Không chỉ Thiên Cảnh đại lục, tin tức cũng lưu truyền ra Vô Tận Hải Dương, các tín đồ cũng vì đó phẫn nộ, dồn dập truyền những tin tức này ra, để những tộc nhân trên biển tộc biết được là ai đang bảo hộ nhân tộc.

Thiên Ngoại Ma Hà mang tới thiên địa dị tượng là nhằm vào toàn bộ Thái Hoang võ giới, vận triều nhân tộc khác gặp phải thiên tai kiếp càng thêm nghiêm trọng, quan lại các triều thế mới biết vấn đề xay ra ở chỗ nơi nào.

Không đến nửa tháng, các triều nhân tộc đều biết việc này, cái này cũng nói phạm vi mà hương hỏa tín đồ bao trùm có bao nhiêu lớn.

Khương Trường Sinh không cần tiến hành quá nhiều tẩy não, chỉ cần Thần Du đại thiên địa cùng với võ đạo hắn ban cho cũng đủ để cho các tín đồ chạy theo như vịt, điên cuồng, tuyên dương Đạo Tổ mạnh mẽ, cũng sẽ để tín ngưỡng của bọn họ trở nên càng có giá trị.

Đại Nghiễm Thiên, trên đại điện hoàng triều, Thiên Tử ngồi trên long ỷ, ngồi bên cạnh Lâm Hồng Trần.

Sánh vai thiên tử, đủ để thấy Lâm Hồng Trần không kiêng nể gì cả.

Văn võ quần thần đang đang nghị luận chuyện Thiên Ngoại Ma Hà, có người muốn trợ giúp Thiên Cảnh, dù sao nếu Thiên Cảnh vong, bọn hắn cũng chạy không thoát.

Cũng có người cho rằng đây là Thiên Cảnh thả ra bom khói, phiền phức của mình bọn hắn mà muốn cả Nhân tộc tiếp nhận, lời này làm cho không ít người giận mắng.

Lâm Hồng Trần yên lặng nhìn, trong lòng bi thương.

Đây là hắn Đại Nghiễm Thiên sao?

Thấy thế nào, đều giống như Đại Nghiễm Thiên của Đạo Tổ! Thiên Tử cũng thấy xảy ra vấn đề, trong lòng của hắn cười thầm, trên mặt thì một mảnh nghiêm túc.

- Mặc kệ truyền ngôn là thật hay không, Đại Nghiễm Thiên ứng đối kiếp nạn ra sao mới là chủ yếu.

Lâm Hồng Trần chậm rãi mở lời, để quần thần dồn dập an tĩnh lại. Hắn vẫn còn uy nghiêm, cho dù hương hỏa tín đồ cũng không dám tùy tiện chống đối.

Lâm Hồng Trần bắt đầu bố trí sách lược phòng bị ở các nơi, Thiên Tử thì bắt đầu xuất thần.

- Một mực nghe tùy tùng Đạo Tổ nói có một loại cánh cửa nào đó, chỉ cần đạt tới cánh cửa kia là có thể mộng thấy Đạo Tổ, trẫm nên làm sao tìm được loại cánh cửa này?

Thiên tử yên lặng suy nghĩ, ánh mắt của hắn quét về phía những người là tín đồ của Đạo Tổ, nên tìm ai hỏi?

Phụ thân hắn từng thử qua, kết quả bị bán đứng, bị hạ độc chết trong hoàng cung, hiện tại đến phiên hắn, hắn cũng không dám tùy tiện hành động.

Không chỉ là hắn, những thiên tử vận triều bị xem như khôi lỗi cũng muốn lấy được Đạo Tổ ưu ái, nhưng bọn hắn sinh ra trong hoàng thất, dã tâm quá lớn, ngược lại để bọn hắn rất khó có tín ngưỡng, một mực vào không được Thần Du đại thiên địa.

Tháng sáu, tai hại các nơi Thiên Cảnh vẫn đang kéo dài, nhưng các châu châu phủ đã an bài tốt kế sách phòng hộ, tận khả năng bảo hộ bách tính, đến mức võ giả, bọn hắn có sức tự vệ.

Bên trong Tử Tiêu Cung.

Khương Trường Sinh vừa đưa tiễn Mộ Linh Lạc cùng Cơ Võ Quân, theo tin tức hắn cùng Thái Hoang thần quân sắp quyết chiến truyền ra, mọi người trước đó thường xuyên ở trong đình viện trên núi lần lượt tới bái phỏng hắn, muốn theo hắn kề vai chiến đấu, bất quá đều bị hắn từ chối.

- Nên tới.

Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, sau đó đứng dậy, chuyển động gân cốt ở trong đại điện.

Trong hoàng cung, Mộ Linh Lạc, Cơ Võ Quân đi trên thềm đá, vừa đi, một bên trò chuyện về Thiên Ngoại Ma Hà.

Ầm ầm.

Tiếng sấm nổ vang, hai nữ cả kinh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lôi vân cuồn cuộn muốn bao trùm toàn bộ bầu trời, từng đạo lôi điện ở xen lẫn trong đó.

Không đến mười hơi, thiên tượng triệt để thay đổi. Toàn bộ Kinh Thành đều lâm vào bên trong náo động, rất nhanh có người ý thức được là Thiên Ngoại Ma Hà muốn tới.

Mộ Linh Lạc nhìn lên bầu trời, đôi mi thanh tú nhíu chặt.

Cơ Võ Quân an ủi:

- Vô luận cường địch như thế nào, Đạo Tổ đều có thể thắng lợi, không phải sao?

Mộ Linh Lạc nói:

- Ta ngược lại không lo lắng chuyện này, ta chẳng qua tò mò, lực lượng như thế nào mới có thể xuyên qua bầu trời, chúng ta cần luyện công bao lâu?

Cơ Võ Quân sửng sốt, lắc đầu bật cười.

Nàng trước kia vẫn cho rằng mình là nữ tử truy cầu võ đạo mạnh nhất, nhưng bây giờ mới phát hiện, tâm cường giả của Mộ Linh Lạc càng sâu hơn nàng, có nữ tử dạng này làm bạn, con đường tập võ mới vừa càng thú vị.

Nhất trọng thiên, trước Nam Thiên môn.

Quan Thông U đang ngồi luyện công đứng dậy, ngước đầu nhìn lên bầu trời, mày kiếm nhăn lại.

- Tới rồi sao?

Quan Thông U tự nói, hắn chợt nghe một tiếng, lúc này nhảy xuống tầng mây, biến mất không thấy gì nữa.

Phía trên Cửu trọng thiên, hắc ám hư không xen lẫn lôi điện, một cái khe bỗng nhiên xuất hiện, cấp tốc mở rộng, thanh thúy rung động tựa như pha lê sắp vỡ vụn.

Không biết đi qua bao lâu.

Oanh một tiếng!

Vách ngăn bầu trời bỗng nhiên phá toái, một đầu Thiên Hà tinh quang sáng chói dũng mãnh tiến ra, trút xuống nhân gian, Ngân Hà lớn như thác nước, hùng vĩ vô song.

Lần lượt từng bóng người bay ra từ bên trong Thiên Hà, năm bóng người trong đó mang theo khí thế cực kỳ cường đại, khí diễm vờn quanh thân người, giống như Thiên Thần buông xuống.

- Rất lâu chưa có trở về.

- Ha ha ha, lần này định phải lãnh giáo năng lực nhân tộc hiện thời một chút thật tốt.

- Có năng lực gì, không có diệt sạch, đã không dễ dàng, đối thủ lớn nhất của chúng ta là dị số, nhân tộc chẳng qua là sâu kiến thôi, một cước liền có thể giẫm chết.

- Tranh thủ thời gian hành động đi, sớm một chút diệt dị số, chúng ta còn có thể du lịch một phen.

- Đúng đấy.