Chương 735 Sáng tạo Thiên Đình, sát tinh uy hiếp (1)
Khương Trường Sinh gật đầu, trong lòng hắn đi theo diễn toán, người mạnh nhất giới này trừ hắn ra mạnh bao nhiêu, quả nhiên, đạt đến một trăm năm mươi tỷ, mặc dù không bằng Thái Hoang thần quân, nhưng cũng xem như tồn tại cực mạnh.
Hàn huyên cùng Thường Dao Lăng một hồi lâu, Thường Dao Lăng mới rời đi, nhìn bóng lưng của nàng, Khương Trường Sinh lưỡng lự muốn phong nàng làm chính thần hay không.
Thần vị trong Phong Thần bảng cũng không nhiều, dùng một cái thì thiếu một cái.
Lại quan sát thêm đi.
Mặc dù là tín đồ, nếu Tử Hoàn thần quân mang theo Thường tộc đối phó hắn, cũng không biết nàng còn có thể đứng bên phía mình hay không.
tín ngưỡng ảnh hưởng rất lớn, nhưng cũng phải nhìn xem sao, trước mắt Khương Trường Sinh còn chưa thử qua tình cảnh người nhà tín đồ là địch của mình, hắn thấy không cần thiết, nguy hiểm lớn mà lại không có ý nghĩa, Khương Trường Sinh chẳng qua dựa vào tín đồ thu hoạch được giá trị hương hỏa, cũng không phải dựa vào tín đồ tác chiến.
Sau đó Khương Trường Sinh lại thấy những người khác, đều là cố nhân quen biết đã lâu, tỷ như Phù Nguyệt thế gia, Chân Long tự, Hóa Long phủ cùng với di mạch vương tộc các loại.
Đế Xương đầu nhập để Khương Trường Sinh thật cao hứng, Thiên Cảnh phát triển nhanh, nhưng cần thời gian, Đế Xương lại là Võ Đế hàng thật giá thật, mà còn không phải Võ Đế bình thường, chỉ dựa vào Đế Xương, cũng đủ để thiên hạ điên cuồng chạy theo.
Khương Trường Sinh cũng không có keo kiệt, sắc phong Đế Xương, công chiếu thiên hạ, chỉ ra thân phận Võ Đế của hắn.
Không đến một tháng, thánh chỉ truyền khắp các thành Thiên Cảnh, dẫn tới người trong thiên hạ phấn chấn, đám võ giả cũng cảm nhận được áp lực, không nghĩ tới vị Võ Đế thứ hai Đại Cảnh đến từ chủng tộc khác, đây tuyệt đối là một loại thúc giục.
Một ngày này.
Khương Trường Sinh bay tới trước Nam Thiên môn, bắt đầu dùng Đại Tạo Hóa Thần Thuật sáng tạo cung điện trên trời, Quan Thông U, Đế Xương đứng sau lưng hắn nhìn, nhìn hắn dùng thần thông hóa không thành có, hai người bị chấn động đến, thật lâu không nói.
Từng tòa cung điện rực rỡ xuất hiện, đại khí bàng bạc, tản ra hào quang bảy màu.
Ba người tới nhị trọng thiên, Khương Trường Sinh tiếp tục sáng tạo cung điện, càng lên cao, cung điện càng ít, đủ để hiển lộ rõ ràng địa vị.
Đợi hắn sáng tạo xong cửu trọng thiên, nói:
- Về sau thành lập Thiên Đình, các ngươi chính là hai đại thần tướng của Thiên Đình, ngoại trừ bảo hộ Thiên Đình, còn có bảo hộ chúng sinh bên trong phạm vi Thiên Đình.
Quan Thông U tò mò hỏi:
- Như thế nào phân chia?
- Lấy khí vận, trẫm không thể làm cho tất cả chúng sinh thái bình, chỉ có thể để trật tự bên trong phạm vi khí vận của Thiên Đình mau sớm vững chắc.
Khương Trường Sinh trả lời, sau đó nói chức trách sau này của Thiên Đình, Quan Thông U, Đế Xương nghe mà cảm xúc suc sôi.
Tiên giới, Nhân giới, Địa Phủ.
Thiên Đình chưởng tam giới, trên thông Thiên Đạo, dưới khống luân hồi.
Yết hầu Đế Xương cổ động, nói:
- Thế gian thật có luân hồi?-
Khương Trường Sinh cười nói:
- Về sau các ngươi sẽ hiểu rõ.
Bỏ ra nửa ngày, sau khi kiến tạo tốt Thiên Đình, Khương Trường Sinh để hai người Quan Thông U trấn thủ Thiên Đình, dù sao thì võ giả cũng biết bay, nếu bay vào được, vậy cũng không đẹp.
Đây là vấn đề Khương Trường Sinh cần phải giải quyết, kia chính là để Thiên Đình cách biệt với nhân gian, hắn lại nghĩ tới Đạo Giới, nhưng lại cảm thấy cần chờ một chút, không thể sớm bại lộ Đạo Giới tồn tại.
Đạo Giới tương quan tu vi của hắn, tu vi hắn càng mạnh, Đạo Giới càng bao la hơn, trước mắt hắn muốn Đạo Giới đơn độc tồn tại, dạng này về sau Thiên Đình, Thiên Cảnh bị diệt, chúng sinh trong Đạo Giới có thể làm tín đồ của hắn.
Dù sao cũng phải biện pháp dự phòng, không thể đặt trứng gà ở trong một giỏ xách, mặc dù hắn sẽ tận lực bảo hộ Thiên Đình cùng Thiên Cảnh, nhưng một phần vạn thì sao?
Sáng tạo xong Thiên Đình, Khương Trường Sinh trở lại Tử Tiêu cung, tiếp tục luyện công.
Vừa giải quyết xong Thái Hoang thần quân, trong lòng hắn vẫn có áp lực, cho nên phải nắm chặt thời gian mạnh lên, tranh thủ sớm ngày đột phá, vĩnh viễn để cho địch nhân đoán không được thực lực của hắn.
Trước mắt hắn đã bại lộ mình mạnh hơn Thái Hoang thần quân, lần sau kẻ địch trên trời tới đây tất nhiên vượt xa Thái Hoang thần quân.
Bên trong một tòa thành trì duyên hải, võ giả trên đường phố người đến người đi, hai bên cửa hàng phi thường náo nhiệt, có giai nhân ngâm hát, có võ giả đang đang biểu diễn võ học.
- Nhân tộc Thái Hoang võ giới tuy ít, nhưng còn thật náo nhiệt.
Nói chuyện chính là một nữ tử áo xanh, dung nhan xinh đẹp, khí chất hoạt bát, mắt to nhìn ngó nghiêng hai phía, lộ ra nhí nha nhí nhảnh.
Nam tử áo đen đứng bên cạnh nàng mặt không chút thay đổi nói:
- Dù sao cũng là nhân tộc, văn hóa phát triển là chủng tộc khác không thể so được.
- Vậy chọn vận triều này đi.
Nghe được nam tử áo đen nói như vậy, nữ tử áo xanh quay đầu nhìn về phía hắn, hỏi:
- Quyết định xong chưa?
Nam tử áo đen nói:
- Ừm, vận triều này mặc dù yếu, nhưng bởi vì yếu, mới dễ thi triển, bây giờ Thái Hoang thần quân chết rồi, Thái Hoang võ giới tất sẽ thay đổi Thần Quân, những tên kia tất nhiên không dám tới làm việc xấu, chỉ cần chúng ta điệu thấp một quãng thời gian thì có thể tránh thoát một kiếp, lại cầu báo thù.
Nhắc đến báo thù, trong mắt của hắn thiêu đốt lên lửa giận.
Nữ tử áo xanh bĩu môi, nói:
- Mong muốn báo thù, nói dễ dàng.
Nam tử áo đen không nữa nói tiếp, hắn tan biến tại chỗ, nữ tử áo xanh thấy thế, giận đến dậm chân, đi theo tan biến tại chỗ.
Nam đồng ngồi trước cửa cửa hàng thấy mà ngây người, bong bóng nước mũi rơi xuống đều không biết.
Kinh Thành, trong khách sạn, Lâm Hạo Thiên nhìn người trong nhà, nói:
- Các ngươi tạm thời ở lại, ta phải đi bái phỏng cố nhân, ta sẽ cho người dẫn các ngươi đi du ngoạn một phen.
Đám võ giả Thanh Thạch bộ lạc gật đầu, từng người đều có chút co quắp.
Trước khi đến, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều ôm lấy nghi vấn hoặc khinh thị Thiên Cảnh, cảm thấy Thiên Cảnh chẳng qua là nhiều hơn một vị Đạo Tổ thôi.