← Quay lại trang sách

Chương 798 Tam Thập Tam Trọng Thiên, dung hợp võ giới (2)

Trước kia, hắn có thể không có cách nào trao đổi võ đạo cùng nhiều người như vậy, một là lòng người khó dò, hai là khinh thường, nhưng ở bên trong Thần Du đại thiên địa, không nhìn thấy cảnh giới lẫn nhau, cũng đều là tín ngưỡng, để bọn hắn rất dễ dàng đến gần.

Một ngày này.

Diệp Chiến tỉnh lại, vươn mình bay lên, bắt đầu tĩnh toạ.

Diệp tộc lão tổ bay ra theo cơ thể hắn, nhìn khí tức niết bàn lượn lờ ra quanh người hắn, không khỏi cảm khái nói:

- Thật sự là hiếm lạ, phần lớn thời gian ngươi rõ ràng đều đang ngủ, lại so tiến bộ càng lớn hơn dĩ vãng, chẳng lẽ này là căng chặt có độ?

Diệp Chiến nhắm mắt lại, nói:

- Hết thảy đều do Đạo Tổ ban ân.

Liên quan tới Thần Du đại thiên địa tồn tại không thể nói cho người ngoài. Đây là quy củ Đạo Tổ quyết định, hắn tuân theo, quy công cho hết thảy thứ mình đạt được bên trong Thần Du đại thiên địa cho Đạo Tổ.

- Đạo Tổ? Xem ra tư chất của ngươi đả động hắn.

Diệp tộc lão tổ cười nói, mặt lộ vẻ vui mừng, hắn vẫn cảm thấy Diệp Chiến có thiên tư mạnh hơn Diệp Thần Không, chẳng qua bị Diệp tộc áp chế bản tính.

- Không, Đạo Tổ đối với chúng sinh đều như thế, hắn theo không keo kiệt trợ giúp của mình dành cho chúng sinh, không có thành kiến môn hộ, không có kỳ thị chủng tộc.

Diệp Chiên bắt đầu thao thao bất tuyệt tán thưởng Đạo Tổ, Diệp tộc lão tổ nghe được mà vẻ mặt càng ngày càng cổ quái.

Xảy ra chuyện gì?

Tiểu tử này trước đó nghe nói phải quỳ lạy Đạo Tổ còn hết sức biệt khuất, làm sao hiện tại triệt để đảo hướng Đạo Tổ?

Diệp tộc lão tổ luôn cảm thấy Đạo Tổ đã làm gì Diệp Chiến, mặc dù hoang mang, nhưng hắn cũng không mâu thuẫn, không có cách, Diệp tộc nhất định phải có chỗ dựa.

Định Thiên năm một trăm chín mươi, Thiên Cảnh triệt để lâm vào trong chiến tranh, gặp phải một phương nhân tộc mạnh mẽ đột kích, binh lực võ giả đối phương xuất động vượt qua số lượng một tỷ, chiến tuyến kéo đến thật dài, doanh binh to lớn càng khó mà ước lượng, võ giả các cảnh giới đều có, dù cho Cường Lương tộc trợ giúp, cũng rất khó thủ thắng.

Đối với kiếp nạn của Thiên Cảnh, Khương Trường Sinh không có chú ý, Khương Tử Ngọc nếu gánh không được, tự sẽ cầu Thiên Đình tương trợ, nhưng Khương Tử Ngọc không có, hắn cảm thấy Thiên Cảnh đang tiến bộ trong lúc gặp trắc trở.

Một ngày này.

Phía trên phù đảo, số lượng lớn Thường tộc tinh nhuệ tụ tập ở đây, đều có người cầm quyền cấp độ khác biệt, Thường Nhạc Càn, Tử Hoàn thần quân cũng ở trong đó, phương xa, từng tòa lầu các, trên phù đảo, có võ giả, Thần Quân Thường tộc khác quan sát, tất cả đều yên lặng chờ một người.

- Đạo Tổ muốn làm gì?

- Không rõ ràng, nhưng tộc trưởng để cho chúng ta chờ đợi, tất nhiên có việc lớn muốn phát sinh.

- Không phải muốn xử trí những Thần Quân đó chứ?

- Hẳn không phải, Đạo Tổ không có hiếu sát.

- Ngươi lại biết rồi?

- Nói nhảm, ta hiểu rất rõ Đạo Tổ.

Người Thường tộc nghị luận ầm ĩ, Thần Quân các giới thì cực kỳ khẩn trương, bọn hắn cũng đang lo lắng cho mình.

Thường Nhạc Càn quay đầu nhìn về phía Tử Hoàn thần quân bên cạnh, Tử Hoàn thần quân khẽ lắc đầu, cũng không rõ ràng Đạo Tổ muốn làm gì.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Cuối cùng!

Thường Nhạc Càn trước tiên nhìn thấy Đạo Tổ đạp mây bay tới, càng ngày càng nhiều người phát hiện, hắn cấp tốc bay tới phía trên thiên hà, đám người Thường Nhạc Càn dồn dập ngẩng đầu nhìn lại.

- Nếu thượng giới không dung hạ giới, vậy thì để hạ giới đoàn kết lại, để Thiên Hà trở thành Thiên Hà của chúng sinh.

Giọng Khương Trường Sinh vang lên, đạm mạc mà trang nghiêm, rõ ràng truyền vào trong tai của mọi người, tất cả mọi người khẩn trương lên, không rõ hắn muốn làm gì.

Chỉ thấy Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, ngón trỏ ngón giữa tay phải khép lại, đặt ở trước miệng, tựa như đang đọc chú ngữ.

Âm ẩm.

Thiên Hà to lớn khổng lồ bắt đầu rung động, dẫn đến từng tòa phù đảo phía trên đi theo lay động, tất cả mọi người bị hù dọa, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trong bóng tối phía dưới sáng lên từng đạo ánh sáng, chỉ thấy vòng sáng Thiên Hà xâu chuỗi lấy tám mươi mốt phương võ giới bắt đầu co vào, dưới vẻ mặt khó tin của tất cả mọi người, vòng sáng Thiên Hà cấp tốc ngưng rúc vào một chỗ, tám mươi mốt phương võ giới chạm vào nhau, cũng không có sinh ra nổ tung, mà đất đai tương liên, cấp tốc hình thành một mảnh đại lục với thiên địa bát ngát.

Trong bóng tối sáng lên từng khỏa sao trời đi theo bay tới, nhìn kỹ lại, đúng là các đại lục võ giới giống như Thái Hoang võ giới, như ghép hình tụ lại. Chí Hư Triệt Võ cảnh Thường Nhạc Càn trừng to mắt, nhận biết của hắn lần nữa bị lật đổ.

Đây là thủ đoạn gì?

Tử Hoàn thần quân ngẩng đầu nhìn lại, thấy không rõ Đạo Tổ cao cao tại thượng là vẻ mặt gì, nhưng dáng người của hắn khắc thật sâu vào trong lòng của nàng.

Thân là Thần Quân, nàng hiểu rõ rất nhiều về võ giới, quy tắc thiên địa võ giới khác biệt, trình độ khí vận khác biệt, còn bị lực lượng Thiên Hà ngăn cách, nàng chưa từng nghe nói qua có người có thể dung hợp một phương phương võ giới lại cùng nhau.

Mà lại nàng không cảm giác được chân khí.

Tiên đạo thật tồn tại.

Càng ngày càng nhiều võ giới dung hợp lại cùng nhau, số lượng vượt xa tám mươi mốt phương võ giới, được thần niệm Khương Trường Sinh che chở, sinh linh bên trong võ giới không có cảm nhận được dị thường, chỉ có những sinh linh ở chỗ sâu trong biên giới thấy được thiên địa mới xuất hiện tại chân trời góc biển, rung động con mắt của bọn họ.

Mấy chục giây sau, một đại lục cực kỳ khổng lồ xuất hiện ở phía dưới, độ rộng còn lớn hơn mặt cắt của Thiên Hà, rung động tất cả mọi người phía trên.

- Đã là thế gian, không cần điểm cao thấp.

Giọng Khương Trường Sinh vang lên, hắn tay trái cầm Kỳ Lân phất trần vung lên, vô số ngôi sao bay ra từ bên trong Thiên Hà cuồn cuộn, tô điểm xung quanh đại lục, vờn quanh thành hình ảnh tinh hệ vũ trụ mà hắn kiếp trước nhận biết, hiện lên hình ảnh xoắn ốc, tinh quang hội tụ vào một chỗ, sáng ngời dị thường.