Chương 763 Chí Hư Triệt Võ, Nguyên Đạo Võ Tôn (1)
Truyền thừa xong thần thông Thiên Địa Câu Diệt, Khương Trường Sinh không có lập tức tu hành thần thông.
- Thái Sử Trường Sách có thể mời tới người mạnh nhất mạnh bao nhiêu?
"Tạm thời không thể diễn toán, mục tiêu không ở trong phạm vi hệ thống đã biết"
Khương Trường Sinh cũng không thất vọng, tập mãi thành thói quen, chẳng qua là ôm một phần vạn tâm thái thử một chút. Hắn bắt đầu nghiên cứu Thiên Địa Câu Diệt, Thái Hoang bao la, tổng có nơi có khả năng tu luyện thần thông này.
Có Đại Đạo hóa hình tại, Khương Trường Sinh mặc dù không tự mình ra tay, cũng có cơ hội thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, hắn hiện tại càng ngày càng chờ mong những người hạ giới đó. Ngược lại muốn đánh, tốt nhất kẻ địch mạnh một chút.
Định Thiên năm năm mươi lăm, vào thu.
Khương Tử Ngọc ở trong ngự thư phòng tiếp kiến một tướng quân, vị tướng quân này đang ở hưng phấn kể rõ lần này mạo hiểm trải qua, chủ yếu nói Đạo Tổ ra tay.
Tề Thiên Vân Hải có tốc độ cực nhanh, mặc dù vượt giới, bọn hắn cũng có thể dùng tốc độ cao bay trở về, lần này thu hoạch to lớn.
- Đạo Tổ thật sự lợi hại, địch nhân kia thao túng rất nhiều huyết trùng, che khuất bầu trời, nhưng ở trước mặt Đạo Tổ, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Tướng quân nói đến cuộc chiến đấu kia, không khỏi khoa tay múa chân.
Khương Tử Ngọc cũng không cảm thấy kinh ngạc, hắn càng hiếu kỳ thân phận của hai người kia.
Còn có con của hắn..
Vạn Cổ Sát Tinh.
Trước đó Khương Trường Sinh cũng đã nói Khương Thiện không đơn giản, không nghĩ tới lai lịch như thế lớn.
Hắn lập tức để cho người ta phong tỏa tin tức này, cũng may lần này phái đi ra võ giả đều đáng tin cậy.
Thời gian một nén nhang sau, tướng quân rút lui, Khương Tử Ngọc thì ở trong phòng suy tư.
Một khi chuyện Vạn Cổ Sát Tinh bại lộ, bọn hắn sẽ có phiền toái liên tục không ngừng, nhưng Khương Thiện là con trai thứ nhất của hắn, hắn nhìn lớn lên, cũng mặc kệ Khương Thiện kiếp trước lai lịch ra sao.
Nghĩ lại, ngược lại do phụ thân mang theo Khương Thiện, cũng không cần hắn lo lắng, Vạn Cổ Sát Tinh đối mặt kẻ địch cũng không phải hắn có thể ứng đối.
Sau khi nghĩ thông suốt, Khương Tử Ngọc thoải mái cười một tiếng.
Bất quá việc này ngược lại làm cho hắn có ý nghĩ mới.
Vạn Cổ Sát Tỉnh có danh tiếng như thế, sau này sẽ còn dẫn tói rất nhiều người trên trời, có lẽ Thiên Cảnh có thể đắc lợi từ giữa.
Cùng lúc đó, trong Tử Tiêu cung.
Khương Thiện ngồi trước mặt Khương Trường Sinh, tâm tình thấp thỏm, trên đường trở về hắn thông qua Hắc Hầu, hiểu rõ đến rất nhiều truyền thuyết liên quan tới Vạn Cổ Sát Tinh, mình lại là vạn cổ đại ác nhân.
Phải biết, hắn từ nhỏ dùng Thiện làm tên, mặc dù hắn sẽ giết chóc, đều là đối mặt dị tộc, lúc đối mặt đồng tộc, hắn thường xuyên hành hiệp trượng nghĩa, bênh vực kẻ yếu, thân phận của Vạn Cổ Sát Tinh đánh sâu vào nhận biết của hắn, khiến cho hắn trong khoảng thời gian này một mực hết sức hốt hoảng, đều không thể an tâm luyện công.
- Tiểu tử thúi, làm sao rầu rĩ không vui, ra ngoài bị khi dễ?
Bạch Kỳ mở miệng nói, ngữ khí tràn ngập trêu chọc.
Khương Thiện nhìn về phía nó, lộ ra cười khổ, không thể biểu đạt.
Bạch Kỳ khinh thường nói:
- Không phải chính là thân phận của Vạn Cổ Sát Tinh à, ngươi tiểu tử thúi này được tiện nghi còn khoe mẽ, ta hâm mộ bao nhiêu, ngươi đừng quản kiếp trước làm cái gì, ít nhất Vạn Cổ Sát Tinh có thể để ngươi có được lực lượng cường đại, chỉ cần ngươi đủ mạnh, trong lòng ngươi hướng thiện, chuyên làm việc thiện, ngươi chính là thiện, trong lòng ngươi làm ác, lực lượng của ngươi yếu hơn nữa, ngươi chuyên làm ác, ngươi cũng là ác.
Khương Thiện nghe xong, như là thể hồ quán đỉnh, rộng mở trong sáng.
Khương Trường Sinh mở mắt, âm thầm tò mò, không ngờ Bạch Kỳ còn có giác ngộ như vậy.
Bạch Kỳ đắc ý cười nói:
- Mặc dù không phải Vạn Cổ Sát Tinh, những tồn tại đứng ở đỉnh phong võ đạo thiếu sát lục thiếu à, chủ nhân một đường đi tới, giết bao nhiêu người? Nhưng hắn cũng tạo phúc nhiều người hơn, Tề Duyên có danh xưng tuyên dương không chiến, nhưng đệ tử của hắn đã từng làm cho Đại Cảnh nội loạn, thương vong bao nhiêu người?
Nó càng nói càng hăng say chủ yếu là Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm nó, để nó cảm giác có cơ hội biểu hiện.
Khương Trường Sinh không có ngăn cản, hắn có thể cảm nhận được tiếng lòng của Khương Thiện, trong quá trình đang nghe khuyên, tiểu tử này cũng đang hỏi lại chính mình.
Thật lâu.
Khương Thiện hít sâu một hơi, nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Gia gia, ta sẽ điều chỉnh tâm tính, ngài đặt tên cho ta là Thiện, chính là muốn cho ta chặt đứt kiếp trước, ta chính là ta, ta là Khương Thiện!
Mặt Khương Trường Sinh lộ vẻ mỉm cười, nói:
- Xem ra ngươi đã nghĩ thông suốt, vậy thì cứ hảo hảo luyện công, ngươi đã biết được ngươi là Vạn Cổ Sát Tỉnh, là nhân vật cái thế rung động Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, vậy mục tiêu ta cho ngươi chính là vượt qua kiếp trước, trở thành sát tinh cho tất cả kẻ địch của Thiên Đình, bảo hộ Thiên Đình, trảm giết hết thảy tà ma.
Khương Thiện phấn chấn, vội vàng gật đầu, hắn hướng Khương Trường Sinh dập đầu một, sau đó hành lễ với Bạch Kỳ, đứng dậy rời khỏi.
Đợi hắn rời khỏi, Khương Trường Sinh vừa hay lôi ra Thái Sử Trường Sách. Giờ phút này, Thái Sử Trường Sách đã bị hắn băng phong, trước khi băng phong, hắn đã chữa trị xong thương thế của đối phương, lúc đầu Khương Trường Sinh muốn lưu hắn đến sau khi ngàn năm kỳ hạn kết thức lại giết, hiện tại lại sinh ra một ý nghĩ khác.
Muốn thử cải biên ý chí Thái Sử Trường Sách hay không?
Hắn mở ra Đại Đạo Chỉ Nhãn, thi triển thần thông, đọc đến trí nhớ của Thái Sử Trường Sách.
Hình ảnh trí nhớ mênh mông còn thủy triều tràn vào trong mắt Khương Trường Sinh.
Thái Sử tộc, gia tộc cổ lão tồn tại trên trăm vạn năm, trong tộc hắn có bốn vị Thần Quân, nhưng bọn hắn có tộc nhân địa vị tầng thứ cao hơn ở trong Thần Võ giới, đồng thời bọn hắn sáng lập Thị Huyết trùng lâu, mỗi một vị thiên kiêu đều sẽ có được một tòa Thị Huyết trùng lâu, trong lầu giấu giếm một mảnh thiên địa rộng lớn, có thể chứa đựng máu thịt, lại để cho Thị Huyết trùng hấp thu, cuối cùng Thị Huyết trùng lại truyền lực lượng lấy được cho thiên kiêu.