Chương 750 Viêm Chủ, Thiên Đình chinh chiến (2)
Tử Hoàn thần quân bình tĩnh nói:
- Các ngươi không cảm thấy bọn hắn không thích hợp sao?
Nghe vậy, hai nữ ngẩn người, nhìn về phía nhau, dùng ánh mắt trao đổi.
- Bọn hắn xuống lâu như vậy, từ khi Đạo Tổ phong thần, truyền về tin tức đều rất bình thản, giống như Thiên Đình chẳng qua là một tông môn không đáng để ý, xem ra Đạo Tổ thật nắm giữ năng lực khống chế lòng người.
Tử Hoàn thần quân nói một mình, ánh mắt của nàng nhìn về phía Thái Hoang võ giới trong hư không tối tăm, tựa hồ như muốn xem thấu.
Nữ tử váy xanh kinh ngạc nói:
- Không thể đâu, cảnh giới đám người này không cao, mà lại là dùng tên giả hạ giới, lúc hạ giới cũng không phải rơi vào Thiên Cảnh, Đạo Tổ như thế nào phát giác được?
Tử Hoàn thần quân không nữa nói tiếp.
Nữ tử váy trắng mở miệng hỏi:
- Bây giờ võ giới đã phong bế không cách nào lại phái người hạ giới, chúng ta nên làm như thế nào?
Tử Hoàn thần quân nói:
- Không hề làm gì, yên lặng theo dõi kỳ biến đi.
Hai nữ gật đầu, không xoắn xuýt vấn đề này nữa.
- Thần Quân, chúng ta tra được trước cuộc chiến võ giới lần này có rất nhiều thế lực điều động cường giả hạ giới, ngài đoán không sai, lần này cuộc chiến võ giới xác thực có quan hệ đến Vạn Cổ Sát Tinh, Diệp tộc, bất quá trước đó tựa hồ có người tận lực dẫn bọn hắn hướng đến Thái Hoang võ giới, cụ thể là ai, chúng ta tra không được.
Nữ tử váy xanh rầu rĩ nói, nàng không phải sầu lo vì Thái Hoang võ giới, mà là vì Tử Hoàn thần quân.
Dính đến thế lực càng ngày càng nhiều, Tử Hoàn thần quân thân là chủ nhân Thái Hoang võ giới cũng không phải chuyện tốt.
Tử Hoàn thần quân quay người, nói:
- Việc đã đến nước này, lại nhìn tiếp thôi.
Nữ tử váy trắng, nữ tử váy xanh đi quay người, cùng nhau bay về phía cung điện.
Thiên địa tối tăm, dung nham cuồn cuộn, thỉnh thoảng kích thích sóng biển, khí tức nóng bỏng để không gian cũng vì đó vặn vẹo.
Phía trên biển dung nham, một tên nam tử đang tĩnh tọa luyện công, hắn ở trần, trên thân thể tràn đầy hình xăm liệt diễm, giống như rồng giống như hung thú, rất sống động, giống như lúc nào cũng có thể lao ra ngoài thân.
Tóc đen tung bay, diện mạo lạnh lùng, hai tay biến hóa chiêu thức, không ngừng hấp thu khí tức nóng bỏng phía dưới.
Hưu!
Một đạo thân ảnh chạy nhanh đến, người tới là một tên đại hán tóc trắng người khoác giáp đen, hắn đứng ở trước người diễm văn nam tử, nói:
- Viêm Chủ, các phương võ giới đã hoàn toàn đả thông, chúng ta khi nào làm việc?
Diễm văn nam tử được xưng Viêm Chủ không có mở mắt, chậm rãi mở lời:
- Cần gì phải gấp gáp, kỳ hạn ngàn năm còn rất dài.
Đại hán tóc trắng cau mày nói:
- Thuộc hạ chủ yếu là lo lắng Vạn Cổ Sát Tỉnh, ngàn năm đối với Vạn Cổ Sát Tinh mà nói đầy đủ trưởng thành, mặc dù mục tiêu của chúng ta không phải hắn, nhưng nếu hắn trưởng thành, chắc chắn ảnh hưởng đến chúng ta, hắn đã rơi vào Thái Hoang võ giới.
Viêm Chủ đạm mạc nói:
- Vạn Cổ Sát Tinh, Thái Hoang dị số, hậu nhận Diệp tộc đều xuống Thái Hoang võ giới, tất nhiên sẽ đấu, chờ ta trước hấp thu hỏa khí trong địa mạch, luyện thành thần công, lại đi đối phó bọn hắn, dù sao Thái Hoang là địa phương mà ngay cả Thần Quân đều muốn tranh giành, mà hạ giới cũng không chỉ có chúng ta.
Đại hán tóc trắng nghe xong, cảm thấy có lý.
- Dẫn người đi thống nhất nhân tộc một phương, nếu hạ giới, cũng không thể chỉ hoàn thành nhiệm vụ, cũng nên tranh thủ vì chính chúng ta.
- Vâng!
Đại hán tóc trắng lộ ra nụ cười, quay người rời đi, cập tốc tan biến tại chân trời.
Viêm Chủ lúc này mới mở mắt, trong mắt của hắn lộ ra sát ý điên cuồng, nhếch miệng lên, lầm bầm lầu bầu cười nói:
- Vạn Cổ Sát Tỉnh, ngươi phải trưởng thành thật tốt, trở thành một phần lực lượng của ta.
Trên biển mây, hai bóng người đang kịch đấu, bọn hắn đều mặc nón trụ giáp bạc, uy phong lẫm liệt, chính là Thiên giáp dành cho thiên binh thiên tướng, chính là Khương Trường Sinh luyện chế, bên trong có phụ thêm tầng một cấm chế phòng hộ, càng mạnh hơn áo giáp thế gian rất nhiều.
Chiến đấu là Khương Tiển cùng Khương Thiện.
Khương Tiển cầm trong tay Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, Khương Thiện cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích, hai huynh đệ chiến đến lực lượng ngang nhau, chủ yếu là Khương Tiển áp chế cảnh giới.
Nơi xa, một đám Thiên Cương đại tướng quân đang xem chiến.
- Khương Thiện không đơn giản, không hổ là cháu trai của bệ hạ.
- Khương Tiển cũng rất mạnh, Thiên Đế chi nhãn của hắn còn chưa động đậy.
- Thật sự đáng sợ, ta cảm giác cùng cảnh giới với bọn hắn, tuyệt không phải đối thủ của bọn hắn.
- Cũng không biết chúng ta khi nào mới có thể ra tay.
- Ha ha ha, ngươi cảm giác mình đủ mạnh rồi à? Về sau chúng thần Thiên Đình, chỉ có thể không ngừng trưởng thành, người nào lạc hậu người đó sẽ bị thay thế.
Thiên Cương đại tướng quân nghị luận, bầu không khí hài hòa.
Bắc Cương vương đứng ở trong đó, vuốt râu quan chiến, hắn âm thầm cảm khái may mắn lúc trước không có mưu triều soán vị.
Đúng lúc này, Quan Thông U bay tới, một đám đại tướng quân vội vàng hành lễ.
Quan Thông U cẩm trong tay Thiên Địa lệnh, nói:
- Thiên Đế có lệnh, điểm một vạn thiên binh thảo phạt Ác Tộc họa loạn nhân gian.
Nghe vậy, hết thảy đại tướng quân mừng rỡ, Khương Tiển, Khương Thiện đang chiến đấu cũng dừng lại, hưng phấn nhìn lại, đều muốn mang binh chinh chiến.
Quan Thông U bắt đầu điểm tướng, trong đó bao gồm cả Khương Thiện, khiến cho Khương Thiện reo hò.
Một năm này là Định Thiên năm mười bảy, là niên mà thiên binh thiên tướng lần đầu tiên hạ phàm chinh chiến, Quan Thông U suất lĩnh mười hai Thiên Cương đại tướng quân, ba mươi sáu Địa Sát tướng quân cùng với một vạn thiên binh xuất chinh, ngồi ở trên Tề Thiên Vân Hải, còn có Kim Ô làm bạn.
Từ khi đi vào Thiên Đình, Kim Ô đã không còn áp chế hình thể của mình, giương cánh vượt qua hai trăm trượng, tư thái bá khí, cảm giác áp bách rất mạnh.
Tề Thiên Vân Hải có thể xuyên qua không gian, không đến nửa ngày liền tới mục đích, để cho các thiên binh thiên tướng kinh ngạc tán thán, khoảng cách như thế, để chính bọn hắn bay lượn, chỉ sợ cần mười mấy năm mới tới.