← Quay lại trang sách

Chương 754 Hồ lô thu Võ Thần, có muốn cầu trường sinh? (2)

Từ khi sáng lập Thiên đình, Khương Trường Sinh đã muốn sáng tạo võ đạo rèn đúc pháp bảo, tu tiên cùng võ đạo, trên bản chất là lực lượng khác nhau, cảnh giới võ đạo càng cao, lĩnh hội quy tắc thiên địa càng nhiều, lấy chân khí võ đạo luyện chế pháp bảo cũng là có thể được, tựa như nhẫn trữ vật.

Khương Trường Sinh không có rảnh đi luyện chế bảo vật võ đạo cho mỗi một vị tiên thần, cho nên để Trần Lễ cùng Tề Duyên nghiên cứu, nhất là Tề Duyên, rất ưa thích nghiên cứu đồ chơi kiểu như thế này.

- Tự nhiên có thể, bọn hắn cũng không giống như ngươi, ngay cả luyện công đều sẽ lười biếng.

Khương Trường Sinh nói khẽ, sau đó nhắm mắt, chuyên tâm tu luyện.

Bạch Kỳ vẫn như cũ ghé vào trước Tử Kim Hồ Lô, quan sát tỉ mỉ.

Định Thiên năm ba mươi, Xuân Hạ giao tế.

Thiên Cảnh nghênh đón chiến tranh, đại quân nhân tộc đến từ dị giới tập kích Bắc Cảnh, đại quân biên cảnh sớm đã chuẩn bị xong khai chiến, chiến tuyến kéo đến thật dài, vừa khai chiến, Thiên Cảnh đã gặp phải áp lực, thương vong thảm trọng.

Ngay tại lúc các tướng sĩ Thiên Cảnh tuyệt vọng, bầu trời hiện ra kim quang hàng vạn trượng, Tam Thập Lục Thiên Cương đại tướng quân cùng Thất Thập Nhị Địa Sát tướng quân từ trên trời giáng xuống, quét ngang từng chiên trường.

Đế Xương nổi giận, tựa hồ mong muốn một lần nữa tìm về tự tin từ trong quân địch, hắn ra tay chính là toàn lực, không có một tên cường giả có thể gánh vác một chiêu của hắn, giết hết địch mạnh nhất trên chiến trường kẻ, hắn dẫn người đi đến chiến trường tiếp theo, hiện ra uy phong của Tứ Thánh Đại Nguyên Soái.

Tiên thần tương trợ, Thiên Cảnh đại thắng.

Từng chiến báo truyền vào các nơi Thiên Cảnh, dẫn tới bách tính thiên hạ cao hứng, mừng như ăn tết.

Nhóm Thiên Tướng ra tay không có người ngã xuống, mặc dù ngã xuống, Khương Trường Sinh cũng có thể khởi tử hồi sinh, nhưng cam đoan thi thể hoàn hảo, cho nên hắn không có điều động thiên binh, mà để thiên binh tiếp tục luyện công.

Sau khi đại chiến kết thúc.

Trong sơn nhạc, đếm không hết tướng sĩ nhân tộc đang hạ trại nghỉ ngơi, sĩ khí thấp thỏm.

Trong đại doanh, một đám tướng sĩ, võ giả vây quanh bàn cát to lớn, từng người lộ ra vẻ mặt âm trầm.

Bọn hắn đến từ Xích Thiên võ giới, bên trong Xích Thiên võ giới, nhân tộc thống lĩnh vạn tộc, bất quá cũng không có tuyệt đối thống nhất vận triều, bọn họ đều là các phương vận triều, tông môn, nhưng trải qua hơn mười năm tôi luyện, đã có rất ăn ý, cnhưng trăm triệu không nghĩ tới là trận chiến đầu tiên sẽ thua.

- Phương võ giới này thật có tiên thần bảo hộ?

Một tên lão giả cụt một tay chậm rãi mở lời, đánh vỡ yên lặng, trong mắt của hắn tràn đầy hoảng sợ.

Hắn vừa mở miệng, trong đại doanh vỡ tổ.

- Không phải tiên thần, lại là cái gì?

- Những tên kia từ trên trời buông xuống, từng người mang theo khí vận bất phàm, còn có ngân giáp trên người bọn họ, đánh ở trên người bọn hắn, chân khí của ta tản mất.

- Đáng giận, còn tưởng rằng nhân tộc phương võ giới này rất yếu, không nghĩ tới mạnh mẽ như thế.

- Không nên, tại sao nhân tộc nơi này không có thống nhất võ giới?

- Chẳng lẽ các ngươi không có phát hiện linh khí võ đạo nơi này cực kỳ đổi dào, vượt xa võ giới của chúng ta, võ giới dạng này không nên gia nhập cuộc chiến võ giới mới đúng chứ.

Bọn hắn tức miệng mắng to phát tiết phiền muộn cùng hoảng sợ của mình.

Đứng ngay phía trước bàn cát, một tên nam tử khoác áo giáp đưa lưng về phía bọn hắn cúi đầu, vẻ mặt vô cùng âm trầm, nhìn hai quả đấm sau thắt lưng hắn nắm chặt đến xem, trong lòng hắn cực kỳ không bình tĩnh.

Xuyên qua võ giới cũng không phải chuyện dễ, tốn thời gian phí sức, còn phí vật tư, lần xuất chinh này do vận triều của nam tử áo giáp phụ trách toàn bộ quân nhu, đây cũng là nguyên nhân mà thế lực khắp nơi chịu đáp ứng, nếu không công mà lui, quốc khố nhất định thiệt lớn, hắn không thể bàn giao cho Thánh thượng, không chỉ như thế, thương vong cực lớn cũng cẩn ứng đối.

Sau khi tất cả mọi người mắng xong, hết thảy nhìn về phía áo giáp nam tử.

Áo giáp nam tử quay người, đang muốn nói chuyện, một tên binh lính xông tới, gấp giọng nói:

- Chư vị tướng quân, Thiên Đình có Thiên Quân đến đây bái phỏng, nói ban cho cho chúng ta cơ duyên.

Lời nghe lời này, áo giáp nam tử quay người, nhíu mày.

Thiên Tướng hiện thân, tự báo lai lịch, để bọn hắn không thể quên được tên Thiên Đình.

Bọn hắn suy nghĩ Đế Xương khủng bố vô song, đều không rét mà run, tất cả đều hoảng loạn lên.

- Đại quân ở đây, vội cái gì? Để cho hắn tiến vào.

Áo giáp nam tử trầm giọng nói, truyền lệnh binh sĩ lui ra, đại doanh lần nữa lâm vào bên trong tĩnh lặng.

Cũng không lâu lắm, Trần Lễ dạo chơi vào doanh, người hắn mặc Thiên Quân tiên bào, phía trên áo bào trắng tràn đầy đường cong lưu vân, tản ra ánh sáng, khí chất xuất trần.

Vừa thấy được hắn, tất cả mọi người bị chấn nhiếp.

Trần Lễ quét nhìn mọi người, mặt lộ vẻ nụ cười, nói:

- Chư vị có thể muốn cầu trường sinh?

Câu nói đầu tiên hắn mở miệng nói đã tất cả mọi người trong doanh động dung, có chút không hiểu rõ ý hắn.

Áo giáp nam tử trầm giọng hỏi:

- Làm sao? Thiên Đình muốn mời chào chúng ta?

Trần Lễ lắc đầu nói:

- Thiên Đình chính là đình của tiên thần, cũng không phải người nào muốn gia nhập liền gia nhập.

Nói lời này để mọi người hừ lạnh, nhưng không dám trào phúng.

Trần Lễ tiếp tục nói:

- Nhưng gia nhập Thiên Đình thì có hi vọng truy đuổi trường sinh, các ngươi tính qua chưa, một trăm phương võ giới chiên đấu chọn ra ba phương võ giới, phần thắng của các ngươi lớn bao nhiêu? Kỳ hạn ngàn năm là rất dài, nhưng các ngươi có nắm bắt sống đến cuối cùng?

Sắc mặt của mọi người cực kỳ khó coi, cảm giác bị nhục nhã.

- Đoạn thời gian trước có một tên Võ Đạo Thông Thần mong muốn mạnh mẽ xông vào Thiên Đình, bị Thiên Để bệ hạ dùng hồ lô này hàng phục.

Trần Lễ nâng tay phải lên, Tử Kim Hồ Lô xuất hiện trong tay.

Lão giả cụt một tay khẽ nói:

- Võ đạo thông thần là cảnh giới gì?

Hắn hỏi ra lời này, vẻ mặt áo giáp nam tử càng sụp đổ, hắn nhìn về phía Trần Lễ, quả nhiên, tư thái của đối phương càng cao.